Vốn dĩ đã nói cuối tuần cùng Nghiêm Nghĩa Tuyên gặp mặt – Tuy chỉ là Kỷ Linh đơn phương nói thôi, nhưng vừa mới đây bộ điện ảnh Kỷ Linh đang theo chính lại truyền đến tin tức đóng máy.

Bộ phim cư nhiên quay gần một năm, tiểu thịt tươi đóng vai chính trong phim tuyệt đối đã trưởng thành lên rồi. Kỷ Linh suýt chút nữa thành quen, cho rằng nó sẽ còn quay lâu hơn, kết quả có vẻ càng về sau các diễn viên cuối cùng cũng bị đạo diễn mài giũa thành công, tiến độ quay hình cũng tiến bộ vượt bậc.

Sau đó chính là công tác hậu kỳ cắt chỉnh phim, rồi chờ thẩm duyệt, Kỷ Linh biết lúc này là lúc để bắt đầu tạo thế.

Tuy bộ điện ảnh này có vai chính là minh tinh nổi tiếng, nhưng người nổi tiếng trước nay đều coi trọng tần suất xuất hiện trước công chúng, đóng cửa diễn phim lâu như vậy, lượng người theo dõi cũng tụt xuống khá lớn, lực kêu gọi bị kém đi không ít.

Đây cũng coi như một dạng tự làm bậy.

Kỷ Linh không có cách nào đả động loại chuyện này, chỉ là loại hình phim này, tuy hắn cảm thấy tình tiết cũng không tệ lắm, có thể hấp dẫn hắn, nhưng hắn không biết nó có thể được quần chúng yêu thích hay không.

May mà trong lúc trường kỳ vất vả ghi hình, Kỷ Linh đi theo đoàn phim cũng góp nhặt được rất nhiều tư liệu sống về quá trình tiểu thịt tươi chịu khổ tôi luyện kỹ năng diễn xuất, bây giờ phải cho lộ ra một chút, xào xào độ nóng.

Vì thế cuộc hẹn cuối tuần cứ như vậy ngâm nước nóng, Kỷ Linh phải qua thành phố khác sắp xếp công tác tuyên truyền.

Trước khi đi hắn gọi điện cho Nghiêm Nghĩa Tuyên, Nghiêm Nghĩa Tuyên lúc mới đầu còn rất cảnh giác, sau đó khi nghe Kỷ Linh nói phải đi nơi khác thì nhẹ nhàng thở ra.

"... Không cần rõ ràng như vậy chứ?" Kỷ Linh có chút buồn cười lại có chút tức giận.

"Rõ ràng cái gì?" Nghiêm Nghĩa Tuyên không chút nào gợn sóng hỏi lại.

"Rõ ràng muốn trốn tránh tôi." Kỷ Linh làm rõ.

Nghiêm Nghĩa Tuyên cả giận nói: "Tôi mà phải đến nỗi trốn tránh cậu sao?" Anh ta thẹn quá hóa giận đe dọa Kỷ Linh nói, "Cậu mới là, khi nào về nhớ tắm rửa sạch sẽ chờ tôi."

Nói xong tắt điện thoại.

Kỷ Linh cười cười, tính cách hổ giấy của Nghiêm Nghĩa Tuyên hắn đã sờ quá rõ ràng, cũng không để bụng, xuất phát lên đường.

Kết quả sau khi hắn tới nơi, cứ một việc lại một việc tiếp đến, cơ hồ không có thời gian chạm đất.

Quá trình xét duyệt phim thuận lợi hơn trong tưởng tượng, đại khái là nhà sản xuất cùng đạo diễn biết bộ điện ảnh không thể tiếp tục co kéo lâu, nên lúc cắt chỉnh phim vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, hơn nữa đoàn phim từ lúc bắt đầu cũng chưa có một chút nào dao động, vì hình tượng cảnh sát trong phim này là chính diện.

Sau khi qua thẩm chính là lúc xác định thời gian chiếu phim, bắt đầu dự bán tại phòng vé, công ty tuyên truyền cũng khởi động hoạt động chính thức của mình.

Trọng điểm tuyên truyền lần này tập trung vào sự xung đột cùng hòa hợp khi diễn viên thần tượng kết hợp với diễn viên gạo cội, tiêu đề bài viết đánh vào sự lột xác hoa lệ cùng nhiệt huyết tuổi trẻ của cậu chàng.

Về mặt trận khác, công ty tuyên truyền chủ động phát động đội ngũ fans các nơi, khơi dậy lực lượng của các diễn viên, dẫn đường cho người hâm mộ thảo luận nhiều hơn.

Rất nhiều người tỏ ra vui mừng, thần tượng bọn họ sau khi yên lặng một thời gian lại có thể mang đến món quà lớn như vậy, cũng có người tỏ vẻ nghi ngờ, ngôi sao thần tượng chỉ có mỗi cái mặt đẹp thật sự có thể diễn được vai cứng sao.

Sau đó các nhà truyền thông lớn cũng thường xuyên thả ra các bài báo giới thiệu phim, từ thông tin đoàn chế tác đến tóm tắt phim (trailer), các hình ảnh được cắt ghép liên tục, có chút hoa cả mắt, nhưng thoạt nhìn vẫn mang lại cảm giác nhiệt huyết sôi trào.

Các fan phát hiện thần tượng bọn họ đã thay đổi tạo hình rồi, trên mặt dính máu và tay cầm súng hiên ngang, vô cùng đẹp trai, bắt đầu sôi nổi chờ mong.

Nhưng lại có người nói tóm tắt phim được biên tập với tiết tấu nhanh như vậy, căn bản nhìn không ra kỹ thuật diễn, không biết rốt cuộc hay dở thế nào.

Tuyên truyền xào thần tượng xào tình tiết phim, nhưng lại cất giấu kỹ thuật diễn của vai chính, đây chính là ý muốn cho người xem nhìn không ra được manh mối, khơi gợi lòng hiếu kỳ của người xem từ đó tăng doanh thu bán vé.

Đây là chiến lược mà công ty Kỷ Linh đặt ra ngay từ đầu, đội ngũ của Kỷ Linh đã có rất nhiều kinh nghiệm, thành ra nhiều việc không cần hắn phải nhọc lòng, hắn chỉ cần đưa ra một phương hướng chính, mọi người sẽ tự biết sắp xếp mà đẩy mạnh nó.

Một bên khác, Mạc Ngữ Lam được đơn độc phái đi chỉ đạo một tổ lớn làm quy hoạch chiến lược rạp chiếu, có chỗ nào cô không xử lý được, Kỷ Linh sẽ cùng cô tới rạp chiếu phim địa phương làm điều tra thị trường.

Về lĩnh vực này, Kỷ Linh vốn muốn cùng một công ty môi giới hợp tác, bản thân mình vẫn làm mảng quảng cáo marketing, nhưng các rạp lớn đều đã hoạt động khá ổn định, hắn rất khó nhảy vào phân một chén canh, dư lại cơm thừa canh cặn lợi nhuận không được bao nhiêu, Kỷ Linh cũng không muốn làm.

Mà sau đó La Huyên cho hắn số tiền vượt dự tính, hắn bèn bắt đầu cân nhắc dứt khoát tự mình đầu tư rạp chiếu, người ta nói thị trường màn ảnh lớn ở Trung Quốc đã gần đạt tới bão hòa, nhưng ở trong mắt Kỷ Linh xem thì chưa chắc.

Rạp chiếu là nơi tiêu thụ của sản phẩm giải trí, nơi có thể phát triển còn rất nhiều, lượng người xem phim đang càng ngày càng lớn mạnh, phạm vi hoạt động của rạp chiếu không chỉ có chiếu phim điện ảnh, mà bên cạnh đó còn tiêu thụ đồ ăn, khu chơi game, hỗ động mở rộng sản phẩm, phát triển sự nghiệp của minh tinh, tất cả đều là tiềm năng trong tương lai, cho nên càng sớm tiến vào lĩnh vực này càng tốt.

Trước mắt để xông pha vào đây, cách tốt nhất là dựa vào doanh nghiệp điền sản, một là có tài chính hùng hậu, hai là bản thân doanh nghiệp đó cũng đang tìm kiếm lĩnh vực mở rộng, ba là có tài nguyên phong phú, đặc biệt là có mối quan hệ rộng rãi, để từ đó có thể mở đường cho rạp chiếu, đồng thời xúc tiến rạp chiếu phát triển vững chân trong thương giới.

Nơi đầu tiên mà Kỷ Linh nghĩ tới khẳng định là Nghiêm thị.

Dù sao theo như lời Mạc Ngữ Lam nói, gần quan được ban lộc đó thôi.

Nếu có thể đạt thành hợp tác với Nghiêm thị, Nghiêm thị nguyện ý liên kết kinh doanh xây dựng rạp chiếu phim, thì đó tuyệt đối sẽ là một bước tiến lớn đối với Kỷ Linh.

Chính là Nghiêm Nghĩa Tuyên cũng chưa từng ít nhiều tỏ vẻ mong muốn tiến quân vào lĩnh vực giải trí, mặc dù Kỷ Linh cảm thấy trước mắt quan hệ hai người không tồi, nhưng hắn không muốn ở trong tình huống chưa nắm chắc hoàn toàn lại đi lợi dụng quan hệ tư nhân để tìm kiếm sự phát triển.

Nếu không lấy ra được bản quy hoạch hợp lý hiệu quả, chỉ bằng tư tình, cuối cùng không phải hại người hại mình sao.

Kỷ Linh không thích như vậy, hắn thích song thắng.

Hơn nữa Nghiêm Nghĩa Tuyên cũng không phải người có thể tùy tiện cổ xúy lừa dối qua được, anh ta khi ra quyết định trước nay đều rất cẩn thận, đặc biệt là loại quyết sách mang tính chiến lược, nhất định phải đảm bảo lợi ích mới có thể đồng ý.

Cho nên Kỷ Linh vẫn luôn bất động thanh sắc(*).

((*) Bất động thanh sắc: không có biểu hiện gì, không có động tác gì, tỉnh bơ, không biến sắc)

Khi mà quản lý Nghiêm thị đi vào thời kỳ chuyển giao quyền lực, Kỷ Linh bắt đầu cho Mạc Ngữ Lam triển khai hạng mục này, làm nhiều điều tra thị trường, chờ đợi thời cơ.

Vào lúc Kỷ Linh còn đang ở thành phố khác bôn ba, chương trình tài chính và kinh tế lại truyền đến tin tức Nghiêm thị.

Theo một nguồn tin lộ ra, Nghiêm thị hiện đang tiếp xúc với một công ty môi giới lớn đứng thứ ba trong nước, nhằm mục đích đầu tư môi giới bất động sản.

Kỷ Linh biết Nghiêm thị làm khai phá điền sản đã lâu, cũng có công ty bất động sản của mình, vào lúc này lại muốn liên doanh hợp nhất, chẳng lẽ ngay cả mảng tiêu thụ bất động sản cũng muốn tiếp quản hay sao.

Thật ra cũng không phải không có khả năng, nhưng vấn đề ở chỗ công ty môi giới bất động sản kia có tiếng là khó đầu nhập vào, trước kia cũng từng có doanh nghiệp có bối cảnh trong nước tới cùng họ nói chuyện chừng một năm, vậy mà không thể đàm phán ổn thỏa các bên, cuối cùng tuyên bố đầu tư thất bại.

Công ty môi giới kia tuy là đứng thứ ba trong nước, nhưng năm vừa rồi đã phát triển rất nhanh, sắp có thể vươn tới sánh vai với hạng nhất cùng ngành, là một miếng bánh đầu tư thơm ngon trên thị trường, không biết Nghiêm thị có thể bắt tới được không.

Nếu Nghiêm thị có thể tham gia vào mảng tiêu thụ, khẳng định là rất có lợi cho tập đoàn, có thể giảm bớt thêm càng nhiều chi phí, với chính sách buộc chặt như hiện tại sẽ rất có ưu thế.

Kỷ Linh sờ không ra cử động này là ý của Nghiêm Nghĩa Tuyên, hay là ý kiến của Nghiêm Nghĩa Lễ.

Hắn chỉ biết nếu Nghiêm thị thật sự nhập cổ vào công ty môi giới kia, thì trong ngắn hạn sẽ không còn dư lực để tiến quân vào giải trí, Kỷ Linh sẽ phải tìm một nhà khác.

Mạc Ngữ Lam hỏi Kỷ Linh định thế nào, Kỷ Linh phân phó cô nên làm cái gì thì cứ làm, hoàn thành bản quy hoạch cho tốt, còn lại hắn sẽ nghĩ cách.

Vì thế hắn trở lại thành phố S.

Lúc ở trên máy bay, Kỷ Linh yên lặng mà nghĩ, nếu ý định của Nghiêm thị với công ty môi giới lần này là do Nghiêm Nghĩa Tuyên khởi xướng, vậy hắn cái gì cũng không nói; Nhưng nếu là do Nghiêm Nghĩa Lễ thúc đẩy, hắn sẽ đi tìm Nghiêm Nghĩa Tuyên nói chuyện xem anh ta có muốn làm lĩnh vực giải trí hay không.

Mặc kệ là ý tưởng của ai, khoản đầu tư lần này thuộc vào dạng khó gặm, khẳng định khi trao đổi lợi ích sẽ phải đề điều kiện cho phía bên kia.

Khi Kỷ Linh đến thành phố S, đã là 9 giờ tối, hắn vừa mới xuống máy bay liền gọi điện cho Nghiêm Nghĩa Tuyên, điện thoại không lập tức kết nối mà bị chuyển tiếp tới chỗ trợ lý.

"Chào ngài, đây là số điện thoại riêng của chủ tịch Nghiêm Nghĩa Tuyên, chủ tịch hiện giờ còn đang ở trong hội nghị, khi nào có điện báo nghỉ tôi sẽ thay ngài chuyển lời lại."

Kỷ Linh mỗi khi gọi điện cho Nghiêm Nghĩa Tuyên sẽ rất chú ý thời gian, không làm phiền tới thời gian làm việc của anh, hơn nữa số điện thoại riêng của Nghiêm Nghĩa Tuyên bình thường vẫn do chính anh ta nghe, đây là lần đầu Kỷ Linh bị chuyển tới cho trợ lý tiếp.

Chuyện 9 giờ tối mở họp cũng không phải chuyện hiếm lạ gì, đến giờ này rồi, Kỷ Linh đoán chừng Nghiêm Nghĩa Tuyên ở trong hội nghị cũng sẽ không có thời gian nghỉ ngơi trà nước gì.

Trợ lý công ty hắn ra sân bay đón, Kỷ Linh ngồi trên xe chuẩn bị về thẳng nhà, chuyện Nghiêm thị có lẽ phải để qua ngày khác lại nói.

Kết quả khi xe vừa mới chạy lên cao tốc, Kỷ Linh nhận được tin của Nghiêm Nghĩa Tuyên nhắn tới.

"Đến nhà chờ tôi."

Kỷ Linh hơi hơi kinh ngạc, phân phó trợ lý đổi tuyến đường.

Một thời gian ngắn sau, Cẩn Viên trong bóng đêm lại hiện ra trước mắt hắn.

Tiểu trợ lý lái xe bị tư thế của Cẩn Viên dọa sợ, Kỷ Linh xuống xe rồi tống cổ y mang hành lý về trước, một mình đi bộ vào hoa viên của Nghiêm Nghĩa Tuyên.

Hai lần trước tới đều có Nghiêm Nghĩa Tuyên mở đường, lần này hắn vừa tới cửa, liền có người đi ra, dẫn hắn vào nhà chính.

Xem ra Nghiêm Nghĩa Tuyên đã đánh tiếng từ trước, sắp xếp tốt rồi.

Trước kia lái xe vào thì không thấy gì, bây giờ dùng chân cuốc bộ mới cảm nhận được hóa ra đường từ cổng vào tới nhà chính cũng không ngắn như vậy.

Mỗi lần Kỷ Linh tới nơi này đều là lúc tiết trời giá lạnh, hắn nghĩ nếu có cơ hội nhìn thấy phong cảnh ngày xuân hoặc ngày hè ở đây thì nhất định sẽ rất tuyệt.

Cửa sổ khắc hoa của nhà chính Cẩn Viên lộ ra ánh sáng ấm áp, trong đêm đông càng có vẻ yên tĩnh nhu hòa, Kỷ Linh rốt cuộc cũng tới cửa, người dẫn đường mở cửa ra, hắn đi theo vào.

Nghiêm Duyệt Thi đang ở trong đại sảnh, cô thấy Kỷ Linh đơn độc một mình tới thì sửng sốt một chút, nháy đôi mắt to nói: "Tôi còn tưởng anh hai cũng cùng anh về."

Nghiêm Duyệt Thi đã thay đổi kiểu tóc, trang điểm nhẹ nhàng, mặc váy ngắn gắn lông, trên tai đeo trang sức tinh xảo hợp với khuôn mặt và bàn tay nhỏ nhắn của cô, cả người nhìn rất xinh đẹp thời thượng.

Mỗi lần ở Cẩn Viên mà nhìn thấy Nghiêm Duyệt Thi, sẽ luôn có cảm giác bị túm ra từ trong cảm tưởng xuyên không về thời xưa trở lại với thời hiện đại thời thượng.

Nếu nói Cẩn Viên là một giấc mộng, vậy Nghiêm Duyệt Thi chính là kẻ đánh thức giấc mộng đó.

——————————

Tác giả có lời muốn nói:

Ta cũng nghĩ đã viết nhiều rồi, kết quả mỗi lần đều phát hiện mình đang nằm mơ.