*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tuy rằng quan hệ cùng Nghiêm Nghĩa Tuyên tiến vào cục diện bế tắc, nhưng sự nghiệp của Kỷ Linh vẫn phát triển khá tốt.

Diệp Văn Tâm là cao nhân đầu tư nổi danh ở giới tài chính trong nước, bà vừa đầu tư, vừa làm trung gian. Bà thường làm việc cho các tập đoàn cỡ trung, trợ giúp bọn họ tháo gỡ vướng mắc tài chính, thu vào tiền vốn, rồi ở giữa lấy tiền dịch vụ.

Theo lý mà nói thì Kỷ Linh còn chưa đủ tư cách tiếp xúc với Diệp nữ sĩ, nhưng ở thời điểm mà mỗi người đều muốn tiến vào ngành giải trí phân một chén canh như hiện tại, Kỷ Linh có thể bộc lộ tài năng, là thời kỳ giành được sự chú ý, cho nên Diệp nữ sĩ nguyện ý trợ giúp cho tân quý có tiềm lực.

Bà cùng Kỷ Linh nói, bà có thể trong vòng hai tháng giúp Kỷ Linh kéo tới ba nguồn góp vốn.

Có Diệp nữ sĩ đảm bảo, Kỷ Linh cảm thấy tin tưởng tràn đầy.

Đến nỗi Nghiêm Nghĩa Tuyên, ít nhất Kỷ Linh cảm thấy mình cùng anh ta xem như đã nói rõ ràng, không cần cảm thấy giống như thiếu nợ anh ta.

Vì thế sau đó còn có mấy vấn đề lưu lại.

Con ngựa kia làm sao bây giờ. Vốn là Nghiêm Nghĩa Tuyên bỏ tiền ra nuôi, Kỷ Linh chỉ cần mỗi cuối tuần đi qua thăm nom, nhưng những thứ như động vật, một khi nuôi nuôi thật dễ dàng nuôi ra cảm tình, một tuần không đi thăm, trong lòng sẽ luôn ngứa ngáy khó chịu.

Kỷ Linh mỗi lần thấy con ngựa giương con mắt to ướt long lanh, là cảm thấy thích vô cùng.

Ngựa so với người tốt hơn nhiều, thân cận nó, nó cũng sẽ thân cận lại, không giống như người còn phải tính kế tính tới tính lui.

Cho nên Kỷ Linh lúc rảnh rỗi vẫn đi thăm ngựa, có đôi khi cũng lên cưỡi ngựa, chỉ là cần trốn tránh Nghiêm Nghĩa Lễ, hơn nữa mỗi lần có phí ngựa phát sinh hắn đều trả.

Nhưng sau khi hắn đi được vài lần, giám đốc trại nuôi ngựa hoà nhã mà đối với hắn nói: "Kỷ tiên sinh, Nghiêm Nghĩa Tuyên tiên sinh phân phó chúng tôi trả lại huấn luyện phí về cho anh, ngài ấy nói ngựa của ngài ấy, ngài ấy tự nuôi."

Người ta đã không cho hắn trả tiền, Kỷ Linh tự nhiên sẽ không tới trại nuôi ngựa nữa.

Còn có một chuyện, hẳn phải nói là một người, cũng là một vấn đề lưu lại.

Kỷ Linh nhìn Mạc Ngữ Lam ở công ty ra ra vào vào, cơ hồ toàn bộ nghiệp vụ trong công ty đều có cô tham dự, Kỷ Linh rốt cuộc có một ngày nhịn không được gọi cô vào văn phòng hỏi cô.

"Cô vì sao còn ở đây?"

Mạc Ngữ Lam vẻ mặt khó hiểu, nói: "Tôi vì sao không thể ở đây? Tôi vẫn luôn ở đây mà."

Kỷ Linh nghĩ nghĩ, tiếp tục hỏi: "Nghiêm Nghĩa Tuyên không kêu cô trở về?"

Mạc Ngữ Lam nghe xong lời của Kỷ Linh, nháy mắt liền đoán được chuyện là như thế nào.

Cô nói: "Không có, Kỷ tiên sinh, Nghiêm phó chủ tịch chưa cho tôi bất luận chỉ thị mới gì, tôi sẽ còn tiếp tục ở đây công tác."

Nhưng là Kỷ Linh nghĩ đến con ngựa kia, chính mình cần phải phòng ngừa chu đáo, hắn đối với Mạc Ngữ Lam nói: "Tôi có một..." Hắn vốn muốn nói là yêu cầu, lại thấy hắn không có tư cách gì yêu cầu Mạc Ngữ Lam, bèn nói: "Thỉnh cầu, hy vọng nếu ông chủ của cô kêu cô trở về, thì cô hãy đem công việc bên này làm bàn giao lại."

Mạc Ngữ Lam trầm mặc một chút, không nghĩ Kỷ Linh nói tới mức này, thoạt nhìn mâu thuẫn giữa bọn họ có chút lớn rồi.

Cô gật gật đầu nói: "Tôi cam đoan với anh." Cô do dự một chút, rốt cuộc vẫn hỏi ra miệng: "Kỷ tiên sinh, anh bị phó đổng quăng rồi sao?"

Kỷ Linh: "..."

Mạc Ngữ Lam tiếp tục nói: "Kỳ thật anh xem như cũng kiên trì được lâu, Kỷ tiên sinh, hơn nữa anh còn rất có cốt khí, tôi rất bội phục anh."

Kỷ Linh mặt không biểu tình: "... Cảm ơn cô khích lệ."

Mạc Ngữ Lam bên này Kỷ Linh xem như đã sắp xếp tốt, mà bên kia, dựa theo hiệp nghị, công ty Kỷ Linh mỗi một lần tính toán chiến lược mới, đều phải báo trước cho La Giáng.

Kỷ Linh cảm thấy như mỗi lần chạy tới Giải Trí Thiên Thịnh đi gặp La Giáng, làm cho mình tựa hồ là công ty con nhà bọn họ vậy, người Giải Trí Thiên Thịnh từ trên xuống dưới đều biết hắn, hắn mỗi lần ra vào văn phòng tổng tài đều thông suốt.

La Giáng vừa nhìn thấy Kỷ Linh liền cười ha ha ha: "Kỷ lão đệ, cậu lần này không tồi nha, mấy nhà đầu tư phim điện ảnh kia đều rất vui mừng, vốn muốn giúp đỡ người nghèo, không nghĩ tới lại là nhà giàu mới nổi."

Kỷ Linh đối với xưng hô "Kỷ lão đệ" kia của La Giáng không quá thích ứng, hắn nhíu nhíu mày, nói: "Cái này còn phải cảm ơn La tiên sinh đã giới thiệu, bằng không tôi cùng phía nhà sản xuất không thể tín nhiệm lẫn nhau được. Hơn nữa đó cũng không phải bộ điện ảnh của tôi, tôi chỉ tuyên truyền, kiếm chút tiền công vất vả, bên đầu tư mới là kiếm lời to."

La Giáng vỗ vỗ bờ vai hắn, nói: "Chờ cậu kiếm được nhiều hơn, có muốn cùng tôi quay phim điện ảnh không?"

Kỷ Linh liếc mắt nhìn La Giáng một cái, chậm rì rì mà nói: "Chế tác điện ảnh chỉ là đầu nguồn, tôi muốn ở dưới kiếm tiền."

"Vậy sao?" La Giáng có chút kinh ngạc, "Cậu muốn làm truyền thông đầu cuối? Vậy so với quay phim điện ảnh còn khó hơn nhiều."

Kỷ Linh đơn giản mà nói: "Tôi chỉ là ý định vậy, còn xa mà. Nhưng trước mắt thật ra có vài việc muốn nói với anh."

"Một là tôi muốn tham dự đầu tư vào một phần mềm làm video hoặc tư vấn, trước mắt còn đang tìm kiếm."

La Giáng trầm tư một chút, nói: "Cậu vừa đi bước đầu đột nhiên đã muốn mua phần mềm, có phải hơi sớm không, tôi cảm thấy cậu trước tiên cứ làm tốt nghiệp vụ chính đi thì hơn."

Kỷ Linh không phản bác, ngược lại gật gật đầu: "Đúng vậy, tôi cũng nghĩ như vậy, cho nên tôi chỉ nói là đang xem xét, còn một việc khác tương đối quan trọng." Hắn nói, "Tôi muốn cùng bên rạp chiếu phim hợp tác, muốn làm quảng cáo phim."

La Giáng lại đả kích hắn: "Hiện tại các rạp chiếu phim đều có đại lý quảng cáo rất ổn định rồi, cậu muốn nhảy vào một chân, phải có tài nguyên phi thường hùng hậu mới được."

Kỷ Linh thả tay nói: "Muốn nếm thử xem sao. Bất quá tôi còn có việc thứ ba."

La Giáng nói: "Cậu nói đi, tôi có thể giúp cậu nhận thấy rõ hiện thực."

"..." Kỷ Linh bị hắn đả kích cũng không buồn bực, tiếp tục nói, "Sang đầu năm sau có một bộ phim nhập khẩu muốn chiếu, bọn họ muốn cho làm tuyên truyền, đang chiêu mộ đại lý."

La Giáng rốt cuộc nói: "Cái này thì có thể thử xem, bất quá người nước ngoài thích cùng công ty lớn trong nước hợp tác, cậu chưa chắc có thể bắt được."

Kỷ Linh nói: "Tôi chỉ thông báo cho anh biết, đây là kế hoạch tương lai của tôi."

La Giáng nở nụ cười: "Vâng vâng vâng, cậu là lão tổng, cậu định đoạt, tôi chỉ muốn cho cậu biết một ít khó khăn khả năng gặp phải. Những phương hướng phát triển này của cậu, tôi đều đồng ý toàn bộ, cậu cứ buông tay đi làm đi."

Trong lòng Kỷ Linh ẩn ẩn có chút cảm động.

La Giáng tuy rằng nói muốn tham dự vào quản lý công ty, nhưng vẫn cho hắn khoảng tự do hành động rất lớn, còn vì hắn mà giới thiệu đối tác, thật sự vô cùng châm trước hắn.

Cách làm người của La Giáng giống như anh trai hắn, rộng rãi mà không câu nệ tiểu tiết, thiên chân mà thiện lương.

Kỷ Linh có chút cảm giác tội lỗi, vốn hắn biết La Giáng là người thế nào, mới cố ý tiếp cận hắn.

Nếu La Huyên biết mình lợi dụng tài nguyên của em trai hắn, phỏng chừng sẽ muốn đấm hắn một quả.

Kỷ Linh chân thành mà tỏ vẻ cảm tạ: "Cảm ơn La tiên sinh tín nhiệm tôi, bất quá tôi nói nhiều như vậy, là muốn biểu đạt, vì có nhiều kế hoạch mới, nên tôi yêu cầu có thêm nhiều tiền hơn."

La Giáng sờ sờ cằm.

"Tôi đang tiếp xúc với bên đầu tư, muốn tiến thêm một bước góp vốn." Kỷ Linh nói.

La Giáng "Ai" một tiếng, nói: "Cậu mà nói sớm, tôi có thể giới thiệu anh trai tôi cho cậu làm quen."

Ánh mắt Kỷ Linh sáng lên, nhưng La Giáng tiếp tục nói: "Nhưng là công ty của cậu hơi nhỏ, anh ấy khả năng sẽ chướng mắt. Anh trai tôi yêu cầu rất nghiêm khắc, tôi nói cũng vô dụng."

Kỷ Linh vừa mới bốc cháy lên hy vọng lại tan biến xuống, nhưng hắn cũng sớm biết mình còn chưa đủ tư cách để tiếp xúc đến La Huyên, cho nên cũng không chủ động nhắc tới với La Giáng.

May mà hắn sớm tiếp xúc với Diệp Văn Tâm, chỉ cần từ từ đợi, tới lúc tài chính về là có thể làm việc hắn muốn làm.

Kỷ Linh có được khẳng định của La Giáng, sau khi trở về bèn tích cực trù bị các dự án, hơn nữa trên tay hắn còn có mấy hợp đồng tuyên truyền, hắn lại lâm vào trong địa ngục công tác.

Chỉ là lần này, trong lòng hắn có chút không sảng khoái.

Nghiêm Nghĩa Tuyên... Thật sự không tới tìm hắn.

Trước kia Kỷ Linh khi bận rộn cũng không rảnh lo chuyện khác, lúc đó dù không cùng Nghiêm Nghĩa Tuyên gặp mặt, nhưng giữa bọn họ luôn có ngàn tơ vạn sợi liên hệ.

Nhưng lần này lại giống như hoàn toàn chặt đứt.

Kỷ Linh còn tưởng với cá tính của Nghiêm Nghĩa Tuyên, sẽ nhịn không được chạy về dây dưa hắn, kết quả thật sự chuyện gì cũng đều không có?

Chẳng lẽ đây là "Không có hứng thú" trong truyền thuyết?

Kỷ Linh yên lặng cảm thấy có chút cổ quái.

Trước kia, luôn là hắn đối với người khác mất hứng thú, sau đó sẽ cho người ta phí chia tay đổi lấy hòa bình, hiện tại đến lượt mình bị người bỏ quên, luôn có chút không cam lòng.

Chẳng lẽ hắn lại không có mị lực như vậy?

Kỷ Linh nghĩ nghĩ liền thấy hơi lệch hướng, hắn đánh lên tinh thần tiếp tục làm việc.

Khoảng thời gian từ lúc Diệp Văn Tâm đáp ứng thay hắn liên lạc với nhà đầu tư đã đi qua một tháng, Kỷ Linh nhịn không được đi dò hỏi tiến độ, Diệp nữ sĩ tràn đầy tin tưởng mà mời hắn yên tâm, đã liên lạc tốt, chỉ là vấn đề nguồn tài chính không cách nào nhanh chóng thu nạp.

Bà đem tư liệu của ba nhà đầu tư tới cho Kỷ Linh xem, Kỷ Linh vừa nhìn liền biết là nguồn tốt, cho nên an tâm thoải mái tiếp tục chờ đợi.

Nhưng lại qua nửa tháng, vẫn không có động tĩnh gì, Kỷ Linh lại đi dò hỏi, Diệp nữ sĩ nói chờ một chút.

Mắt thấy sắp đến kỳ hạn hai tháng mà Diệp Văn Tâm nói, Kỷ Linh càng ngày càng vội vàng, lúc này Diệp Văn Tâm chủ động gọi điện lại, nói ra chút vấn đề, Kỷ Linh tự mình đi văn phòng Diệp Văn Tâm.

Diệp nữ sĩ vẻ mặt khó xử: "Vốn dĩ đã đạt thành ý đồ, lập tức có thể báo cho cậu tới bàn điều kiện, nhưng là đột nhiên toàn bộ ba nhà đều rút lại quyết định của họ, nói muốn tiếp tục quan sát."

Kỷ Linh nhíu mày, hỏi Diệp Văn Tâm: "Giám đốc Diệp có biết nguyên nhân không?"

Diệp Văn Tâm lắc đầu nói: "Cả ba nhà đều rút về, hơn nửa là nguyên nhân do người làm, bên Kỷ tiên sinh không có vấn đề gì chứ?"

Kỷ Linh lập tức phủ nhận, công ty hắn phát triển rất tốt, không tồn tại nguy cơ ngầm gì.

Diệp Văn Tâm tỏ vẻ: "Nếu Kỷ tiên sinh còn tín nhiệm tôi, tôi có thể tiếp tục nỗ lực một chút, thử tiếp xúc những người khác xem sao."

Trước mắt cũng chỉ có như vậy.

Kỷ Linh không vui mà từ văn phòng Diệp Văn Tâm rời đi, hắn biết trên thương trường, không có khả năng mọi việc đều thuận lợi, nhưng loại cảm giác bị người khác phủ định một cách khó hiểu thế này không hề dễ chịu.

Qua mấy ngày, Diệp Văn Tâm lại gọi điện thoại tới.

"Kỷ tiên sinh, có một nhà đầu tư khác tỏ vẻ nguyện ý bỏ vốn, bọn họ nói đã điều tra rõ ràng về cậu, có thể cùng cậu ngồi xuống bàn chuyện."

Một nhà sao...

Kỷ Linh nói: "Nếu chỉ có một nhà, sẽ không đạt được ngạch độ tài chính tôi yêu cầu."

Diệp Văn Tâm đáp: "Bọn họ nguyện ý ra toàn bộ số tiền."

Kỷ Linh không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt: "Nếu ba nhà cùng gánh cổ phần, tôi còn có thể tiếp nhận, nhưng chỉ có một nhà đơn độc bỏ vốn, sẽ vượt qua số cổ phần của tôi, tôi sẽ mất đi quyền khống chế công ty, tôi không có khả năng đáp ứng chuyện này."

Diệp Văn Tâm nói: "Tôi cảm thấy vấn đề này có thể cùng nhau thảo luận, cậu có thể tiếp thu trước một nửa."

Kỷ Linh tự hỏi một chút, chính mình cũng không có tư cách lại cự tuyệt, bèn đáp ứng Diệp Văn Tâm đi gặp người đại diện nhà đầu tư.

Qua mấy ngày, chờ Diệp Văn Tâm hẹn tốt hai bên, Kỷ Linh lại lần nữa nhích người đi văn phòng của bà.

Hắn vừa mới vào cửa, liền ngây ngẩn cả người.

Đứng ở bên người Diệp Văn Tâm là một phụ nữ khác, mà người này trước đó không lâu Kỷ Linh còn ở công ty phân phó cô làm một bản kế hoạch dự án.

Mạc Ngữ Lam đi lên phía trước, làm bộ không quen biết Kỷ Linh, chủ động đối với hắn nói: "Xin chào Kỷ tiên sinh, tôi thay mặt Nghiêm Nghĩa Tuyên tiên sinh đến đây cùng anh bàn chuyện hợp tác công việc."

Kỷ Linh nheo đôi mắt lại, nhìn mặt Mạc Ngữ Lam không hề có sơ hở, cô rõ ràng đã từng nói rằng Nghiêm Nghĩa Tuyên không có bất luận chỉ thị gì.

Không có bất luận chỉ thị gì, mà có thể biết nhu cầu tài chính trước mắt của hắn đang cấp bách; Không có bất luận chỉ thị gì, mà có thể giấu hắn tiếp xúc với Diệp Văn Tâm; Không có bất luận chỉ thị gì, mà có thể buộc ba nhà đầu tư dừng lại ý đồ hợp tác.

Hay cho câu không có bất luận chỉ thị gì.

Kỷ Linh phản ứng cũng chưa phản ứng Mạc Ngữ Lam, trực tiếp xoay người ra khỏi văn phòng.

Hắn bước nhanh đi đến bãi đỗ xe, thô lỗ mà kéo cửa xe, lên xe lập tức khởi động ô tô.

Kỷ Linh hận không thể một chân nhấn ga lập tức chạy đến trước mặt Nghiêm Nghĩa Tuyên.

—————————

Jojo: Sơ lược một chút về con đường đi của sản phẩm giải trí

Tui chỉ phiên phiến thôi, theo đó thì Nhà sản xuất/Chế tác là đầu nguồn quá trình làm sinh ý này, bên tuyên truyền sẽ là ở dưới, Kỷ Linh đây là muốn nói cậu muốn làm tuyên truyền nha.