Kho Dữ Liệu

Quyển 3 - Chương 49: Dạ Hài

- Bắt được Innocence rồi !

Bên dưới mái tóc rối bù lòa xòa trước trán, đôi mắt đã vương đầy tơ máu của thằng Minh ánh lên một nét vui mừng hiếm hoi. Đang ở trong trạng thái [Cấm Thuật] làm nó không thể nào mở miệng cười to được nhưng hai bên mép cũng hơi khẽ nhếch lên.

Lập tức khởi động trình tự [Giải khóa gen] làm cho hai bên huyệt thái dương nổi lên vô số mạch máu như những con giun chạy ngược từ khóe mắt ra đến sau đầu, khuất vào trong mái tóc. Từ từ nhìn thanh katana Mugen tới gần, nó cũng không chậm trễ mà lập tức chuẩn bị cho chiêu thức kế tiếp ngay vì bay đến cùng với thanh kiếm còn có cả tên Thầy trừ tà kia nữa.

Sau khi Minh tiến vào trạng thái [Giải khóa gen], tốc độ phản ứng thần kinh của nó trở lên nhanh gấp nhiều lần tốc độ chuyển động của cơ thể. Dù đã được [Cấm Thuật] thúc ép thêm sức mạnh tiềm năng ra để sử dụng nhưng cảm giác của nó bây giờ vẫn giống như quanh người tồn tại vô vàn trói buộc vậy. Cảm giác không được thoải mái lắm nhưng bù vào đó, bao nhiêu đau đớn đều bỗng nhiên biến mất hết và đầu óc tỉnh táo đến lạ thường.

Thanh katana chế tạo bằng một mảnh Innocence sắp bị sợi móc xích ma pháp kéo về tới nơi thì Minh cũng đã bước xong chân phải lên phía trước một bước. Tay phải nó nắm thành quyền thu lại sát eo và tay trái hơi xòe, đưa ra phía trước để chuẩn bị bắt lấy thứ đang bay tới.

Với sự giúp đỡ của [Giải khóa gen], bàn tay trái của Minh đã ở vào đúng nơi mà lưỡi kiếm sẽ lướt tới. Bàn tay đặt hơi nghiêng để cho thân kiếm khẽ lướt qua lòng bàn tay, khi gần chạm đến bảo vệ tay, Minh mới đột ngột nắm chặt. Cùng lúc đó, nó mạnh mẽ vặn eo, bàn tay trái nắm chặt lưỡi kiếm giật về và nắm tay phải cũng thuận thế tung ra.

[Tứ linh thức: Bạch Hổ liên kích – Lôi Minh]

- Ầm...! – Cú đấm trong trạng thái [Cấm Thuật] mang theo sức mạnh của toàn bộ cơ thể cộng với lực quán tính khi bay ngược vào của Kanda xoáy thẳng vào ngực cậu. Dù đã kịp thời dùng cánh tay không cầm kiếm đỡ được nhưng lực đấm quá mạnh làm cả cánh tay đỡ đòn cùng lao vào trong lồng ngực.

- Hộc...! – Kanda không thể kìm nén được mà phải há miệng hộc ra một ngụm khí kèm theo cả chút bọt máu tươi. Cảm giác lồng ngực mình như một cái trống lớn bị người ta gõ dùi vào vậy.

[Giải khóa Gen] vẫn còn nên Minh dễ dàng nhận ra, cú đấm của mình bị đối phương đỡ được. Thế nhưng, động tác của nó còn chưa đi hết biên độ và chiêu thức cùng không thể dừng lai ở đó. Cánh tay trái tiếp tục kéo kẻ địch vào người mình, tay phải từ quyền biến thành chưởng, hạ thấp trọng tâm cơ thể và một chưởng lại giáng tiếp vào đúng vị trí tấn công vừa rồi:

- Bùng...!

Tay trái lại kéo, tay phải gập lại, một cùi trỏ giáng chính xác vào cùng vị trí:

- Khục...!

Xoay người, chân trái phía sau đột ngột thu lên để húc cả cơ thể về phía đối thủ, tay trái lại kéo và lần này là một cú húc bả vai:

- Ầm...!

Lưng đã dán sát vào lồng ngực đối thủ, Minh dứt khoát nhún chân, hơi bật lên và để cho cả người tự do rơi xuống. Nó còn không quên điều chỉnh cơ thể để đè Kanda xuống phía dưới lưng mình.

- Rầm...! – Hai cơ thể nặng nề rơi xuống nền đá cứng làm cuốn tung lên vô vàn cát bụi.

Tính từ lúc thằng Minh bắt đầu [Hook King] đến giờ mới có khoảng 3 giây. Thế nhưng, như vậy là đã quá đủ cho đàn Akuma đồng loạt lên đạn hoàn thành. Vô vàn đạn pháo sắp sửa ập xuống đầu cả bọn. Nam điên đã bắt đầu cố gắng đẩy tay vung khối cầu khí nén lên bầu trời. Và bên dưới, Thủy đã cắn chặt hai hàm răng, gồng mình, nín thở chuẩn bị hứng lấy vô vàn xung kích lên người.

Đứng bên dưới tấm khiên chắn của Thủy, Cỏ May đột ngột ngẩng đầu, đôi mắt vẫn không hề mở ra như thể đang nhìn lên bầu trời và khẽ nói:

- Vẫn còn... Là Thầy trừ tà.

Và như cảm nhận được lời nói của Cỏ May, vô số thanh ánh sáng đột nhiên bừng lên, chiếu rọi cả một mảng trời.

Đứng trên một nóc nhà cách chỗ chiến trường không xa, Allen đang ngã ngồi xuống đất, há miệng thở ra một hơi dài. Liếc mắt nhìn qua cánh tay trái của mình, cánh tay đó bây giờ đã không thể nào duy trì được hình thái vũ khí trừ tà được nữa rồi.

Vốn bị thương chẳng kém gì Kanda, lại không có khả năng khôi phục nhanh như tên đồng đội vậy, khả năng tiếp tục tham chiến của Allen đang vô cùng thấp. Cậu chỉ đứng từ xa, quan sát chiến đấu và hỗ trợ lúc thật cần thiết mà thôi. Chiêu vừa rồi, đã là đòn tấn công cuối cùng mà cậu có thể thực hiện được. Bây giờ, cả cánh tay trái của Allen đã chuyển màu đen xì như bị nướng cháy, vết rạn nứt khắp nơi và đôi chỗ còn nứt hẳn ra nữa, mỗi lần hơi cử động là lại đau đớn vô cùng.

Những thanh ánh sáng của Allen lao trực tiếp vào trong đàn Akuma. Vài con phát nổ, số còn lại đa phần đều dính đòn với thương tích nặng nhẹ đủ kiểu khác nhau. Thành công chặn lại đợt pháo kích bao trùm của lũ quái vật xuống nơi mà người đồng đội của cậu – Kanda Yu vẫn còn đang kẹt lại. Allen bây giờ phế hẳn nhưng không sao, cậu chẳng lo vì... Lenalee đã bắt đầu tham chiến rồi.

...

Từ trên trời cao, một bóng người nhỏ bé nhẹ nhàng hạ xuống đỉnh đầu lũ Akuma, mái tóc đen và bộ chế phục đen nổi bật lên dưới ánh trăng sáng bạc.

- Krộp...

Đế giày kim loại chạm vào đỉnh đầu của một con Akuma giữa đàn. Con quái vật đâu chịu để yên, nó lập tức xoay tròn, cố gắng hất cái thứ đang giẵm lên mình ra bởi vì chỉ cần chạm vào Innocence thôi là cơ thể nó tự bị thương tổn. Nó cảm thấy đau.

Đôi mi khẽ nhíu, Lenalee nhìn con ác ma cơ khí dưới chân. Chẳng chút hoảng loạn, cô bé khẽ co chân lên và... Giậm mạnh.

- Ầm...!

Bị tấn công, con Akuma rít lên điên loạn. Một vết nứt xuất hiện nơi đỉnh đầu rồi nhanh chóng lan ra, cả cơ thể con quái vật lập tức vỡ ra làm nhiều mảnh.

Lợi dụng lực phản chấn, Lenalee lại nhẹ nhàng nhún chân, tung người lên không trung rồi chuẩn xác hạ xuống đỉnh đầu một con Akuma khác:

- Phốc...

- Rítttt...!!! – Tiếng kêu của con Akuma bị giẫm lên đỉnh đầu.

- Cạch... Cạch... Cạch... – Và tiếng lên đạn của những con Akuma bên cạnh. Bảy, tám nòng pháo cùng hướng vào Lenalee rồi đồng loạt khai hỏa.

- Xuỳnh...! – Âm thanh của gần chục khẩu pháo cùng nổ chồng chất vào với nhau tạo thành một tiếng vang duy nhất. Không chỉ ngắm vào Lenalee, đạn pháo còn nhấn chìm cả con Akuma xấu số dưới chân cô vào trong lửa đỏ. Tưởng rằng đã tiêu diệt được kẻ địch thì đột nhiên:

- Phốc... – Từ trên cao, một bóng đen lại hạ xuống đầu một con Akuma khác. Lần này, không dừng lại mà cô bé lập tức nhún chân, tung người lên không trung để lại đằng sau một con Akuma đã bị đạp nát mất đỉnh đầu.

[Lenalee – Dạ Hài]

Lenalee Lee – Exorcist với vũ khí diệt ác ma dạng chiến hài. Innocence tích hợp với cô là một đôi giày chiến đấu màu đen đã gắn chặt vào chân từ khi còn nhỏ. Với vũ khí trừ tà có khả năng tự do bay nhảy trong không gian, một khi đã phát động thì không ai có đủ khả năng bắt được cô bé nữa.

Rơi vào giữa trận hình của hàng chục con Akuma, Lenalee như hóa thành một cánh bướm đêm chập chờn bay múa. Mỗi bước nhảy nhìn như vô cùng nhẹ nhàng uyển chuyển nhưng đều để lại một con Akuma bị giẵm cho nát người sau mỗi lần mượn lực.

- Phốc... Ầm... Ầm... Ầm... Xuỳnh... Uỳnh...! – Từng đợt âm thanh hỗn loạn vang lên, giữa nền trời, một bóng người mặc đồ đen bay nhảy loạn xạ giữa một đàn Akuma đang nổi điên bắn loạn.

...

Lũ Akuma bị tấn công không thể thực hiện được đợt pháo kích bao trùm nên mấy đứa luân hồi giả dưới đất vẫn bình yên vô sự. Tên Exorcist dùng kiếm đã bị thằng Minh bắt được, đòn tấn công cuối cùng của nó làm cho cát bụi cuốn tung lên đến bây giờ còn chưa tan hết. Nếu thành công cướp được thanh kiếm Mugen của tên Thầy trừ tà này, bọn nó sẽ có cơ hội trở về.

Phía bên này, bé Lan đã kịp trở về bên cạnh Cỏ May, chui tọt xuống bên dưới tấm khiên {Băng Sương} mà thở dốc. Có lẽ, trận chiến chớp nhoáng với cường độ cực cao vừa rồi vẫn còn hơi quá sức với em. Thủy vẫn chưa dám hạ tấm khiên xuống và Cỏ May đã nâng cả hai khẩu súng ngắn lên, chĩa thẳng vào trong đám khói bụi nơi thằng Minh cuốn theo tên Thầy trừ tà ngã xuống.

Khi lũ Akuma bị tấn công thì Nam điên đã đang đẩy cánh tay phải với khẩu pháo không khí trong lòng bàn tay lên trời rồi. Khối không khí trong lòng bàn tay đã bị nén đến cực hạn. Để chuẩn bị cho đòn tấn công, Nam đã vứt bỏ dần sự khống chế đối với khối cầu. Chẳng thể thu về được nữa nên hắn cắn răng, đẩy tiếp.

- Phốc... – Khối cầu khí nén rời khỏi lòng bàn tay, không lập tức nổ tung như mọi lần mà giữ nguyên hình dáng bay thẳng lên bầu trời.

- Xoẹt... Xoẹt... Xoẹt... – Bay trong không khí, khối cầu vẫn giữ nguyên hình dáng nhưng bắt đầu xoáy mạnh và liên tục bành trướng kích thước của mình. Tốc độ bay không hề nhanh nhưng chỉ trong một chớp mắt, nó đã nhập vào trong giữa đàn Akuma đang vô cùng hỗn loạn với tên Exorcist mới xuất hiện bay nhảy lung tung trong đó.

Không chỉ xoáy cùng với kích thước liên tục tăng, khi đã bay vào giữa đàn Akuma, khối cầu bỗng nhiên rung lên dữ rội và như đã đạt tới giới hạn, nó lập tức nổ tung.

- Bùng...! – Không khí giãn nở đột ngột tạo ra âm thanh như tiếng nổ, và ngay sau đó là – Xoẹt... xoẹt... xoẹt... xoẹt...! – Vô số lưỡi đao gió được lập tức hình thành từ trong trung tâm của vụ nổ rồi chém loạn ra bốn phương tám hướng quanh mình.

Như một viên pháo hoa bùng nổ giữa trời đêm

Tiếng nổ khi không khí giãn nở ra không lớn và cũng chẳng có ánh sáng mãnh liệt hay lửa đỏ cuộn trời gì, nhưng ngay sau đó thì:

- Uỳnh... Uỳnh... Uỳnh...! – Những lưỡi đao gió sắc lẹm chém phăng mọi thứ trên đường chúng đi và trong đó, có cả những viên đạn pháo của đàn Akuma nữa. Khi viên đạn pháo đầu tiên bị cắt trúng, nó phát nổ và như một phản ứng dây truyền không thể kiểm soát được, cả một vùng trời ngập chìm trong ánh sáng mãnh liệt của những tiếng nổ giữa không trung.

Vụ nổ không ở quá gần nên Nam chỉ bị sóng xung kích đẩy lùi lại vài bước, cánh tay phải vô lực thõng xuống bên người và chiếc áo choàng đen tân thủ bị mảnh đạn pháo bay tới cắt cho vài vết rách cứa cả vào da.

Vừa nâng cao tấm khiêng chắn mảnh đạn pháo và mảnh kim loại bắn tới, Thủy vừa giục hai cô gái bên cạnh mình chuẩn bị di chuyển. Thủy biết, vụ nổ vừa nãy to thì to thật đấy nhưng còn chưa thể nào giết được lũ Akuma, có chăng cũng chỉ dừng được bọn chúng lại tranh thủ tí thời gian cho cô và đồng đội chạy trốn thôi.

Ba cô gái vội vã di chuyển, Nam điên cũng đã gượng đứng lên chuẩn bị chạy đến chỗ mấy chị gái nhà mình thì...

- Xoẹt... – Từ trong đám khói bụi và tàn lửa chưa tan hết trên bầu trời, một bóng đen phóng vút ra, lao thẳng xuống đầu mấy đứa tiểu đội luân hồi.

- BÌNH...! – Tấm khiên lớn vẫn chắn trên đầu Thủy như bị một quả đạn pháo nện vào. Quá bất ngờ, không có tư thế đỡ đòn cẩn thận làm cho cả tấm kiêng theo lực va chạm to lớn mà đập thẳng vào người.

- Hự...! – Khẽ rên lên một tiếng, Thủy vội loạng choạng bước sang bên cạnh hai bước, cố gắng giữ cho mình không ngã, lực xung kích đã làm cho cả cánh tay trái và một bên bả vai của cô tê dần.

- Phốc... – Sau khi đạp vào tấm khiên của Thủy, bóng đen lại tiếp tục búng người lên cao, khẽ lộn một vòng trên không trung rồi lao thẳng xuống đất, mục tiêu là vị trí Nam điên vừa mới gượng người đứng dậy.

Cảm giác được nguy hiểm đang ập đến, Nam trợn mắt, ngửa mặt lên trời, một gót giầy đen bóng phản chiếu ánh trăng bạc trắng lập tức phóng đại dần trên trong tròng mắt hắn.

“Nhanh quá! Tốc độ chẳng thua gì Thì đại ca rồi...” Từ cú đá vào tấm khiên của chị Thủy mà so sánh thì nếu trúng quả này, hắn không chết cũng phải mất đến ba phần tư tính mạng. Cắn răng, một tiếng gầm từ sâu trong cổ họng phát ra, Nam gồng mình, vặn người, cố gắng dịch cơ thể sang một bên.

- Xuỳnh... – Bóng đen rơi lướt sát qua người Nam, lao thẳng xuống đất. Nền đá cứng lập tức rạn ra như mạng nhện. Nam trợn mắt kinh hãi nhìn những khối đá vỡ nát trồi lên lô nhô, đôi chân lập tức trượt đi trên nền đường không bằng phẳng. Mất thăng bằng, Nam cảm thấy cơ thể mình bỗng nhiên nhẹ bẫng đi. Hắn ngã.

Trên chiến trường, đặc biệt là trong một trận đánh giáp lá cà, ngã xuống cũng đồng nghĩa với cái chết, và từ trong khóe mắt, Nam thấy bóng đen kia đã tiếp tục xoay người, luồng khí áp sinh ra khi tấn công đã ập vào mặt hắn.