Tấm lưới do đạo quang mang màu xanh kia hình thành nên, lực đàn hồi rất tốt. Âm Ma Thiên Tôn vốn nghĩ răng, phi thuyền Thiên Tôn của hắn chỉ cần đâm qua là có thể phá nát tấm lưới kia.
Không ngờ, phi thuyền Thiên Tôn dùng hết sức mạnh đâm vào, lại như nắm đấm đấm phải lò xo, trực tiếp bay về.
Phi thuyền to lớn bay mạnh về phía sau, không ngờ phía sau này cũng có một lưới màu xanh cực lớn bày ở đó, lại đem phi thuyền cản lại.
Thiên la địa võng giống như một chiếc lồng cực lớn, đem phi thuyền của Âm Ma Thiên Tôn trói chặt ở giữa, bất luận giãy dụa thế nào, thủy chung không thể thoát khỏi.
Âm Ma Thiên Tôn kinh hãi thất sắc. Cường giả có thần thông thế này, tuyệt đối không phải cường giả cùng cấp bậc. Lẽ nào, cường giả cấp bậc Thánh Hoàng đã tới.
Âm Ma Thiên Tôn âm thầm kêu khổ, thế này thì quả thật xui xẻo. Đang tốt đẹp, thế nào đột nhiên lại mọc ra Thánh Hoàng cường giả chứ? Mình không thể đen đủi đến vậy chứ?
Vô duyên vô cớ liền gặp phải Thánh Hoàng cường giả. Năm xưa không cẩn thận bị Xích Dương Thánh Hoàng gặp phải, cái giá là trực tiếp mất mấy trăm vạn năm tự do.
Mà tới nay, vừa khôi phục tự do chưa lâu, lẽ nào nói, lại bị nhốt vào lồng? Âm Ma Thiên Tôn không cam tâm, thôi động phi thuyền Thiên Tôn, tả xung hữu đột.
- Không cần giãy dụa!
Thanh âm hùng hồn kia lại lên tiếng:
- Ngươi là kẻ nào, dám làm càn trong Tiểu Vũ trụ Quy Tàng của ta?
- Tiểu Vũ trụ Quy Tàng, ngươi là Quy Tàng Thánh Hoàng?
Âm Ma Thiên Tôn cả kinh hỏi.
Đại Càn Thiên Tôn gặp phải tấm lưới màu xanh, liền biết cứu tinh đã tới. Mừng rỡ nói:
- Thuộc hạ bái kiến Quy Tàng Thánh Hoàng, Thánh Hoàng đại nhân đích thân giá lâm, thuộc hạ vô cùng vinh hạnh.
Quy Tàng Thánh Hoàng khẽ nhíu mày nói:
- Ta cũng nhân tiện đi qua, Thần hồn có chút cảm ngộ, mới dùng Không gian Dịch chuyển di chuyển tới đây, vừa may giải khốn cho ngươi.
Không gian Dịch chuyển, đó chính là di động trong nháy mắt.
Thần đạo cường giả thông thường, đều có thể di động trong nháy mắt. Nhưng loại di động đó, nói thẳng ra chỉ là loại di động bình thường. Muốn làm được đại di động như Thánh Hoàng, căn bản là không thể?
Không gian Dịch chuyển, đó là loại thần thông trong nháy mắt đã có thể di chuyển qua cả một Tinh vực.
Dùng phi thuyền Thiên Tôn đi suốt ba tháng liền, Không gian Dịch chuyển trong nháy mắt đã tới. Chỉ là, Không gian Dịch chuyển đã vận dụng tới lực lượng quy tắc, đối với Thánh Hoàng cường giả mà nói, cũng là một sự tiêu hao rất lớn. Dù sao, đại quy tắc Thời Không, chỉ có Đại La Chí Tôn cường giả mói có thể hoàn toàn khống chế được.
Còn Thánh Hoàng cường giả, cũng mới chỉ là nắm bắt được cái vỏ bề ngoài mà thôi. Đại quy tắc Thời Không chân chính, mênh mông rộng lớn, một cái ý niệm ở phía đông Vũ trụ, một cái ý niệm liền có thể tới phía tây Vũ trụ. Đó mới thực sự là vô thượng đại quy tắc Thời Không.
Nghe thấy Quy Tàng Thánh Hoàng nói như vậy, Âm Ma Thiên Tôn kêu khổ không ngừng, biết là lần này lại đụng phải tường sắt rồi. Thủ đoạn thần thông của người này, quả nhiên là Thánh Hoàng cường giả.
Quy Tàng Thánh Hoàng, lẽ nào chính là chủ nhân của Tiểu Vũ trụ này.
- Đại Càn Thiên Tôn, kẻ này lai lịch thế nào?
Quy Tàng Thánh Hoàng chậm rãi hỏi.
Đại Càn Thiên Tôn vội đáp:
- Quy Tàng đại nhân, kẻ này tự xưng là Thiên Tôn dưới trướng Tu La Vương, hoành hành bá đạo, trước làm bị thương Chủ Thần của ta, lại đả thương Sứ giả của bản tọa. Đến nay lại chạy tới Tinh vực Đại Càn làm loạn, thuộc hạ quả thực không biết thân phận thực sự của hắn thế nào.
- Tu La Vương?
Quy Tàng Thánh Hoàng nhíu mày, cái tên này, hắn đã từng nghe qua. Mấy trăm vạn năm trước, đó là cái tên làm khắp Vũ trụ Đại La nghe mà biến sắc. Bao nhiêu Thánh Hoàng cường giả đã bị Tu La Vương này đánh bại giết chết.
Sau đó nghe nói, là Thánh Hoàng cường giả đỉnh cao Xích Dương Thánh Hoàng xuất hiện, mới đem Tu La Vương đánh bại, và phong ấn lại. Lẽ nào, tin đồn phong ấn không phải sự thực?
- Đại nhân, là hắn nói như vậy, thuộc hạ nghi ngờ hắn cố ý giả thần giả quỷ.
Quy Tàng Thánh Hoàng gật gật đầu:
- Lời đồn Tu La Vương năm xưa bị Xích Dương Thánh Hoàng phong ấn, từ đó tuyệt tích khỏi Vũ trụ Đại La. Đến nay, mấy trăm vạn năm đã qua, sao lại xuất hiện cái tên này?
Âm Ma Thiên Tôn tuy bị vây khốn nhưng tính cách kiệt ngạo trong lòng không hề thay đổi, nói lớn:
- Quy Tàng Thánh Hoàng, ngươi là Thánh Hoàng cường giả, ta rất khâm phục. Chỉ là, Tu La Vương bệ hạ nhà ta, cũng không phải đồ bỏ đi. Ngươi nghi ngờ Âm Ma Thiên Tôn ta có thể, nhưng nếu nghi ngờ Tu La Vương bệ hạ nhà ta thì đó là sự vô lễ rất lớn.
- Âm Ma Thiên Tôn? Nghe đồn dưới trướng Tu La Vương có Âm Ma Thiên Tôn là tay chân đắc lực. Nhưng không phải các hạ đã bị Xích Dương Thánh Hoàng phong ấn rồi sao?
- Lời đồn thổi sao có thể tin được? Xích Dương Thánh Hoàng và Tu La Vương nhà ta không đánh không quen, sớm đã kết nghĩa bằng hữu rồi. Tu La Vương bệ hạ nhà ta cũng nghe lời khuyên của Xích Dương Thánh Hoàng, không còn khiêu chiến bốn phương mà đã nhũn nhặn hơn rất nhiều. Tới nay đi qua Tinh vực Đại Càn, Đại lục Phong Vân kia không ngừng khiêu khích, chỉ là hai tên Chủ Thần mà dám khiêu khích uy quyền của Tu La Vương bệ hạ. Cho dù Tu La Vương không so đo, làm phận thuộc há sao có thể giương mắt đứng nhìn. Quy Tàng Thánh Hoàng, ngươi hôm nay không phân phải trái câu cấm ta, phải nói thế nào đây?
Quy Tàng Thánh Hoàng cười nhạt:
- Ngươi làm loạn trong lãnh địa của ta, cho dù nói thế nào ngươi cũng không có đủ đạo lý. Cho dù là Tu La Vương cũng không thể dung túng cho ngươi làm chuyện thị phi.
Âm Ma Thiên Tôn ha ha cười lớn:
- Làm điều thị phi, hay thật đấy. Quy Tàng Thánh Hoàng, ta thừa nhận ngươi thần thông quảng đại, ta không đánh lại được ngươi. Muốn chém muốn giết thì tùy. Tuy nhiên, ngươi lúc nào cũng phải chuẩn bị tốt, lần sau tới làm chuyện thị phi không phải là Thiên Tôn cường giả nữa đâu. Bệ hạ nhà ta đích thân tới, để xem Quy Tàng Thánh Hoàng các hạ sẽ ngăn chặn thế nào? Với tính cách của bệ hạ nhà ta, tuy mấy trăm vạn năm nay đã thay đổi nhiều, nhưng cũng không cho phép kẻ khác ức hiếp đâu. Quy Tàng Thánh Hoàng, ngươi hãy đợi Tiểu Vũ trụ Quy Tàng của ngươi không có được một ngày yên ổn đi. Không nói lý lẽ, chủ nhân nhà ta so với ngươi càng không thèm nói lý lẽ.
Hung danh của Tu La Vương, Quy Tàng Thánh Hoàng sớm đã nghe nói tới. Với tiếng tăm của Tu La Vương, Quy Tàng Thánh Hoàng tự thấy vẫn chưa bằng được.
Nếu thực sự làm Tu La Vương nổi giận, phiền phức quả thật không nhỏ.
Nhưng Quy Tàng Thánh Hoàng dù sao cũng là Chủ nhân Vũ trụ, tất nhiên không thể qua một hai câu nói là có thể thay đổi ý kiến, chỉ cười nhạt, nói:
- Không biết là, Tu La Vương các hạ hiện nay ở đâu? Nếu thực sự là Tu La Vương các hạ, không ngại cho chút thể diện, nếu chỉ là hiểu nhầm thì bỏ qua là xong. Âm Ma Thiên Tôn, ngươi có thể chuyển lời được chứ?
- Hừ, bệ hạ nhà ta sớm rời đi rồi. Hiện nay ở đây Thiếu chủ nhà ta làm chủ, hắn tính cách cao ngạo, có gặp khách hay không, ta không dám cam đoan.
- Thiếu chủ nhà ngươi? Đó là ai chứ?
Quy Tàng Thánh Hoàng nhíu mày, có thể khiến cho Âm Ma Thiên Tôn cung kính như vậy, vị Thiếu chủ này lẽ nào cũng là một Thánh Hoàng?
Thánh Hoàng cường giả, từ khi nào lại tràn lan như vậy?
- Ha ha, Thiếu chủ nhà ta, lai lịch không thường đâu. Quy Tàng Thánh Hoàng, nói về tu vi, Thiếu chủ nhà ta hiện nay không sánh được với ngươi, thậm chí còn không bằng ta. Nhưng lai lịch của hắn lại không bình thường nhé.
Đại Càn Thiên Tôn không vui nói:
- Âm Ma Thiên Tôn, đừng dài dòng, Thiếu chủ nhà ngươi là ai, nói tên ra, lẽ nào lại là con trai của Tu La Vương?
- Ha ha, nếu chỉ là con trai Tu La Vương thì cũng không sao. Thiếu chủ nhà ta, là đệ tử do Tu La Vương và Xích Dương Thánh Hoàng cùng thu nhận, chưa tới hai trăm tuổi đã sắp tấn thăng cảnh giới Thiên Tôn rồi.
Chưa tới hai trăm tuổi đã sắp tấn thăng cảnh giới Thiên Tôn?
Đại Càn Thiên Tôn cho rằng mình đã nghe lầm, bĩu bĩu môi, hiển nhiên là không tin. Nhưng Quy Tàng Thánh Hoàng lại có vẻ trầm tư suy nghĩ.
Vũ trụ Đại La thiên tài vô số, chưa tới hai trăm tuổi trở thành Chủ Thần tuy không nhiều, nhưng không phải không có. Chỉ là, kẻ này nếu thực sự là đồ đệ của hai Thánh Hoàng một chính một tà, thì quả thực không tầm thường. Nói tới, đúng là chuyện kỳ lạ!
Ai cũng biết, Tu La Vương vô cùng tà ác, mấy trăm vạn năm trước khiêu chiến Thánh Hoàng bốn phương, hung danh khắp chốn, hai tay dính đầy huyết tinh.
Còn Xích Dương Thánh Hoàng, một thân chính khí cuồn cuộn, là đại biểu của Thánh Hoàng chính phái.
Hai Thánh Hoàng tính cách hoàn toàn khác biệt này, không ngờ lại có thể trở thành bằng hữu. Lại có thể liên thủ thu nhận đệ tử? Nghe sao như là chuyện nói láo vậy.
Nhưng Âm Ma Thiên Tôn dáng vẻ rất tự tin, lại cảm thấy chuyện này không hề giả.
Chưa tới hai trăm tuổi đã là Chủ Thần, không hề nghi ngờ gì, nhất định có thể đột phá Thánh Hoàng, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Thông thường mười vạn tuổi có thể tu luyện lên Thánh Hoàng, đó là thiên tài của thiên tài. Còn chưa tới hai trăm tuổi đã là Chủ Thần, quả thực có hy vọng tấn thăng Thánh Hoàng trước mười vạn tuổi.
Nguồn truyện: Truyện FULLLoại người mới mà có tiềm lực như vậy, lại là đệ tử của cả Tu La Vương và Xích Dương Thánh Hoàng thì quả là vô cùng đáng sợ. Tập hợp cả chính tà trên người, đó sẽ là sự tồn tại đáng sợ biết bao.
Chỉ e tới lúc dó, Vũ trụ Đại La lại náo nhiệt lên. Một thanh niên như vậy, chắc chắn sẽ gây ra sóng gió lớn tại Vũ trụ Đại La.
Quy Tàng Thánh Hoàng cười:
- Nếu đã vậy, gặp Thiếu chủ nhà ngươi một chút chắc là có thể. Không biết là, Xích Dương Thánh Hoàng hiện nay ở đâu?
Âm Ma Thiên Tôn ngạo nghễ cười:
- Xích Dương Thánh Hoàng tuy đã hòa giải với chủ nhân nhà ta, nhưng lão đi đâu ta đâu thèm quan tâm. Nếu hắn không phải là sư phụ của Thiếu chủ nhà ta, ngay cả tên hắn ta cũng không muốn nhắc tới. Ngươi hỏi ta hắn đi đâu, ta sao biết được. Nếu ngươi muốn biết, có thể đi hỏi Thiếu chủ nhà ta, nếu hắn tâm tình tốt, biết đâu có thể nói cho ngươi biết?
Quy Tàng Thánh Hoàng dù sao cũng là Thánh Hoàng cường giả, không thể hạ mình chủ động đi hỏi một Chủ Thần vãn bối được, gật đầu nói:
- Nếu đã vậy, Xích Dương Thánh Hoàng và Tu La Vương đều không có ở đây, ta cũng không tiện tới bái phỏng. Ngươi trở về nói cho Thiếu chủ nhà ngươi, ta ở Tinh vực Đại Càn đợi hắn. Ân oán của chúng ta, dù sao cũng phải có một lời giải thích.
Âm Ma Thiên Tôn nghe khẩu khí của hắn, hiển nhiên có chút kiêng kỵ. Trong lòng vui mừng, biết là hôm nay không bị câu cấm rồi, lập tức gật đầu, nói:
- Được, ta sẽ chuyển lời tới Thiếu chủ nhà ta. Còn hắn có tới không, ta không dám chắc!
Quy Tàng Thánh Hoàng cười nhạt, xua xua tay, tấm lưới màu xanh đột nhiên biến mất không dấu vết.
Hắn tin rằng, có thể làm Thiếu chủ của Âm Ma Thiên Tôn, nếu quả thực là người nối nghiệp của Tu La Vương và Xích Dương Thánh Hoàng, chút năng lực này thì vẫn có.
Nếu Thánh Hoàng cường giả triệu hoán mà còn không tới, thì có chút không biết trên dưới. Cho dù thiên tài hơn người, thì đã sao nào? Ngay cả phép tắc làm người đều không có, cho ngươi chút thể diện cũng không biết điều, vậy dù là đệ tử của Tu La Vương và Xích Dương Thánh Hoàng thì cũng phải cho nếm chút đau khổ.