Khí Trùng Tinh Hà

Chương 206: Dã tâm của Truân Trung Trì

Bản thân Tần Vô Song không ngạo mạn cũng không cố ý che giấu cái gì, hướng mọi người mà đi tới. Trong giữa biển người hàng ngàn người này, mỗi một người lại nói chuyện với nhau thật vui, cũng không có để ý đến gương mặt mới là Tần Vô Song. Có mấy ánh mắt ngẫu nhiên đảo qua nhưng cũng chỉ là cái nhìn thoáng qua, căn bản là không có lưu lại bất cứ cái gì.

Hiển nhiên, nhất mạch Nhị Điện chủ có hơn ngàn người, các bên cũng không phải là đều có thể nhận ra được nhau, đại đa số vẫn chỉ là tự mình kết giao đồng môn trong một phạm vi nhỏ hẹp. Bởi vậy gương mặt mới lạ lẫm Tần Vô Song cũng không có gì lấy làm ngạc nhiên.

Tần Vô Song vừa mới bước đến sân lớn của đại điện, Truân Trung Trì cũng vừa lúc từ trong đại điện bước ra. Hắn đứng ở hướng cửa lớn của đại điện, khí tràng tự nhiên mà sinh ra. Nhất thời gây tác dụng tĩnh âm.

Một khắc trước các đệ tử của Thanh Vân Điện vẫn là giao tiếp vui vẻ, giờ đều yên lặng, đứng ngay ngắn chỉnh tề, ngay cả âm thanh ho khan cũng không có.

Chỉ là, cơ hồ tất cả mọi người, sau khi nhìn thấy Truân Trung Trì xuất hiện thì ánh mắt cũng tràn ngập sự sùng bái. Mấy tên Đệ tử Trung tâm còn đỡ một chút, mấy tên Đệ tử Cao cấp khác, thậm chí là Đệ tử Sơ cấp đều tràn ngập sự cuồng nhiệt trong ánh mắt, đều dồn dập nhìn về Truân Trung Trì.

Đây là vị Thánh trong lòng bọn chúng, là niềm kiêu ngạo nhất của Thanh Vân Điện.

Ở bên ngoài, chỉ cần kẻ khác biết bọn họ là đệ tử của nhất mạch Thanh Vân Điện thì cơ hồ mọi người đều có vài phần cảm thấy kính nể. Dù là có một chút mâu thuẫn nhỏ, biết được bọn họ là người của nhất mạch Thanh Vân Điện thì cũng mỉm cười bỏ qua chút ân oán nhỏ đó, căn bản không hề dám đả kích quá đáng.

Bởi vì, các mạch của Tinh La Điện đều biết Nhị Điện chủ của Thanh Vân Điện là trong số tất cả trưởng bối của Tinh La Điện, nổi tiếng tất hay bao che, tự bênh vực cho môn hạ của mình, nên tốt nhất cũng không nên dây dưa vào.

Mặc dù là nhất mạch Đại Điện chủ, dưới rất nhiều tình huống thì cũng sẽ không đấu đá quá nhiều với nhất mạch Nhị Điện chủ.

Truân Trung Trì nhìn quét qua một vòng, trên mặt xuất hiện một nụ cười hài lòng.

- Tính toán thời gian, quả thật loáng một cái, ngày mùng 8 tháng chạp năm ngoái cứ ngỡ như là mới hôm qua. Như vậy cũng tốt, cuộc Khảo hạch Cuối năm đối với mỗi người các ngươi mà nói, đều là một cơ hội, đồng thời cũng là một sự thách thức. Thành tích của cuộc Khảo hạch Cuối năm đối với các ngươi là một cuộc kiểm nghiệm những cố gắng nỗ lực đã qua, đồng thời cũng quyết định tiền đồ các ngươi một năm mới.

Truân Trung Trì nói những lời thừa không nhiều, nói đến đây, khoát tay chặn lại:

- Những lời nói thừa Bổn Điện chủ cũng không có nói nhiều, quy củ cũ, mười hai Đệ tử Trung tâm tiến lên đại điện cho ta.

Mười hai vị Đệ tử Trung tâm kia, cũng không ngoài ý muốn bước lên. Đây là trình tự hàng năm đều có, sư phụ sẽ một mình nói chuyện với bọn họ, khảo hạch sự tiến triển trong một năm vừa qua, lại cũng đưa ra một chút yêu cầu và chỉ điểm cho cuộc thi Khảo hạch Cuối năm.

Dưới sự dẫn dắt của Chu Phù, mười hai vị Đệ tử Trung tâm kia cũng đều được ngàn đệ tử bên dưới dành cho ánh mắt cực kỳ hâm mộ, lướt qua đi nhẹ vào bên trong Thanh Vân Điện.

Những đệ tử ở giữa sân thì đều than thở về trận thi đấu lần này.

Tần Vô Song mỉm cười tự nhiên, bởi vì hắn đã nhận được ánh mắt ám chỉ của sư phụ, ý tứ để hắn chờ đó. Tần Vô Song biết, sư phụ là muốn để cho những vị Đệ tử Trung tâm khác một chút thời gian chuẩn bị đối với việc này, tránh cho bọn chúng khỏi quá bất ngờ, đồng thời cũng là cho mình một cơ hội để giới thiệu với mọi người.

Đây là một lần tạo thanh danh với các đệ tử trong mạch, tạo được một cơ hội dư luận tốt, Truân Trung Trì sẽ tự nhiên không có sai sót gì. Thông qua khoảng thời gian quan sát này, hắn thực đã có ý đem Tần Vô Song bồi dưỡng làm người nối nghiệp vị trí Điện chủ của mình. Thậm chí ẩn chứa trong tâm hắn còn một cái dã tâm lớn hơn, dã tâm này lại là tương lai sâu xa hơn.

Hắn lúc này là muốn chờ, đợi thế hệ Điện chủ cũ bọn họ đều đã đạt đến giới hạn tuổi tác, truyền nhân thế hệ Điện chủ mới sẽ kế vị, lúc đó giữa năm vị Điện chủ, sẽ tổ chức lại một lần sắp xếp vị trí mới. Dã tâm này của hắn, tự nhiên muốn cái vị trí Đại Điện chủ tương lai thuộc về nhất mạch của hắn.

Chỉ là, việc này, dã tâm này của hắn vẫn chỉ biết đặt ở trong bụng, chưa bao giờ nói với bất kỳ kẻ nào, kể cả đám đệ tử mà hắn gởi gắm ký thác niềm hy vọng tới mấy đi chăng nữa. Nguồn: http://truyenfull.vn

Tần Vô Song đứng trong đám người, nghe mấy kẻ đệ tử khác đều dồn dập bàn luận.

- Đến lúc nào chúng ta mới có thể tiến vào hàng ngũ Đệ tử Trung tâm đây?

- Haizzz, Đệ tử Trung tâm, cần phải tự ngộ lên cảnh giới Tiên Thiên mới được, ngươi thấy ngươi có tư chất đó sao?

- Trước mắt ta không có cái tư chất đó, nhưng ngươi, cả đời này phỏng chừng cũng chưa có trông mong hy vọng gì.

Sự chọn lựa và bồi dưỡng Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện vô cùng hà khắc. Nếu muốn tiến vào đội ngũ của Đệ tử Trung tâm thì nhất định phải là có cấp bậc cảnh giới Tiên Thiên.

Tiến vào hàng ngũ Đệ tử Trung tâm phải là Tiên Thiên cường giả. Nhưng Tiên Thiên cường giả, chưa chắc đã có thể tiến vào hàng ngũ của Đệ tử Trung tâm.

Cảnh giới Tiên Thiên của ngươi phải là không do sử dụng Tiên Thiên Sơ Linh Đan để đột phá, mà phải là tu luyện thông qua Trùng Quan bình thường. Nếu như nhờ vào sự hỗ trợ của Tiên Thiên Sơ Linh Đan thông thường mà lên cảnh giới Tiên Thiên, thì cả cuộc đời còn lại, tiềm lực cũng sẽ không lớn, tự nhiên sẽ không có tư cách tiến vào hàng ngũ của Đệ tử Trung tâm.

Trừ phi, ngươi phục dùng chính cực phẩm Tiên Thiên Sơ Linh Đan, như vậy sẽ nhận được sự hoan nghênh chào đón. Bởi vì cực phẩm Sơ Linh Đan tạo ra Tiên Thiên cường giả, so với cường giả tự Trùng Quan lên cảnh giới Tiên Thiên càng xuất sắc hơn một chút, tiềm lực còn cao hơn một chút.

Mặc dù như thế, đạt tới mấy điều kiện này cũng không đảm bảo cam kết trăm phần trăm vị trí Đệ tử Trung tâm vĩnh viễn. Hằng năm đều có một đợt Khảo hạch Cuối năm, nếu ngươi không thông qua, ngươi tự nhiên sẽ mất đi vị trí Đệ tử Trung tâm kia.

Mất đi địa vị của Đệ tử Trung tâm, chẳng những đánh mất đi địa vị cao, mà các mặt đãi ngộ cũng bị theo đó mà giảm xuống trên diện rộng. Mọi người đều biết, chỉ có Đệ tử Trung tâm mới có đủ tư cách để tiến vào khu tu luyện của Đệ tử Trung tâm, khu đó chính là Chủ mạch Lăng Vân Phong.

Chủ mạch Lăng Vân Phong này linh lực có thừa, là nơi có linh lực dư thừa nhất cả Sơn mạch Lăng Tiêu, là mảnh đất trung tâm nhất, cũng là nhiều kỳ ngộ nhất, tài nguyên phong phú nhất, ít nhất cũng có khả năng phát hiện ra điều ngoài ý muốn, xuất hiện được nhiều điều thu hoạch.

Bao nhiêu đệ tử bình thường cả đời cố gắng, cũng chỉ vì giành lấy một cái danh ngạch Đệ tử Trung tâm, vì để tiến vào Chủ mạch Lăng Vân Phong tu luyện. Đây chỉ là lợi ích của việc là Đệ tử Trung tâm

Mà những mặt đãi ngộ khác của Đệ tử Trung tâm thì cũng là những đệ tử bình thường khác không thể có được. Ví dụ như bất kỳ lúc nào cũng có thể quay về điện bái kiến sư phụ, có thể trực tiếp thỉnh giáo sư phụ, lại có thể có những mật thất độc lập, vân vân…

Lại ví như trước mắt lúc này, trước hết lại có thể nhận được sự triệu kiến của Điện chủ, cũng là Đệ tử Trung tâm, độc lập một mình nhận sự chỉ bảo, nhận sự khảo hạch, đây đều là sự đãi ngộ đặc biệt của Đệ tử Trung tâm. Mấy cái này, cho dù là Đệ tử Cao cấp cùng là không thể có được.

Đây chính là sự chênh lệch, cũng là nguyên nhân lớn nhất tại sao tất cả các đệ tử đều muốn chui vào hàng ngũ của Đệ tử Trung tâm.

Đệ tử Trung tâm, ý nghĩa địa vị của nó đương nhiên là vô cùng cao quý, ý nghĩa của bọn họ ở trong Đế quốc Đại La, bất luận là đi tới đều cũng nhận được sự tôn trọng của kẻ khác. Nếu trở về quê hương cũng sẽ nhận được sự hoan nghênh từ hai bên đường.

Trong đại điện, mười hai gã Đệ tử Trung tâm đều đã đứng ngay ngắn ở hai bên, khom người chờ lắng nghe sự chỉ dạy của sư phụ.

- Phù nhi, ngươi là Đại sư tỷ, ngươi nói trước, cuộc thi Khảo hạch Cuối năm nay có điều hoài bão gì?

Chu Phù nghĩ nghĩ, miệng khẽ mở nói:

- Mục tiêu năm nay của đồ nhi là cố gắng ở trong hàng ngũ của Đệ tử Trung tâm, củng cố vị trí bài danh ba hạng đầu.

- Ừm, mục tiêu này khá là thiết thực. Ngoài tên Vi Dực của nhất mạch Đại Điện chủ, thì những tên Đệ tử Trung tâm của những mạch khác cũng không có kẻ nào khiến ngươi bất lực. Bài danh ba hạng đầu, ngươi cũng là có hy vọng.

Truân Trung Trì nói xong, hướng mặt nhìn một vòng mười một kẻ Đệ tử Trung tâm còn lại:

- Mấy người các ngươi, có sự chuẩn bị như thế nào, có ý chí có thể tiến vào vị trí sáu hạng đầu chứ?

Mục tiêu của hắn dừng lại ở trên người đệ tử thứ hai.

Nhị đệ tử Lữ Đằng, dáng người cao gầy, trầm mặc ít lời, nhưng tu vi trong số các Đệ tử Trung tâm nhất mạch của Truân Trung Trì, lại là được công nhận gần với Chu Phù nhất.

Bài danh của đệ tử Tinh La Điện có cái quy củ bất thành văn, chính là xét theo thực lực, theo như kết quả của cuộc thi Khảo hạch Cuối năm mà bài danh. Bởi vậy Chu Phù tuy tuổi trẻ nhất nhưng lại là thiên phú cao nhất, tu vi cao nhất, bởi vậy thành Đại sư tỷ.

Lữ Đằng nghe sư phụ hỏi, ngữ khí ngắn gọn:

- Đệ tử sẽ dốc toàn lực để ứng phó.

Tuy rằng trong giọng nói không có loại chí khí hào ngôn nào nhưng theo sự kiên định trong ánh mắt kia, hiển nhiên là đối với vị trí mười hạng đầu cũng là vô cùng có khả năng. Mặc dù hắn biết, việc này là rất khó khăn. Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện cạnh tranh lớn nhất chính là cạnh tranh mười thứ hạng đầu.

Bài danh mười hạng đầu này cơ hồ hàng năm đều phải tranh đấu tới khi máu đổ rất quyết liệt. Hơn nữa trên cơ bản chính là sự tranh đấu ngầm giữa nhất mạch năm vị Điện chủ.

Những đệ tử của Pháp vương, Trưởng lão tuy rằng cũng có những Đệ tử Trung tâm nhưng cơ bản là không có duyên với mười hạng đầu, thuộc loại tồn tại có thể nói là phượng mao lân giá.

Sự cạnh tranh mười hạng đầu thực sự cũng chỉ nảy sinh trong các môn hạ của năm Đại Điện chủ mà thôi.

Năm trước, nhất mạch Đại Điện chủ ít nhất cũng đã lũng đoạn chiếm bốn ghế, những lúc nhiều hơn còn chiếm được năm ghế. Mà môn hạ của bốn vị Điện chủ khác thì trên cơ bản đều có số lượng một người, nhiều nhất cũng là hai người mà thôi.

Bốn mạch bên ngoài của Đại Điện chủ, cho tới bây giờ không có nhất mạch nào xuất hiện quá ba người trong số mười Đệ tử Trung tâm đứng đầu.

Nhưng mà Truân Trung Trì lần này, cũng có một cái dã tâm. Hắn nghĩ muốn khiêu chiến một chút, tiến tới một chút trong cái truyền thống lịch sử này.

Theo như hắn phỏng đoán, Chu Phù khẳng định là có một ghế trong mười hạng đầu. Duy nhất chỉ có điểm khó đoán nhỏ đó là có thể ở trong ba hạng đầu hay không mà thôi.

Mà nhị đệ tử Lữ Đằng, nếu có thể phát huy được tốt, vận số tốt thì cũng có hi vọng nằm trong sáu hạng đầu, nếu như không phát huy được trên sân đấu, và vận may lại không đủ thì hắn lại có thể bị dồn tới mười hạng đầu.

Bởi vì trình độ của tên Lữ Đằng này trong các môn hạ của năm vị Điện chủ có thực lực chênh lệch lẫn nhau rất nhỏ, đến trận chiến sắp xếp thứ hạng, dùng trình độ này mà so đấu thì sẽ vô cùng thảm thiết.

Cho nên chín gã Đệ tử Trung tâm khác, Truân Trung Trì biết, mười hạng đầu thì khẳng định là không có hy vọng quá lớn. Hắn căn bản cũng không có dự định quá hà khắc với bọn họ. Sự hy vọng lần này của hắn lại ký thác ở trên gã kỳ binh Tần Vô Song.

- Phù Nhi cùng Lữ Đằng, hai người các ngươi, vi sư hy vọng các ngươi có thể bảo vệ bài danh của năm trước. Những người khác, ta hy vọng các ngươi toàn lực ứng phó, hết sức tiến lên phía trước.

- Rõ!

- Hắc hắc, lần này, chí hướng của vi sư, là muốn tấn công sâu vào có ba người trong mười hạng đầu!

Truân Trung Trì lộ ra một tia cười suy ngẫm:

- Phù nhi cùng Lữ Đằng, các ngươi lần trước đều đã xếp trong mười hạng đầu, lần này phải giữ vững vị trí. Những người khác, toàn lực tranh thủ tiến tới, mười hạng đầu đối với các ngươi mà nói thì quả thật là quá khó khăn, nhưng hai mươi hạng đầu, ba mươi hạng đầu, các ngươi cũng phải xác định được vị trí của chính mình.

Mấy gã đệ tử này đối mặt nhìn nhau, một khi sư phụ đã nói như vậy thì mọi người đều chỉ là bảo vệ thành tích cũ, tại sao lại nói muốn công kích ba người trong mười hạng đầu đây? Ngoài Chu Phù và Lữ Đằng, những kẻ khác hiển nhiên là không có thực lực tiến công sâu vào trong.

Truân Trung Trì cười hắc hắc:

- Ta biết trong lòng các ngươi đang có sự nghi hoặc, ta hôm nay cần cho các ngươi gặp một đệ tử mới gia nhập vào sư môn. Khoảng ba tháng trước, vi sư có thu nhận một người mới, tin rằng các ngươi ít nhiều cũng có nghe qua tin tức. Đây chính là một quân cờ quan trọng trong kế hoạch tấn công ba người trong mười hạng đầu của vi sư.

Mấy gã Đệ tử Trung tâm này trên mặt đều lộ vẻ nghi ngờ, nhìn ngó xung quanh, hiển nhiên là vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì, tân sư đệ mới nhập môn sao có thể đánh vào vị trí mười hạng đầu Đệ tử Trung tâm đây?

Phải biết rằng trong số bọn họ, người nhập môn muộn nhất là Chu Phù cũng có thời gian nhập môn mười mấy năm mới có thể tiến vào vị trí đó. Lẽ nào tân sư đệ mới nhập môn này còn có thể mạnh hơn cả Chu Phù sư tỷ xinh đẹp sao?