KHÂU VÁ LẠI TRĂM NĂM

Tác giả
Tình trạng
Hoàn thành
Nguồn
Đang cập nhật
Lượt xem
609
Đánh giá
Tác giả: Mễ Phán

Chuyển ngữ: Rong Biển

Beta: Rong Biển

Tag: 1Vs1, Duyên trời tác hợp, Đô thị tình duyên, HE, Hiện đại, Ngọt, Nhẹ nhàng, Sạch, Song xử, Cưng chiều, Thanh xuân vườn trường

Giới thiệu:

Không có chuyển trường, không có đánh nhau, không có bố mẹ ly dị, điềm văn vườn trường vui vẻ nhàn nhạt.


Chuyền về một học muội kế thừa truyền thống phục hồi sách cổ do ông cha truyền lại, trong quá trình sửa sách cho vị nọ có tài có sắc, trong nhà còn có mỏ, thì cả hai lại thuận tiện nói chuyện yêu đương.


Nghe đồn nam thần Tư Tắc của đại học S trí thông minh cao, giá trị nhan sắc cao, giá trị con người cao.


Từ chối nữ sinh gọn gàng nhanh chóng: “Không QQ, không Wechat, không điện thoại.


Một hôm nọ, nam thần nhờ người đưa giấy hẹn gặp Yến Chân: “Sách cũ thời Tống à? Có chắc không đó?”

Yến Chân: “A, không phải tôi khoác lác đâu, sách cổ mà tôi từng sửa, qua mấy trăm năm đều sẽ không hư.


Lần đầu hai người hẹn hò đi xem phi, sau khi tan cuộc thì người đi thang máy quá đông, Yến Chân không có kiên nhẫn để đợi, bảo Tư Tắc đi cầu thang thoát hiểm.


Đi được một nửa bỗng nhiên dừng lại.


Yến Chân căng thẳng: “Làm… làm sao vậy?” Chặn tường ở cầu thang trong truyền thuyết cuối cùng tới rồi sao!

Tư Tắc nhìn cô, bỗng nhiên nghiêng thân về phía trước, nắm tay cô, mười ngón tay đan xen: “Đi thôi.


Yến Chân: … chính là như vậy?

Cái người bình thường không cợt nhả bắt đầu cợt nhả mới là trí mạng nhất.
by Yến Chân.


Học muội đại học năm thứ ba học văn học cổ điển x học trưởng học nghiên cứu ngành toán.


Giữa mùa đông chỉ muốn ngọt ngọt ngọt, mềm mềm mềm.


1v1 không ngược, xin yên tâm dùng bữa.