“ Hà Tuệ Lâm, đến khu trung tâm đi, tiệm thú nuôi bạn hay tới đang có một con Ngao Tạng đấy, giá rẻ”.

“ Thật không, chờ tớ, 10 phút...không... 5 phút thôi...giữ cho tớ đi”

10 phút sau, trung tâm thú cưng Vạn Phúc.

“Chú Triệu, chú bán cho cháu đi mà, đây là tất cả tài sản của cháu rồi... chú xem, tiểu tử đó bị thương như vậy, chỉ có cháu chịu mua nó thôi... chú đồng ý đi mà...”

Hà Tuệ Lâm vừa năn nỉ người bán hàng vừa lo lắng liếc mắt nhìn chú chó Ngao Tây Tạng nhỏ xíu nằm rên hừ hừ trong lồng sắt, trên người nó đầy rẫy các vết thương lớn nhỏ, màu lông đỏ rực bết lại vì các vệt máu đen xì, bẩn thỉu không nỡ nhìn.

“ Không được, từ lúc được giải cứu khỏi bọn buôn lậu, nó không cho ai động vào, rất dữ dằn, nó sẽ làm cháu bị thương đấy”.

“ Chú, nếu nó nghe lời cháu chú sẽ bán cho cháu, có được không?”

Hà Tuệ Lâm hạ quyết tâm, lại gần lồng sắt, đưa 1 miếng bánh thú nhỏ qua song sắt, nhỏ giọng năn nỉ.

“ Tiểu Ngao xinh đẹp, theo chị về nhà nha, chị sẽ băng bó vết thương cho em, tắm rửa sạch sẽ cho em, cho em đồ ăn ngon, còn đưa em đi dạo nữa... nghe lời chị có được không”

Chú Triệu đứng bên cạnh khẽ lắc đầu, đang định khuyên cô không nên lãng phí thời gian thì con chó nhỏ hung dữ kia động đậy. Dưới ánh mắt chân thành tha thiết của Tuệ Lâm, đôi mắt trợn tròn ngạc nhiên của chú Triệu, tiểu Ngao Tạng kia khập khiễng đứng dậy, bước từng bước nhỏ vụn xiêu vẹo đến gần bàn tay cô, nhỏ nhẹ cắn miếng bánh nuốt dần vào bụng.

Một âm thanh máy móc vang lên trong đầu tiểu Ngao Tạng.

“ Năng lượng khôi phục 2%”.

“ Hoan hô, nó cũng thích cháu mà, chú Triệu, cháu mang nó về nhà nhé”.

“Nhưng nó có rất nhiều vết thương ngoài da, không cẩn thận sẽ nhiễm trùng đấy”.

Chú Triệu vừa dứt lời, tiểu Ngao Tạng trong lồng quay sang gầm gừ với ông ta.

“ Ta không muốn ở đây thêm 1 phút giây nào nữa”.

Tiểu Ngao Tạng gào lên nhưng không ai nghe hiểu lời nó nói.

“ Chú thấy không, nó cũng muốn theo cháu mà, chú yên tâm, cháu sẽ chăm sóc nó thật tốt, nếu nó gì không ổn cháu sẽ đưa nó đến đây kiểm tra ngay”.

Chú Triệu lưỡng lự 1 lúc, rồi cũng gật đầu bán cho cô bé rất hay đến trung tâm ngắm nhìn những động vật đáng yêu trước mặt này con Ngao Tạng hung dữ kia.

Trên đường trở về, cô bạn thân đi bên cạnh cười híp mắt chúc mừng.

“Cậu thích rồi nhé, cuối cùng cũng tóm được một em Ngao Tạng như mơ ước rồi”.

“Hì hì... nhưng mà em ý đang bị thương, mình thì tiêu hết sạch tiền tích cóp rồi... bạn thân... cho mình vay chút tiền được không”.

Tiểu Ngao Tạng nằm trong lồng nghe hai cô gái nói chuyện với nhau, vừa mệt vừa đói đến không buồn động đậy.

Tối hôm đó Tuệ Lâm bận rộn băng bó, nấu cháo thịt bằm ngon miệng cho tiểu

Ngao Tạng. Trước khi ngủ còn lót cho em ý một ổ chăn ấm áp đặt gần giường của mình. Tuệ Lâm vì có được tiểu Ngao Tạng làm bạn, vui sướng ngủ ngon lành không mộng mị.

Đêm khuya, khi tất cả mọi người đang say giấc nồng, âm thanhmáy móc lại một lần nữa vang lên.

“ Năng lực khôi phục 100%. Khởi động lại hệ thống toàn năng – trí tuệ nhân tạo số 3201.0299 ”.

Tình trạng hiện tại:

Đã định dạng tạo lập hình thái : chó Ngao Tây Tạng.

Tên : chưa xác định

Loại hình sinh vật: sinh vật thế giới hạ vị diện

Năng lực chính : lực lượng.

Phụ : tốc độ, sắc bén (kỹ năng của răng và móng vuốt).

Tư chất : lực: nhất tinh, trí: nhất tinh, kỹ: nhất tinh.

Thuộc tính: chưa xác định

Phẩm chất: tử tinh

Tính cách: trung thành, lỳ lợm.

“Khởi động hệ thống tìm kiếm tân thủ, số 3201.0299, ngươi còn lại 21h:35’:58”.

Sau thời gian quy định,nếu trí tuệ nhân tạo không tìm đủ số lượng tân thủ đã mặc định, hình phạt là chỉ định chủ nhân ngẫu nhiên.”

“Hô, cuối cùng cũng có năng lượng, bọn buôn lậu chết tiệt, đừng để rơi vào tay ta”.

Con chó Ngao vốn nằm im lìm trong ổ chăn bỗng duỗi người đứng dậy, đẩy cửa phòng ngủ của Tuệ Lâm, bước nhẹ ra ngoài.

“Phải đi làm việc thôi”.

“Khởi động hệ thống quét đặc thù tìm kiếm tân thủ”.

Sau khi hệ thống hoàn thành, một màn hình trong suốt hiện ra trước mặt chú chó, hiện lên bản đồ của cả đại lục, trên đó nhấp nháy 4 điểm đỏ. Chú chó xác định phương hướng rồi lao đi trong đêm đen. Trong thời gian sau đó, 4 điểm đỏ trên bản đồ lần lượt biến mất trong giấc ngủ, chú chó quay lại ngôi nhà mình đi ra khi đồng hồ đếm ngược còn 5’:48”.

“Sắp hết thời gian rồi, đại lục này năng lượng tự nhiên thật thấp kém, tìm không đủ người tư chất tốt nữa...Người cuối cùng...chọn cô ấy đi. Tuy tư chất còn kém một chút...nhưng hết giờ rồi”.

Chú chó vừa dứt lời, cô gái đang nằm mỉm cười với giấc mơ đẹp của mình tiếp bước thành người thứ 5 mất tích một cách ly kỳ.