"Anh thật sự mai sẽ suất viện à, em thấy anh còn yếu lắm, hay là nghĩ vài ngày nữa hãy về" Tú Linh hơi sót cho hắn.
"À, anh thật sự còn rất yếu, vì vậy nên mới cần phải về ngay, như vậy mới có thể khoẻ lên nhanh được" Bá Long muốn về bồi dưỡng thêm cho nhanh khỏi.
"Hazzz, anh thật là, à mà anh tại sao lại mướn lũ bạn mình làm việc vậy" Tú Linh hơi thắc mắc.
"Cái này thì anh khó nói lắm, nếu em có tò mò thì mai sẽ biết anh định làm gì thôi haha" Bá Long cũng không biết giải thích như thế nào.
"Thần thần bí bí ở đâu ra mà học được cái này vậy, đáng gét" Tú Linh thấy hắn không nói thì cũng không hỏi thêm mà quay sang chọc hắn.
"Hahahaha thôi 3h chiều rồi, em nên về nhà thì hơn, ở đây xa lắm đó" Bá Long thấy cô ấy mệt mỏi lắm rồi nhưng không nghĩ ngơi mà cứ ở đây chăm sóc mình thì có chút chua sót.
"À em định ở đây với anh thêm tí nữa" Tú Linh cũng biết mình mệt như thế nào nhưng lại không muốn xa hắn.
"Sáng mai thì gặp lại rồi, có phải là xa nhau mãi mãi đâu mà lo" Bá Long thật sự lo cho sức khỏe của Tú Linh.
"Ừm cũng đúng ha, anh có muốn mua gì không, em về mua cho, sẵn ghé nhà anh dọn dẹp tí cho mai cả bọn ở luôn" Tú Linh cũng không muốn nghi. ngơi ngay.
"Ừm được đó, em có giấy bút ở đây không" Bá Long biết khuyên cũng vô ít nên đành nhờ một tí vậy.
"Đây nè, cây bút này anh nhớ không, em luôn giữ nó bên mình suốt luôn đó" Tú Linh đưa cây bút ra mà có chút tự hào.
"Ủa, đây là...... Cây bút anh tặng em năm sinh nhật 14 tuổi đây mà, em luôn giữ sao, nó còn mới quá" Bá Long nhìn thấy cây bút mà có chút hoài niệm.
"Em luôn giữ nó rất cẩn thận" Tú Linh có chút run run giọng.
"Sao vậy, em thật sự rất coi trọng anh như vậy sao" Bá Long thấy rất hạnh phúc.
"Hức.......hức......hức......hu hu hu hu hu(nhào vào lòng Bá Long) em trước đây thì còn có 1 khoản cách trong lòng với anh tuy nó không lớn nhưng cũng không nhỏ, cho tới khi, anh 1 mình liều mạng vào ổ của bọn bắt cóc để cứu bọn em, lúc đó em đã thật sự tuyệt vọng khi nghĩ rằng sẽ bị bọn chúng làm nhục, bọn nó chắc chắn sẽ không thể liên lạc với bố mẹ em được đâu, còn về bố mẹ Như Quỳnh thì làm gì có khả năng chi trả chứ.
Lúc em tuyệt vọng nhất thì anh lại xuất hiện và hạ toàn bộ, em lúc đó đã tin anh có thể cho em cảm giác an toàn, và cái khoản cách này càng ngày càng ít, và khi em tí nữa bị xe tông thì em chã biết đều gì trước khi em nhìn lại và thấy anh đang nằm sấp cạnh bức tường đó thì em đã biết, em không thể nào mất anh được, vì vậy em lúc đó hầu như liên tục cầu nguyện cho anh, khi biết anh thật sự đã qua cơn nguy kịch thì em mừng lắm, anh biết không em rất vui vì hiện tại lúc này đang được nói chuyện với anh, lúc mà anh nằm trên giường bệnh hô mê, em không làm được gì, em cảm thấy bản thân rất là bất lực cho tới lúc, anh thực sự tỉnh lại, em đã sợ rằng anh không còn có thể nhớ được em và mọi người......hức......hức...... Anh thấy em rất phiền phức và vô dụng không" Tú Linh liên tục nức nỡ trong lòng Bá Long.
" Em ấy thật sự là rất nhiều tâm sự a, bề ngoài thì luôn tỏ ra yêu đời, nhưng thật sự có thế không, bên cạnh chỉ có bạn bè, bố mẹ thì không liên lạc được, chỉ có mỗi tháng tự động có tiền trong thẻ ngân hàng, em ấy thật đáng thương a, sau này phải cố gắng bù đắp cho tâm hồn cô ấy, mình phải thường xuyên chia sẻ với cô ấy mới được" Bá Long nghĩ thầm
"À em đã cố gắng hết sức của mình rồi, hãy khóc đi, khóc đến khi không thể khóc được nữa, thì lúc đó em sẽ thấy cuộc đời này còn nhiều thứ tồi tệ hơn mình tưởng tượng, đến lúc đó em sẽ thấy mình thật ra cũng không quá vô dụng......à mà ặc nhằm, xin lỗi anh nhằm ha ha ha.
Em hãy khóc đi khóc tới khi em cảm thấy tốt hơn, tới lúc đó em sẽ nhận ra em còn có rất nhiều người có thể chia sẽ với mình, cuộc đời này nó không nhạt như em nghĩ đâu" Bá Long xuýt nữa là đi xa.
- -------------------------------------------------
"Em ấy lúc ngủ nhìn dễ thương thật đó, ngắm tí nào hehe, tương lai mình sẽ ít cơ hội được như vầy hơn rồi, hazzz thật sự mình có mong muốn sống lại không để rồi lại tuyệt vọng trong tận thế 1 lần nữa, sao không cho ta về đây sớm hơn vài năm cho ta tìm lại cuộc sống bình thường kia chứ, thối quen này nó đã quá khó để sửa rồi, thật là khó chịu" hắn ta thật sự có những thói quen trong mạt thế rất kì lạ so với những người bình thường đầu tiên là không bao giờ ngủ thật sự cả, dù là tiếng của 1 cái lá rơi từ trên cây cách xa 30m mà lọt vào tay thì cũng khiến hắn thức giấc, hay là luôn căng cơ thể lên mức tối đa, sẵn sàng cho bất kì lúc nào cũng phát ra trên 80% sức lực tối đa cho 1 cú đánh hay đỡ đòn.
bạn sẽ nghĩ như vậy thì nó rất tuyệt phải không, KHÔNG, nếu bạn có 1 cơ thể mạnh mẽ, 1 thể lực kinh người thì nó rất tuyệt vời, nhưng hắn vừa mới trọng sinh về quá khứ và cơ thể thì chỉ tính trên mức trung bình tí thôi, làm sao có thể chịu được cái cường độ thức thâu đêm suốt sáng với cái cơ thể luôn căng cứng toàn bộ cơ bắp chứ, nó rất mệt mỏi, hắn mà không có thuốc thì chắc là hẹo từ lâu rồi"Thôi thì cố nghĩ ngơi nốt tối nay vậy, nhưng cái âm thanh này.......thật là....sao họ có thể làm ngay trong này chứ, ày kệ đi, cho dù không làm bây thì mạt thế cũng sẽ như vậy thôi có khi còn kinh hơn ấy nhỉ:v" Bá Long nghe được những tiếng bành bạnh thù cũng hiểu.
- -------------------------------------------------
"Đã đủ người chưa nhỉ, Đại, Minh, Tùng, Phong, Quỳnh. Được rồi thế là ok rồi, tất cả nghe tui nói nha, nhớ kĩ tui sẽ nói công việc cụ thể cho từng người, khi nghe rõ thì tui sẽ đưa tiền để mua hay làm những điều mà tôi giao, được chứ"
"Ok....." * cả bọn đồng thanh *
"Đại thì đi mua cho tui 2 tấm thép 2×1.5 mét nha loại càng dày càng tốt,
Còn Minh thì đi tìm tấm năng lượng mặt trời, loại dùng cho doanh nghiệp ấy mạnh mạnh mà bền ấy phải chóng va đập bề mặt nữa,
Còn Tùng thì đi tìm mua cho tui 1 cái bình chứa nước tầm 2000 lít ấy và mướn thợ hồ về gia cố bức tường nhà tui dày lên gấp 3 và cao lên 4m
Phong đi tìm nhà máy lọc nước mua 2000 lít nước về, nhớ là nước sạch tinh khiết vô trùng, giá nhiêu củng mua, đem về cho vào bình chứa mà Tùng mua về
Quỳnh thì tìm mua thật nhiều thùng mì gói các loại, gạo thì tầm 500kg, loại để được lâu ấy, rồi còn socola, lương khô, bánh nén, đồ hộp, thuốc tây loại kháng sinh, tăng đề kháng ấy, càng nhìu càng tốt,
Còn Tú Linh thì giúp đỡ anh làm vài chuyện nha"
BỊCH... "1 cái ba lô được Long ném xuống đất"
"Đây là 250 triệu, 1 đứa cằm 50 tr đi mua đồ đi, thừa thì coi như tiền thưởng vì làm cho tui mà nghĩ học.
Được rồi đi đi, nhanh nhé, tui muốn trong 2-3 ngày thì phải hoàn thành toàn bộ, được không"
"Ặc được thôi, có tiền mua tiên cũng được"
cả bọn há hốc khi nghe Bá Long giao phó, sau đó gần như bất tỉnh khi thấy ba lô tiền mà hắn nói là 250tr.
sau đó thì cả bọn lục tục đi làm việc được giao.
"Này Linh, ra chợ với anh nhé, mua tí đồ chuẩn bị cho 3 ngày tới nào" Bá Long muốn chuẩn bị một chút.
"À...à vân ạ" Tú Linh trả lời với giọng ngượng ngùng, sáng dậy thấy đang nằm ôm Bá Long nên có chút ngại.