Lâm Triệt quay đầu nói: “Anh thấy vui vẻ lắm phải không? Tôi học có giống hay không?"

"Ngu xuẩn.

" Anh nói: “Cô đần như vậy, khó trách hạ thuốc cũng có thể hạ sai người.

"

" Này, không phải nói, không nói sự kiện kia nữa sao.

" Lâm Triệt nói.

Cố Tĩnh Trạch nhìn cô, muốn nói gì, nhưng lại hỏi: “Tần Khanh, là người đàn ông cô thích?"

Nụ cười trên mặt Lâm Triệt lập tức ngưng lại, trong con ngươi thoáng qua một tia khổ sở: “Nói chuyện người trong lòng với vợ của mình, anh không cảm thấy lúng túng sao?"

"Không hề.

" Anh nói.

"! " Lâm Triệt hết nói nổi: “Được rồi, dù sao! Đúng vậy, thật ra thì nói cho anh cũng không sao cả, dù sao anh cũng không quen biết anh ấy, không phải ai cũng may mắn như anh, người trong lòng, lại cũng trùng hợp thích anh, tôi và anh ấy cũng có thể gọi là thanh mai trúc mã, nhưng đáng tiếc là, người anh ấy thích lại là Lâm Lị.

"

Ngẩng đầu lên, Lâm Triệt chống lại đôi con ngươi thâm thúy của Cố Tĩnh Trạch, nhất thời cảm thấy, ánh mắt kia hấp dẫn, dường như muốn xuyên thấu cả người cô vậy.

"Nếu như cô muốn, tôi có thể giúp cô có được anh ta.

"

"Có được?" Lâm Triệt nghi hoặc nhìn anh: “Có ý gì?"

"Chính là ý đó, chỉ cần cô muốn, tôi có thể khiến cho anh ta thích cô, ở bên cô.

" giọng Cố Tĩnh Trạch đầy kiên định, mang theo sự bá đạo không ai bằng.

"Ha ha, phải thế nào mới khiến cho anh ấy thích tôi đây.

" Lâm Triệt nói.

Cố Tĩnh Trạch nói: “Tỷ như, khiến cho anh ta không có cách nào đính hôn với chị cô, tạo áp lực cho anh ta, khiến cho anh ta phải đến bên cô.

"

"Ha ha, vẫn là thôi đi.

" Lâm Triệt vội vàng nói: “Có thể khiến cho anh ta nhanh chóng kết hôn với Lâm Lị được không, đỡ cho ai cũng cảm thấy tôi muốn hoành đao đoạt ái*, như vậy tôi cũng rất khó xử.

" (hoành đao đoạt ái* đại khái là chỉ người thứ 3 vô duyên nhảy vào ngang nhiên cướp đoạt tình yêu của người khác)

Cố Tĩnh Trạch cau mày: “Như vậy cũng không phải là không thể, nhưng cô chắc chắn mình muốn như vậy sao?"

"Bây giờ tôi cũng đã kết hôn rồi, anh nói cái này với một người phụ nữ đã lập gia đình, tốt hay không đây hả.

" Lâm Triệt thấy dáng vẻ anh rất nghiêm túc nói về vấn đề này, vội vàng trừng mắt nhìn anh.

Cố Tĩnh Trạch nói: “Không sao cả, tôi đã nói rồi, đoạn hôn nhân này là tôi thúc đẩy, nếu như cô muốn được bồi thường, tôi nhất định sẽ bồi thường cho cô, trong đó, ngoại trừ tiền tài, thì cái này cũng có thể coi là một phần trong đó.

"

"Thôi đi, bây giờ tôi chỉ cảm thấy, nghe thấy tên anh ta ngần ấy thời gian là đủ rồi, thật ra thì tình yêu chẳng qua cũng là một phần trong cuộc sống mà thôi, nguyện vọng của tôi về sự nghiệp lớn hơn, tôi sẽ đóng phim thật tốt, để bản thân ngày càng tốt hơn, như vậy, mới có người càng tốt hơn nhìn thấy tôi, mới có thể gặp được người đàn ông càng tốt hơn anh ta, đến lúc đó nhiều lắm Tần Khanh chỉ được coi như là một khúc nhạc đệm mà thôi, có ai cả đời mà chưa từng gặp một người rất yêu nhưng không đến được với nhau, có đúng hay không?"

"Tôi chưa từng gặp.

" Cố Tĩnh Trạch lạnh nhạt nói.

"! " Được rồi, Lâm Triệt im lặng nhìn anh, nhưng, cũng biết, điều anh nói là sự thật.

Lâm Triệt nói: “Được rồi, tôi đi tắm trước.

"

"Được, nhưng, nếu như cô thay đổi chủ ý, có thể nói cho tôi bất kỳ lúc nào.

"

"Cảm ơn anh.

" Lâm Triệt nghĩ, cho dù nói thế nào, anh cũng là muốn giúp cô.

Cố Tĩnh Trạch nói: “Không quan hệ, tôi là ông xã cô, theo lý thì vẫn nên nghĩ cho cô.

"

"Bao gồm cả việc tìm chồng mới cho vợ sao? Cố Tĩnh Trạch, anh cũng quá tốt rồi đấy.

" Lâm Triệt không khỏi cười nói.

Cố Tĩnh Trạch nhìn cô thản nhiên cười một tiếng, ánh mắt hơi dừng lại trên gương mặt cô, sau một lát mới quay đi: “Không sai, tôi sẽ làm được những gì tôi đã đồng ý với cô.

" Lúc đầu kết hôn, đã từng qua, sẽ bồi thường cho cô, anh nói được là làm được.

Lâm Triệt giật mình, chỉ cảm thấy, anh đứng thẳng lưng ở nơi đó, lại nói: "Tôi sẽ làm được những gì tôi đã đồng ý với cô" như vậy, cảm giác kia, hấp dẫn đến hết thuốc chữa luôn rồi.

Nghiêng đầu, cô nháy mắt, mới nhàn nhạt cười một tiếng, dù có tốt hơn nữa, thì cũng là của người khác, cô và anh sớm muộn rồi cũng sẽ ly hôn.