"Ngoài ra đĩa táo trên bàn có vẻ không hợp lý lắm. Có thể tối đến nạn nhân có gọt táo để ăn xem ti vi đó là thói quen giải trí của con người không có gì đáng nói cả. Nhưng đĩa táo thoạt nhìn trên bàn có vẻ không ăn khớp với thời gian 18 tiếng lắm. Vậy nên chỉ có một nguyên nhân. Hung thủ đã cố tình ngụy tạo đĩa táo với một mục đích sắp xếp khác. Có thể đó là biểu tượng cho người chết. Cũng có thể hiện trường vụ án này được sắp xếp giống với một hiện trường vụ án khác xảy ra trong quá khứ. Động cơ gây án như vậy rất hiển nhiên: báo thù".

Vi Khiết nhíu mày phân tích kĩ từng phần cắt lớp của vụ án, trên đĩa táo mang đi khám không có chất độc gì mà hoàn toàn sạch sẽ. Thật sự cô không nghĩ ra lý do gì để hung thủ đặt một vật thừa thãi đó lên giữa bàn uống nước cả.

Hạ tướng chăm chú nghe từ đầu đến cuối. Ông thu lại vẻ phúc hậu, hóm hỉnh của mình khi nói chuyện thay vào sự trầm tư, khó nói. Mày già đã bạc lúc nhíu lại, lúc giãn ra rồi lại nhíu lại như cũ.Ông kĩ lại thì vẫn đưa ra câu hỏi cho Vi Khiết.

"Trịnh Phi là một người rất cổ quái. LIệu đêm đến cậu ta dậy gọt táo ăn thì sao?".

"Hạ tướng, ông chắc chắn là hợp lý với trường hợp đó. Các người đều là quân nhân cả. Giờ giấc và quy củ hẳn phải nắm rõ nhất. Một trường hợp quá tùy tiện không thể đưa vào giả thiết phác họa trên được. Dù có cổ quái đến đâu nạn nhân có một đặc thù là quân nhân và ưa trật tự, sạch sẽ". Vi KHiết lập tức không tiếc nể phản bác gay gắt lại

"Tại sao em biết được đĩa táo đó hoàn toàn là vật ngụy tạo của hung thủ? chỉ dựa vào số thời gian vỏ táo thâm thì căn bản vẫn còn mơ hồ". Cố Mặc cuối cùng ngẫm nghĩ sơ hở đưa ra câu hỏi chủ chốt

"exactly, hỏi hay lắm. Lúc vào hiện trường em cũng có nghi vấn như vậy. Nếu nói là hạ độc sao hung thủ không chọn cách dễ dàng là hạ độc vào số táo rồi mang đến cho nạn nhân mà phải dùng tay không để hạ độc nạn nhân, đúng là một suy nghĩ ngu ngốc. Nhưng hình như táo có liên hệ gì với hắn trong quá khứ, hắn không muốn những quá táo bị dính bẩn, cốt phải sạch sẽ Em thực không muốn xúc phạm người chết nhưng Trịnh Phi thực sự đã từng liên hệ gì đó đến cái chết của người thân hung thủ, hoặc Trịnh Phi có thể chính là hung thủ. Em gọi đơn giản não của hung thủ đang có một sang chấn

hiện tượng tâm lý, ý thức giết người, hận thù đè nén đã làm cho hung thủ lâu dần thèm khát việc giết người, anh ta càng thôi thúc hơn với việc tự mình động tay làm cho nạn nhân đau đớn đến chết. Đứng đấy chiêm nghiệm kết quả trong sự thỏa mãn dị thường. Bản ngã của người này rất cao, trong tiềm thức luôn muốn điên cuồng tự tay trả thù. Bản kế hoạch giết người rất nhiều sơ hở như chính anh ta vậy. Anh ta có sự giằng xé rất lâu nửa muốn giết nửa băn khoăn. Tay trái cùm nạn nhân rất run, in hẳn vết hằn hoa văn của vòng tay nên cổ tay nạn nhân, giấu vết khá mờ, do thời gian đông cứng của thi thể nên khó nhìn rõ. NHưng có vẻ sau khi giết người xong anh ta rất thỏa mãn đấy. Đấy là xong phần giải thích tâm lý. Còn phần táo tại sao em biết thì trong tủ lạnh của nạn nhân không hề có táo, trong phòng đến cả dao gọt không có thì làm sao có thể bổ một đĩa táo đẹp mắt như vậy được, không phải khó lý giải ở khâu sắp xếp hiện trường mà khó ở chỗ tâm lý loằng ngoằng của hung thủ, anh ta như muốn dẫn dụ người đến bắt vào tù vậy"

Vi khiết rất kiên nhẫn giải thích xong phần tâm lý trừu tượng rồi mới đến việc trả lời câu hỏi của Cố Mặc. Cô đang phát huy hết tài năng cố gắng từ kiếp trước học của mình đây, vụ án này không có gì là chuyên nghiệp cả, căn bản xem xét nạn nhân và hiện trường là đủ. NHư cô đã nói, có quá nhiều sơ hở, vụ án này cô giải nhưng uổn khúc phía sau thật làm cô cảm thấy có cái gì đó rất mơ hồ, không đúng chút nào