Thẳng đến ngày kế xuất hiện trong hội trường xa hoa, Chu Tiểu Bạch mới biết người có thân phận địa vị đều không tự giới thiệu mà do thư ký hoặc trợ lý nói thay, hơn nữa ngữ khí phải cực kì ngạo mạn, thể hiện phong độ ông chủ, mấy chuyện này với người chỉ quen xem GV hoặc truyện tranh BL như Chu Tiểu Bạch mà nói là tri thức mới mẻ cực kỳ.

Thực ra bạn cũng không hề phát hiện, mãi cho đến khi người người nườm nượp tới chào hỏi Mặc Duy Chính, sau đó trợ lý của bọn họ giới thiệu, “Đây là chủ tịch khách sạn CN.” “Đây là tổng tài công ty KL chúng tôi.” Lúc ấy Mặc Duy Chính chỉ đưa danh thiếp mà tịnh không mở miệng, Chu Tiểu Bạch vẫn không có phản ứng gì, đến lúc bạn tỉnh ngộ không tránh được nuôi lòng oán giận Mặc Duy Chính, tổng tài đúng là e thẹn, xấu hổ không dám tự giới thiệu thì tối qua cũng nên nói với bạn một tiếng, làm cho bạn mang tiếng không biết đối nhân xử thế, lúc Mặc Duy Chính lại mỉm cười đưa danh thiếp, Chu Tiểu Bạch dũng cảm vượt lên trước mặt hắn, ngạo mạn nói, “Đây là tổng công Mặc tiên sinh của công ty KM chúng tôi.” Nhưng sau khi câu chào niềm nở của Chu Tiểu Bạch cũng không được đáp trả, chỉ nhận lấy ánh mắt kinh dị của mọi người cùng ánh mắt sát nhân của Mặc Duy Chính thì Chu Tiểu Bạch cũng bắt đầu bắt chước Mặc Duy Chính làm bộ thâm trầm không nói lời nào.

Mở cái gì họp thì Chu Tiểu Bạch bị vứt bên ngoài cũng không biết, lại càng không muốn biết, bạn chỉ quan tâm khi nào kết thúc có thể đi ăn.

Chu Tiểu Bạch mới nghĩ muốn đi ăn, cửa phòng họp liền mở, đoàn người lục tục đi ra, Chu Tiểu Bạch lập tức hối hận, sớm biết cầu nguyện linh nghiệm như thế bạn nên cầu cho mình kiếp sau đầu thai thành nam nhân đi làm GAY, nhưng Chu Tiểu Bạch lỡ mất cơ hội rồi, Mặc Duy Chính đã tới gọi bạn, “Đi ăn thôi.”

Chu Tiểu Bạch ảo não cúi đầu đuổi theo bước chân của Mặc Duy Chính, đột nhiên phát hiện bên cạnh chân hắn còn một đôi chân mang giầy cao như diễn xiếc, Chu Tiểu Bạch ngẩng đầu nhìn —— là một nữ nhân. Chu Tiểu Bạch bỗng cảm thấy thất lạc vô cùng, tiếp tục cúi đầu, nhưng đột nhiên ngẩng đầu trong chớp mắt —— nữ nhân? ! Bên cạnh thẳng nam đang trên đường đào tạo thành GAY sao có thể có mặt nữ nhân, ngoại trừ hủ nữ?

Quả thực là ngang nhiên khiêu chiến kế hoạch bẻ thẳng thành cong của bạn! Chu Tiểu Bạch lập tức lấy tay gạt giữa hai người, hé ra chỗ trống, đường hoàng bước vào. Vừa định xoay mặt lườm nữ nhân nữ nhân này một cái cháy mặt, ai ngờ ánh mắt còn chưa lên đến mặt, mới chạm phải ngực đã gặp phải công kích siêu lớn… Sóng thần! Chu Tiểu Bạch kinh ngạc nhìn bộ ngực siêu cấp hàng khủng trước mặt, gắng gượng nuốt nước bọt, ánh mắt di lên trên, là gương mặt phấn son kĩ càng rất xinh đẹp.

“Đây là trợ lý của tôi.” Trên đầu Chu Tiểu Bạch đang ngây ra truyền đến thanh âm hơi cao giọng của Mặc Duy Chính, hình như có chút tức giận. Chu Tiểu Bạch quay sang cười ngượng, “Tổng tài… Đây là?”

“Đây là Hoàng quản lí của công ty KL sắp hợp tác với chúng ta, buổi trưa cùng ăn bàn công việc.” Mặc Duy Chính giới thiệu qua rồi chuyển thân rời Chu Tiểu Bạch đuổi theo “Sóng thần” đằng trước nói chuyện tiếp.

Chu Tiểu Bạch cúi đầu, ánh mắt thẳng tắp một đường thấy luôn đầu gối lẫn chân, uể oải vô cùng…

Bàn ăn ba người, Chu Tiểu Bạch chỉ ủ rũ thẫn thờ ngồi ăn, thoáng liếc vòng một của “sóng thần” gác lên bàn như “đồ ăn”, lại nhìn Mặc Duy Chính còn say sưa tiếp chuyện , quả nhiên thẳng nam trong thiên hạ đều háo sắc.

Nói nửa chừng, cô hàng khủng đột nhiên đứng dậy nói muốn đi toilet, xoay người rời đi. Mặc Duy Chính nhấp một ngụm rượu hỏi Chu Tiểu Bạch, “Cô bị chuyện gì đả kích?”

Chu Tiểu Bạch giương mắt nhìn hắn, không buồn đáp.

Mặc Duy Chính nghĩ một chút, không thèm khách khí nói luôn, “Lẽ nào vì cô là

“…” Chu Tiểu Bạch cắn môi, chật vật đáp, “Tôi chỉ không ưa nữ nhân tứ chi phát triển không có chí hướng…”

“Vậy là tốt rồi…” Mặc Duy Chính cười gật đầu, người này bình thường đã cười nhất định không có chuyện gì hay, “Vì cô ấy so với cô lớn hơn không chỉ có vòng một mà thôi.” Mặc Duy Chính vừa nói vừa trỏ vào đầu, “Còn có đầu óc…”

Bữa trưa kết thúc trong tâm trạng không mấy vui vẻ Chu Tiểu Bạch, nhưng cô ngực lớn cùng Mặc Duy Chính trao đổi chưa xong, liền chuyển địa điểm sang phòng của Mặc Duy Chính ở khách sạn tiếp tục.

Chu Tiểu Bạch bưng trà rót nước xong bèn đứng một bên chăm chú nhìn hai người, xen mồm không được lẽ nào “xen mắt” cũng cấm, bị ánh mắt của bạn nhìn đến phát thẹn, “sóng thần” xấu hổ thoáng nhìn Mặc Duy Chính mà không dám mở miệng, có điều Mặc Duy Chính nhìn ra ý của nàng, bèn hạ cho Chu Tiểu Bạch một “Trục trư lệnh ” (1), “Cô hết việc thì về phòng đi thôi…”

Làm gì chứ, bạn là chủ, ả ngực lớn là khách, đâu ra cái lý tiếp khách đuổi chủ, Chu Tiểu Bạch kiên quyết bám trụ, “Tôi đợi ở đây…”

Mặc Duy Chính sửng sốt, có điều ngại mặt người ngoài, Mặc Duy Chính luôn nghĩ “Việc xấu trong nhà đóng cửa bảo nhau”, tuy không biết Chu Tiểu Bạch từ lúc nào thành “việc xấu trong nhà”, đành chỉ nói bóng gió, “Cô chẳng phải mang theo ‘thứ kia’ đi sao, cứ về phòng được rồi.”

GV? Chu Tiểu Bạch kinh ngạc, bản thân cũng quên hẳn việc xem GV, đúng là thất bại … Bạn cúi đầu rời phòng khách Mặc Duy Chính đang tiếp ả ngực lớn, trở về phòng nhỏ bên cạnh, đóng cửa, ngồi xuống bên máy tính, nhưng lòng Chu Tiểu Bạch lại không muốn xem GV chút nào… Bạn thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, lẽ nào bản thân biến thái đến thế? Nhất định phải thưởng thức bộ dạng nhăn nhó của tổng tài mới có hưng phấn sục sôi? Nhất định phải đấu thắng Mặc Duy Chính mới có ham muốn mãnh liệt? Để bạn xem, bạn lại chẳng có tí tinh thần muốn xem…

Chu Tiểu Bạch mở MSN tố khổ với bạn bè…

Bạn Bạch: Ai… Bị một ả sóng thần hạ gục rồi.

Bạn Nhã: Hạ gục thế nào?

Bạn Bạch: Nữ nhân đó tuyệt đối là F… Ta chỉ là A…

Bạn Hề: Tiểu Bạch! Ngươi sao có thể nói vậy!

Bạn Nhã: Phải! Quá không giống ngươi rồi, ngươi bị đả kích đến thế sao?

Bạn Bạch: Xúc động quá… Các ngươi đang cổ vũ ta?

Bạn Nhã: Ngươi làm gì được A, đừng hoang tưởng!

Bạn Hề: Phải, ngươi là “đồng bằng “, phẳng lì, chỉ tính A- thôi…

Bạn Bạch: … Chúng ta đổi chủ đề khác, ả sóng thần kia rình rập bạn BI cực phẩm của ta.

Bạn Nhã: Vậy ngươi không mau tìm một thụ tới dạy dỗ còn chờ gì nữa?

Bạn Bạch: Ưm… Chúng ái khanh nói phải, quả nhân đi đây…

Rất đáng ăn mừng là bữa tối không thấy “sóng thần” xuất hiện, Chu Tiểu Bạch có chút hưng phấn, ăn liên tục ba chén cơm, Mặc Duy Chính liếc bạn một cái, “Cô xem ra tâm tình tốt ăn được không ít nhỉ…”

Chu Tiểu Bạch đang bận ăn kích động nói, “Tôi ăn uống luôn rất được, hôm nay còn đặc biệt tốt.”

“A…” Mặc Duy Chính gật đầu, “Trưa nay chẳng lẽ cô thực sự bị kích thích? Vì… đằng trước?”

Chu Tiểu Bạch mắc nghẹn muốn nuốt cũng không xong, giật luôn ly cocktail đỏ thẫm trước mặt Mặc Duy Chính đổ vào tách uống luôn, “Ai.. Rốt cục thông rồi!” Bạn Bạch buông tách nghiêm túc đáp lời Mặc Duy Chính, “Tổng tài, anh hiểu lầm rồi, tôi tuyệt đối không để ý… đằng trước của Hoàng quản lý, nói thật chứ, sau này chảy xuống cũng không kể, kể cả hiện tại bước đi trọng tâm cũng lệch nữa.”

“Ừm…” Mặc Duy Chính tán thành gật đầu, “Cũng có lý, chả trách cô bước đi đặc biệt cân đối…”

“…” Chu Tiểu Bạch quyết định đổi chủ đề, chỉ vào thứ rượu trong suốt đỏ tươi trong ly của Mặc Duy Chính nói, “Tổng tài xem ra rất thích uống loại này…”

“Ừm.” Mặc Duy Chính cầm ly rượu lắc nhẹ, “Hương vị của Bloody Mary tương đối đặc biệt…”

“Bloody Mary…” Chu Tiểu Bạch lập lại, “Tên gì biến thái… Mary đẫm máu?”

Mặc Duy Chính nhìn Chu Tiểu Bạch chép miệng đột nhiên nở nụ cười, nói, “Cô muốn biết xuất xứ của Bloody Mary không?”

Chu Tiểu Bạch nhìn dáng tươi cười đó toàn thân phát run, khóe miệng giật giật, “Hẳn là không kinh khủng lắm?”