Thứ thích hợp nhất với chính mình là gì?
Trước tiên, Dương Thiên Lôi liền nghĩ tới năng lượng thần bí trong đan điền mình.
Sự cường đại của năng lượng thần bí này là không thể nghi ngờ, thế nhưng Dương Thiên Lôi cũng hiểu được, cỗ năng lượng này không thuộc về hắn.
Từ khi hắn đi tới thế giới này, cỗ năng lượng đó đã tồn tại trong đan điền hắn, theo tu vi hắn đề thăng, uy lực phát huy ra cũng càng lúc càng lớn. Thế nhưng, mức độ đề thăng của năng lực thần bí lại cực kỳ hữu hạn, cũng không giống như bình thường, mỗi khi tu vi đề thăng sẽ càng trở nên hồn hậu, càng trở nên dồi dào. Sự tăng trưởng của nó tựa hồ không hề có chút quan hệ nào tới cảnh giới của Dương Thiên Lôi.
Lĩnh ngộ năng lượng bản nguyên, sáng tạo ra năng lượng thích hợp nhất với mình, loại chuyện này cho tới giờ Dương Thiên Lôi còn không nghĩ tới. Từ khi bắt đầu tu luyện đến nay, Dương Thiên Lôi tuy đã lĩnh ngộ ba nghìn đại đạo, đồng thời dựa vào ngộ tính cường hãn của mình sáng tạo ra không ít pháp tắc thần thông, nhưng tất cả đó đều dựa vào số ba nghìn đại đạo, cũng không có pháp tắc thần thông nào là hoàn toàn thuộc về mình, hắn sáng chế ra pháp tắc thần thông giống như dùng ba nghìn đại đạo thành những linh kiện, chọn các phương thức tổ hợp lại rồi hình thành lên. Về phần năng lượng bản nguyên, hắn căn bản không hề nghĩ tới.
Hấp thu năng lượng, rèn luyện năng lượng, đề thăng cảnh giới, sử dụng năng lượng...Từ lúc bắt đầu tới giờ, Dương Thiên Lôi đều bị động cảm ngộ sự đề thăng và biến hóa của năng lượng, nào đâu biết tới sáng tạo năng lượng là gì?
Vào lúc này nghe được lời Vân Mộng tiên tử nói, tuy rằng trong lòng Dương Thiên Lôi rung động rất mạnh, thế nhưng lại không có chút manh mối nào, hiển nhiên đúng như lời Vân Mộng tiên tử nói, muốn lĩnh ngộ được năng lượng bản nguyên, đồng thời sáng tạo ra một loại năng lượng thích hợp nhất với mình, cũng không phải chuyện một sớm một chiều. Cho dù Dương Thiên Lôi có tự tin đến đâu, cũng không cho rằng mình có thể sớm giải quyết một chuyện Vân Mộng tiên tử không thể làm được qua mấy trăm vạn năm.
Chờ tới khi hắn làm được, sợ rằng toàn bộ Tam Thập Tam Thiên đã nằm gọn trong tay thần tộc rồi...Thế nhưng hiện tại không còn đường lui nữa rồi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Ba ngày sau, trong không gian pháp tắc của bình ngọc lưu ly, Dương Thiên Lôi hoàn toàn không có chút kết quả.
Nửa tháng sau, vẫn không có chút tiến triển.
Lòng nóng như lửa đốt, Dương Thiên Lôi biết không thể tiếp tục chờ đợi thêm, mặc kệ mọi người phản đối, quyết định rời khỏi Thiên Phật Điện. Trước khi rời đi, Vân Mộng tiên tử và điện chủ Vân Giác đều truyền thụ lại tuyệt học của mình cho Dương Thiên Lôi, nguyên nhân không phải vì các loại tuyệt học đó rất cường đại, mà là trong đó có ẩn chứa năng lượng bản nguyên huyền không khí và huyền linh khí, ít nhiều có thể trợ giúp một chút cho Dương Thiên Lôi trong lĩnh ngộ năng lượng bản nguyên.
Lúc rời đi, ngoại trừ Đoạn Ngọc Nhan đang dung nhập trong tâm tạng, Dương Thiên Lôi chỉ dẫn theo Lăng Hi và bình ngọc lưu ly, do chúng nữ ai cũng muốn cùng sống cùng chết với mình nên toàn bộ mọi người trong bình ngọc lưu ly đều bị Dương Thiên Lôi mạnh mẽ lưu lại tại Thiên Phật Điện.
Bởi vì Dương Thiên Lôi biết rõ, tiền đồ gian nguy, sinh tử khó liệu. Nếu như có thể, Dương Thiên Lôi khẳng định sẽ không dẫn theo bất kỳ ai. Thế nhưng, Đoạn Ngọc Nhan là điều kiện bắt buộc phải có lúc hắn phi hành siêu tốc, phải dẫn theo. Lăng Hi và bình ngọc lưu ly lại là chỗ dựa lớn nhất của Dương Thiên Lôi, không hề nghi ngờ, khi hắn và Lăng Hi ở cùng một chỗ có thể bộc phát ra chiến lực càng cường đại, đồng dạng cũng phải dẫn theo. Về phần mấy người Trương Tử Hàm, sau trăm năm ly biệt, nào muốn Dương Thiên Lôi một mình mạo hiểm? Chỉ cầu được cùng chết, không muốn phân ly.
Mặc dù Huyễn Diệp chỉ có một lần thân thiết da thịt với Dương Thiên Lôi cũng không ngoại lệ. Qua trăm năm, nhất là ba mươi năm Huyễn Diệp ở chung với chúng nữ, mọi người đều đã giải khai khúc mắc...Đã không thể buông, chỉ còn cách nắm lấy, bằng không người thống khổ là chính mình.
- Vũ trụ chi tâm! Khặc khặc khặc...
Trong Vô Thiên, giữa tinh không, một đạo thân ảnh yêu nghiệt thật lớn kéo dài tới trăm nghìn dặm, quanh thân bao phủ bởi màn quang mang màu đen, hắn đang cười lên vô cùng hưng phấn, thần niệm tinh thuần của Chân Tiên cảnh hầu như bao phủ toàn bộ Vô Thiên. Ngay giữa thân ảnh to lớn của yêu nghiệt, phảng phất có một đạo thân ảnh màu vàng. Thật không ngờ, thân hình này đã từng là Bộ Kinh Thiên.
Không hề nghi ngờ, yêu nghiệt này chính là thủ lĩnh yêu nghiệt, đã khôi phục tu vi, bước vào hàng ngũ Chân Tiên cảnh.
- Tiếu Kế Nhân, ngươi quả nhiên không khiến bản tôn thất vọng! Không nghĩ đến tìm tới tìm lui, vũ trụ chi tâm của Tam Thập Tam Thiên dĩ nhiên nằm ngay tại Vô Thiên, chỉ cẩn nắm giữ vũ trụ chi tâm, bản tôn liền có thể tấn chức Thiên Tiên cảnh, trở thành người đầu tiên phục hưng thần tộc. Khi đó, ta ngược lại muốn xem ai có thể tránh thoát khỏi bàn tay bản tôn! Khặc khặc khặc...Vô Thiên, Tiếu Kiến Nhân, các ngươi trợ giúp ta một tay!
Thủ lĩnh yêu nghiệt đang vô cùng hưng phấn.
Vũ trụ chi tâm của Tam Thập Tam Thiên, ẩn chứa pháp tắc thiên đạo giới hạn cá cao thủ Chân Tiên cảnh, cũng là pháp tắc chí cao ước thúc toàn bộ sinh linh trong Tam Thập Tam Thiên, loại pháp tắc đó chính là pháp tắc vũ trụ. Thủ lĩnh yêu nghiệt một khi luyện hóa vũ trụ chi tâm, liền có thể lĩnh ngộ loại pháp tắc này, chân chính nắm Tam Thập Tam Thiên trong tay, thay thế vị Chân Tiên đã từng mở ra Tam Thập Tam Thiên, trở thành sáng thế thần. Khi đó, toàn bộ sinh linh trong Tam Thập Tam Thiên sẽ không gì thoát khỏi khống chế của thủ lĩnh yêu nghiệt, tất cả chỉ cần một ý niệm liền có thể bị tiêu diệt trong thoáng chốc. Dù là Thiên Phật Điện, cơ hồ cũng phải lộ ra toàn bộ.
Hơn nữa, thủ lĩnh yêu nghiệt rất rõ, cao thủ Chân Tiên sáng tạo ra Tam Thập Tam Thiên có tu vi đứng đầu trong hàng Địa Tiên cảnh, bằng không khi hắn tấn chức lên Địa Tiên liền có thể hủy diệt vũ trụ này, càng không cần phải tốn công đi tìm vũ trụ chi tâm hơn mười năm.
- Dạ, tổ sư gia!
- Dạ, chủ nhân!
Đã từng là Vô Thiên Thần Tôn, lúc này trở thành Vô Thiên thần tôn, hắn và Tiếu Kiến Nhân nghe được mệnh lệnh từ thủ lĩnh yêu nghiệt, nhất thời vô cùng cung kính nói, đồng thời, dùng thần niệm điều khiển pháp lực hóa thành hai đạo quang mang đen bóng, hội tụ hướng về phía thủ lĩnh yêu nghiệt.
Sau một lát, pháp lực thần niệm của ba vị Chân Tiên cảnh hợp nhất, hầu như bao phủ toàn bộ Vô Thiên, lấy tốc độ kinh người không ngừng hướng về phía hạch tâm.
Hạch tâm Vô Thiên gần như hư vô, đầy rẫy thứ khí tức huyền ảo vô cùng, dù thủ lĩnh yêu nghiệt đã bước vào Địa Tiên cảnh, nếu không cẩn thận kiểm tra cũng không phát hiện ra được. Lần này, sở dĩ có thể phát hiện được hoàn toàn là do Tiếu Kiến Nhân.
Năm mươi năm trước, thủ linh yêu nghiệt khi còn ở trong Tam Thập Tam Thiên, trải qua thiên tân vạn khổ mới tìm lại được thần cách của mình, bốn mươi năm trước, hắn bước vào Chân Tiên cảnh, đồng thời một mặt thôn phệ luyện hóa những tu luyện giả của Tam Thập Tam Thiên, một mặt tìm kiếm vũ trụ chi tâm Tam Thập Tam Thiên. Thế nhưng tròn bốn mươi năm, dĩ nhiên không tìm được, thẳng đến khi kẻ tiểu nhân âm hiểm bụng đầy dã tâm Tiếu Kiến Nhân đi một bước cẩn trọng, sau khi nhận thêm được sự tín nghiệm của thủ lĩnh yêu nghiệt, vì muốn báo tư thù nên mới cố ý chỉ dẫn thủ lĩnh yêu nghiệt tới Vô Thiên nhằm bắt lấy đám người Trương Tử Hàm và Trần Thiến đang chạy trốn.
Khi đó, Tiếu Kiến Nhân đã có nhận thức toàn diện về tu luyện giới ngoài Tam Thập Tam Thiên, bất quá vì muốn thông qua tu luyện giả trong Vô Thiên tìm kiến tin tức Vân Mộng tiên tử. Bởi vì khi đám người Trương Tử Hàmy kỳ biến mấy chính là đang ở cùng một chỗ với Vân Mộng tiên tử. Thế nên hắn dùng Dương Thiên Lôi, là người mà ngay cả thủ lĩnh yêu nghiệt cũng hận thấu xương làm mồi dẫn, đồng thời căn cứ vào hoa quang năm màu mà mấy người Trương Tử Hàm đào tẩu năm đó khẳng định chắc chắc được Dương Thiên Lôi không chết trong tay Vô Thiên Thần Tôn, suy đoán được vũ trụ chi tâm rất có thể ở tại Vô Thiên. Thủ lĩnh yêu nghiệt hầu như đã tìm khắp Tam Thập Tam Thiên, trên thực tế mặc dù Tiếu Kiến Nhân không nói vũ trụ chi tâm nằm tại Vô Thiên, chỉ cần nói tới có khả năng thu được tin tức Dương Thiên Lôi tại Vô Thiên, thủ lĩnh yêu nghiệt vẫn sẽ qua đây. Bởi vì, hắn đích xác hận Dương Thiên Lôi thấu xương, đồng dạng cũng thèm dỏ dãi với pháp bảo vô thượng như bình ngọc lưu ly, căn bản không có lý do gì buông tha. Thế nhưng, khiến Tiếu Kiến Nhân thật không ngờ chính là, điều tra một hồi, dĩ nhiên thực sự phát hiện được trong vòng Vô Thiên tinh vực có điểm quỷ dị. Thủ lĩnh yêu nghiệt càng chắn chắn, không gian trước mắt hầu như ẩn chứa một loại khí tức huyền ảo, nơi đó chính là phạm vi vũ trụ chi tâm.
Phát hiện ra điều này, trong lòng Tiếu Kiến Nhân không khỏi phiền muộn, trong lúc vô tình, thật không ngờ đã giúp thủ lĩnh yêu nghiệt một đại ân. Đây có ý nghĩa gì? Một khi thủ lĩnh yêu nghiệt luyện hóa được vũ trụ chi tâm, cơ hội cho hắn xoay mình càng thêm xa vời. Người tràn ngập dã tâm như hắn, chưa bao giờ cam tâm chịu dưới người khác, chỉ cần có một tia cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ, bằng không mà nói sau khi lão tổ tông Tiếu gia ly khai, tu luyện giả trong Cửu Âm cung sẽ không thành đối tượng bị Tiếu Kiến Nhân thôn phệ. Hiện tại hắn chịu khuất phục dưới thủ lĩnh yêu nghiệt, bất quá là tạm thời ẩn nhẫn, bởi vì hắn thực sự không có năng lực chống lại thủ lĩnh yêu nghiệt có tu vi Địa Tiên cảnh, thế nhưng hắn tin tưởng, thời gian qua đi, lấy ngộ tính cùng với tâm cảnh đã từng dung hợp với thủ lĩnh yêu nghiệt, tự nhiên có thể bước vào Địa Tiên cảnh, tới khi đó là lúc Tiếu Kiến Nhân chuyển mình.
Còn hiện tại...
Không còn cách nào, Tiếu Kiến Nhân chỉ có thể khuất phục, hành sự tùy theo hoàn cảnh, cầu khẩn cảnh giới vũ trụ chi tâm của Tam Thập Tam Thiên cường đại đến mức thủ lĩnh yêu nghiệt không thể luyện hóa, hay nhất còn bị thương nặng, giúp cho hắn có được cơ hội.
Trong vòng Vô Thiên, tại tinh vực Nguyên Thủy có vô số tu luyện giả và nhân loại thế tục đến từ khắp các tinh vực trong Vô Thiên. Toàn bộ sinh linh Vô Thiện, tại thời điểm trước khi mấy người Trương Tử Hàm rời đi đã tụ tập lại tại tinh vực Nguyên Thủy nhằm tránh né đại kiếp nạn Tam Thập Tam Thiên. Hiện tại, Kỷ Nhạ Yên đã trở thành tồn tại tối cao trong vòng Vô Thiên.
Nguyên nhân không gì khác, bởi vì chỉ có Kỷ Nhạ Yên mới có thể bắt được quỹ tích tinh vực Nguyên Thủy, cũng chỉ có nàng mới có thể đưa tu luyện giả từ các tinh vực khác vào trong tinh vực Nguyên Thủy.
Giờ khắc này, Kỷ Nhạ Yên khoanh chân ngồi trên đỉnh Thiên Tịch Phong tại Trảm Không kiếm phái, tâm thần dung nhập vào trong hư không, cảm ngộ quỹ tích vận chuyển của tinh vực Nguyên Thủy. Mấy người Huyễn Thiến, Hạ Quân Trúc, Trần Hinh phân biệt ngồi xếp bằng xung quanh Kỷ Nhạ Yên, đả tọa điều tức. Các nàng từ lâu đã tấn chức tới Chân Thần cảnh Thiên Giai đại viên mãn, vốn nên sớm rời khỏi Vô Thiên, ra bên ngoài Tam Thập Tam Thiên đột phá cảnh giới Chí Cao Thần, thế nhưng bởi vì đại kiếp nạn Tam Thập Tam Thiên, các nàng không thể rời đi, bằng không chẳng khác nào đi tự sát.
Ba mươi năm trước, Huyễn Thiến còn có thể liên hệ với Vân Mộng tiên tử, thế nhưng hiện tại liên lạc đã mất, bên ngoài Tam Thập Tam Thiên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Các nàng không hề hay biết.