- Chiêu tuyệt học khác a?
Ánh mắt Dương Thiên Lôi kín đáo liếc qua trên ngực Sở Hương Hương và Trương Tử Hàm một chút, cười hắc hắc đáp:
- Không thể nói!
- Vì sao không thể nói?
Nói thừa! Đương nhiên không thể nói. Ca tuy rằng có hơi chút hèn mọn bỉ ổi, nhưng da mặt còn không có dày đến mức súng bắn không thủng a. Sao có thể ở trước mặt Tử Hàm muội muội nói ra danh tự trâu bò như vậy được.
- Chờ các nàng có dịp được chứng kiến tự nhiên sẽ biết. Hiện tại không thể nói. Tuyệt chiêu nói ra sẽ không còn linh.
- Xì!
Sở Hương Hương bĩu môi, trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi:
- Không nói thì thôi!
Dương Thiên Lôi im lặng một hồi không nói gì. Đây chính là mỹ nữ toàn thân toát ra khí tức cao quý sao? Biến hóa này cũng quá lớn đi! Tuy nhiên nghĩ đến Trương Tử Hàm ở trước mặt người khác thì ôn nhu như nước, ở trước mặt mình lại hung dữ như chằn, thì điều này cũng không có gì là khó lý giải.
Con người… Chỉ có sau khi quen thân mới thực sự lộ ra chân diện mục a. Nhưng hiện tại có vẻ như ta và nàng cũng không thân lắm a.
- Hương Hương, vì sao tỷ lại tới đây?
- Muội không phải đã nói cho ta biết ký túc xá của muội sao? Ta tới tìm muội nói chuyện, nhưng tìm không được. Ta định tới chỗ hắn xem sao. Không ngờ muội đúng là ở đó. Tên Lôi Hoành kia là có chuyện gì?
Sở Hương Hương nói.
Hôm nay khi hai người gặp nhau tại yến tiệc, Sở Hương Hương biết được quan hệ giữa Trương Tử Hàm và Dương Thiên Lôi, đương nhiên cũng hỏi thăm ký túc xá của nàng cùng Dương Thiên Lôi.
Nghe Sở Hương Hương nhắc tới Lôi Hoành, sắc mặt Trương Tử Hàm nhất thời trầm xuống, khẽ thở dài.
- Ta biết, hắn thích muội, nhưng muội rất chán ghét hắn. Tuy nhiên… Hình như muội sợ hắn?
Hai mắt Sở Hương Hương sáng ngời, nhìn Trương Tử Hàm nói.
- Muội không sợ hắn, muội lo lắng chính là hắn đối với gia tộc của muội…
- Sợ cái gì? Nếu hắn dám động thủ với gia tộc của nàng, ta sẽ khiến hắn hối hận vì đã sinh ra trên đời này.
Dương Thiên Lôi đột nhiên lạnh giọng nói.
- Tiểu Lôi, có lẽ ngươi còn chưa biết, tại yến tiệc hôm nay, hắn và Sở Hương Hương đều đã được Trảm Không Kiếm Phái coi trọng.
- Trảm Không Kiếm Phái thì sao? Cho dù là Thiên Vương lão tử, cũng đừng mơ động tới nàng!
Dương Thiên Lôi lần thứ hai nói.
Sở Hương Hương hơi chút kinh ngạc, không hiểu Dương Thiên Lôi vừa nãy còn đang cười đùa cợt nhả, vì sao bỗng dưng lại trở nên mạnh mẽ, quyết liệt như thế? Thế nhưng, nhìn vào mắt Dương Thiên Lôi, rõ ràng không hề có chút mánh khóe, gian xảo nào.
Trương Tử Hàm cũng không rõ ràng lắm vì sao mình và Sở Hương Hương có thể vừa gặp đã thân, nhưng Sở Hương Hương lại biết. Nàng ngoại trừ yêu thích Trương Tử Hàm, cũng vẫn có cảm giác tỉnh táo. Dù hai người đều là mỹ nữ khó gặp, nhưng đó cũng không phải là lý do khiến một người trước nay vốn cao ngạo như nàng lại chủ động tiếp cận Trương Tử Hàm. Mà nguyên nhân, hoàn toàn là bởi vì Dương Thiên Lôi. Đương nhiên, cái này cùng chuyện yêu yêu thích thích gì đó là hoàn toàn không có quan hệ gì.
Trong mắt Sở Hương Hương, Dương Thiên Lôi bất quá chỉ là một tiểu hài tử xấu xa mà thôi, muốn cho nàng vừa gặp đã yêu gì gì đó là tuyệt đối không có khả năng. Sở dĩ nàng muốn tiếp cận Dương Thiên Lôi hoàn toàn là bởi vì cho thỏa hiếu kỳ.
Vì sao lại hiếu kỳ? Bởi vì đây là lần đầu tiên nàng nhìn không thấu một người.
Từ nhỏ Sở Hương Hương đã có một năng lực đặc thù, năng lực nhìn thấu nhân tâm. Cho nên, nàng so với bất kỳ người bạn cùng lứa nào đều thành thục hơn nhiều, bởi vì nàng hiểu rõ hơn tất cả mọi người về nhân tâm hiểm ác, đáng sợ. Sinh tại Hoàng thất, hoàn cảnh xung quanh, con người tiếp xúc có thể nói là muôn hình muôn vẻ, cũng chính vì vậy khiến nàng thành thục hơn so với người bình thường rất nhiều.
Thế nhưng, khi nàng và Dương Thiên Lôi gặp nhau trên đường, nàng không ngờ mình lại không nhìn thấu Dương Thiên Lôi chút nào. Nhất là khi nhìn vào mắt Dương Thiên Lôi, lại khiến nàng rơi vào cảm giác bất lực. Loại tình huống này, nàng chưa bao giờ từng gặp phải. Cho dù nàng có nhìn không thấu một người, cũng chưa từng bao giờ hoàn toàn không thấu chút nào như vậy. Ví dụ đám người cao nhân thâm bất khả trắc như Dương lão, Tiêu Hà tiền bối…, nàng tuy rằng không thể liếc mắt là lập tức nhìn thấu, nhưng vẫn có thể mơ hồ cảm ứng được.
- Tử Hàm muội muội, không cần lo lắng. Muội cũng nhất định có thể tiến vào Trảm Không Kiếm Phái. Chỉ cần muội tiến nhập Trảm Không Kiếm Phái, vô luận là Dương lão hay phụ hoàng cũng nhất định sẽ bảo hộ muội và gia tộc của muội.
- Không dễ dàng như vậy đâu. Muội… Chỉ là Thuần Thủy Chi Thể, nếu như có thể cảm ngộ khí tức băng mà nói, còn có thể có hi vọng…
Trương Tử Hàm nhẹ giọng nói.
- Ta tin tưởng, nhất định là có thể. Vô luận muội hiện tại có thể cảm nhận được khí tức băng hay không, đều nhất định có thể.
Ngữ khí Sở Hương Hương thập phần khẳng định, nói.
- Thật vậy sao? Hương Hương tỷ không cần gạt muội. Cảm ứng không được khí tức băng, bằng vào Thuần Thủy Chi Thể của muội, căn bản không có biện pháp tiến nhập cảnh giới Tiên Thiên. Vậy thì sao họ có thể chọn muội?
- Ta không gạt muội. Trong buổi yến tiệc, Tiêu Hà tiền bối tuy rằng chưa nói, nhưng nhãn thần của lão đã rất tán thành muội. Muội không thấy khi Dương lão giới thiệu muội, Tiêu Hà tiền bối cũng gật đầu khen ngợi muội đó sao? Được rồi! Đừng lo lắng! Tin tưởng ta là không sai đâu.
- Vâng!
Trương Tử Hàm gật đầu, chỉ là biểu tình trên mặt hiển nhiên chỉ cho rằng Sở Hương Hương đang an ủi chính mình mà thôi.
- Trảm Không Kiếm Phái tuyển người yêu cầu điều kiện gì?
Dương Thiên Lôi hỏi.
Sở Hương Hương có thể trực tiếp được tuyển, Dương Thiên Lôi cũng không lấy làm bất ngờ. Dù sao thân phận và thực lực của nàng đều là có thể khiến nhân tâm dố kỵ.
Thế nhưng tên cẩu nhật Lôi Hoành kia cũng có thể trực tiếp được tuyển thật ra lại khiến Dương Thiên Lôi vô cùng bất ngờ. Tuy rằng tên gia hỏa này là đệ nhất cao thủ trong số các học viên tại Học viện Cực Dương, nhưng Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, hắn là nhờ vào trang bị bản thân và vũ khí mới giành được ngôi đệ nhất, chứ thực lực chân chính của hắn cũng không mạnh bao nhiêu.
Huống chi vừa rồi nghe ý tứ của Trương Tử Hàm tựa hồ hoàn toàn là do tố chất thân thể khó tấn cấp Tiên Thiên. Điều này càng khiến Dương Thiên Lôi buồn bực. Lôi Hoành không phải cũng là Thuần Kim Chi Thể sao? Vì sao hắn có thể được lựa chọn đây?
- Điều kiện cụ thể ta cũng không rõ lắm, chủ yếu vẫn là xem tư chất. Trước hai mươi tuổi có thể tấn cấp Tinh Giả cấp bảy mà không phải đơn thuộc tính thân thể, hoặc trước hai mươi tuổi có thể tấn cấp Tinh Giả cấp bảy, đồng thời có thể có cơ hội cảm ngộ một trong sáu loại diễn sinh thuộc tính của một loại đơn thuộc tính thân thể: phong, lôi, quang, ám, băng cùng vụ (sương mù), đều có cơ hội được lựa chọn.
Tử Hàm muội muội là Thuần Thủy Chi Thể, có thể diễn sinh ra hai chủng thuộc tính là băng và vụ, so với thuộc tính thân thể khác tốt hơn nhiều, tỷ lệ cảm ngộ thành công cũng lớn hơn. Mà hiện tại Tử Hàm muội muội mới mười tám tuổi đã là Tinh Giả cấp sáu đỉnh phong, cách thời hạn hai mươi tuổi còn những thời gian hai năm. Cho nên, mặc dù Tiêu Hà tiền bối không nói rõ, nhưng Tử Hàm muội muội được lựa chọn là chắc chắn.
- Ta có cơ hội được lựa chọn không?
Dương Thiên Lôi nhịn không được hỏi.
- Ngươi? Còn phải xem thành tích của ngươi tại
"Tỷ thí người mới" thế nào.
- Chuyện này cùng với
"Tỷ thí người mới" có quan hệ gì? Không phải chủ yếu là xem tư chất sao?
- Ngươi không hiểu sao? Tuổi tác quá nhỏ mặc dù là thiên tài cũng rất khó được lựa chọn. Dù sao tu luyện trước Tiên Thiên, vô luận là ở Học viện Cực Dương hay Trảm Không Kiếm Phái cũng không khác nhau nhiều. Trừ phi là ngươi phi thường ưu tú, mới có thể sớm hấp thu, tu luyện được Trảm Không Kiếm Phái. Cho nên, đệ tử trước mười hai tuổi thông thường không nằm trong phạm vi cân nhắc lựa chọn. Tuy nhiên, nếu là siêu cấp thiên tài có hơn ba hệ thuộc tính thân thể hoặc lọt vào top 10 trong kỳ
"Tỷ thí người mới" đều có thể lọt vào phạm vi khảo nghiệm, có cơ hội được lựa chọn.
Sở Hương Hương thân là thành viên Hoàng gia, lại là Công chúa, cho nên hiểu biết về chuyện này tất nhiên hơn xa so với Trương Tử Hàm.
- Thì ra là thế! Trách không được lão đầu keo kiệt kia có thể cho ta lấy được thứ hạng tốt.
Dương Thiên Lôi nói:
- Không hợp lý a! Nếu nói như vậy, cao thủ Tiên Thiên tại Đế Quốc Cát Ương chúng ta hẳn là không ít mới đúng, vì sao chỉ có một mình Dương lão? Lẽ nào những người được lựa chọn trước đó đều không trở về sao?
- Không phải! Trước đây Trảm Không Kiếm Phái căn bản không tới Đế Quốc Cát Ương lựa chọn. Sở dĩ lần này bọn họ tới là bởi vì Dương lão đã tấn cấp Tiên Thiên cấp ba, chúng ta mới có cơ hội này. Hơn nữa, sau đó cứ cách mỗi ba năm, Trảm Không Kiếm Phái sẽ đến chọn người một lần. Cho nên, ngươi cũng không cần lo lắng. Nếu như lần này không được lựa chọn, ba năm sau ngươi vẫn có cơ hội.
Sở Hương Hương đáp.
Dương Thiên Lôi mỉm cười, cũng không nói gì thêm.
Ý tứ của Sở Hương Hương rất rõ ràng. Tỷ lệ Dương Thiên Lôi được lựa chọn rất thấp. Mặc kệ hắn là thiên tài gì, sự thực là tu vi hiện tại của hắn mới chỉ đạt cấp ba đỉnh phong. So với đệ tử cùng lứa tuổi mà nói, tu vi này thực sự không tính là gì.
Tuy nhiên, Dương Thiên Lôi căn bản không định đợi tới ba năm sau. Khỏi cần phải nói, chính là vì Trương Tử Hàm, hắn không cho phép mình thất bại. Lọt vào top 10 trong
"Tỷ thí người mới", Dương Thiên Lôi tự tin không có vấn đề gì. Về phần có thể không thông qua khảo nghiệm, hắn cũng không cần phải lo lắng. Thông qua thì thôi, một khi có gì ngoài ý muốn, như vậy cho dù phải bại lộ bí mật thân thể mình, hắn cũng sẽ không tiếc. Thân thể ba hệ thuộc tính đã là thiên tài trong thiên tài. Tuy rằng Dương Thiên Lôi biết rõ mình thực chất không phải là thân thể ngũ hành thuộc tính chân chính, nhưng đan điền thần kỳ của hắn lại có thể ngụy trang thành thân thể ngũ hành. Chỉ bằng điểm ấy cũng đủ để hắn được Trảm Không Kiếm Phái coi trọng.
Thân thể ngũ hành, vạn người không tìm được một. Trước cảnh giới cấp chín đỉnh phong, ưu thế đó còn không được thể hiện rõ ràng. Nhưng một khi đột phá Tiên Thiên, thành tựu sau đó tuyệt đối là vượt xa ngoài sức tưởng tượng. Chỉ bằng điểm ấy, bất cứ phe phái, bang hội nào cũng đều sẽ coi là trọng điểm bồi dưỡng.
Sau khi Trương Tử Hàm và Sở Hương Hương rời khỏi, Dương Thiên Lôi cũng trở về ký túc xá. Việc hắn phải làm hiện tại là cố gắng tăng cường thực lực, lọt vào nhóm mười cường giả mạnh nhất.
…
Sau khi Lôi Hoành mang theo mấy tên tiểu đệ rời khỏi, trong lòng càng nghĩ càng phẫn nộ. Hắn rất hối hận trước đây đã coi thường Dương Thiên Lôi. Nếu như lúc trước hắn hung ác hơn chút nữa, Dương Thiên Lôi đã không có cơ hội quật khởi. Mà hiện tại, Lôi Hoành đã cảm nhận được uy hiếp từ Dương Thiên Lôi. Hơn nữa, loại uy hiếp này đang ngày càng lớn lên với tốc độ kinh người. Nghĩ đến tốc độ thăng tiến của Dương Thiên Lôi, trong lòng Lôi Hoành càng cảm thấy vô cùng bất an.
- Phụ thân nói không sai! Đối với bất cứ cái gì uy hiếp tới mình đều phải bóp chết từ trong trứng nước. Ta còn chưa đủ độc ác, quá xem nhẹ tên ngu ngốc kia rồi.
Lôi Hoành trở lại ký túc xá, trầm tư một mình. Qua nửa canh giờ, trong mắt hắn toát ra tia gian ngoan, âm độc, cả khuôn mặt chìm trong ánh đèn mờ ảo, càng lộ ra vẻ âm trầm. Đọc Truyện Online
- Lôi Ngạo, ngươi tới đây đi.
Lôi Hoành âm trầm nói.
- Thiếu gia, có gì phân phó?
Lôi Ngạo như u linh đẩy cửa bước vào, cung kính nói.
Ngay sau đó, Lôi Hoành lập tức hạ một loạt mệnh lệnh đối với Lôi Ngạo.
Vẻ mặt Lôi Ngạo biến hóa vài lần, cuối cùng trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, trầm giọng nói:
- Thiếu gia, làm như vậy…Một khi sự tình bại lộ, có ảnh hưởng đến người hay không?
- Yên tâm, ta sẽ không lưu lại bất luận chứng cớ gì. Không có chứng cứ, bọn họ có thể làm gì ta? Trước đây ta còn không dám, hiện tại đã khác rồi. Ta đã là đối tượng được tuyển chọn của Trảm Không Kiếm Phái, mặc dù bọn họ hoài nghi, cũng không thể làm gì ta. Hừ! Chỉ một Dương gia mà thôi. Chỉ cần cho ta thời gian mấy năm, ta có thể khiến nó triệt để biến mất trên thế giới này. Được rồi! Ngươi đi mau về mau. Sau khi làm thỏa đáng, gọi Hoàng Phi Long tới đây cho ta.
- Vâng, thiếu gia!
Lôi Ngạo trầm giọng đáp. Nói xong liền ra khỏi phòng, thoáng cái đã biến mất trong màn đêm đen thẫm.
…
Sáng sớm, gió mát nhè nhẹ thổi tới, báo hiệu trời đông giá rét cũng sắp đến gần. Một vầng ánh sáng mặt trời tròn trịa, rực rỡ và ấm áp từ phương Đông chậm rãi nhô dần lên, xua tan không khí trong trẻo nhưng lạnh lùng buổi sáng. Hôm nay là ngày thi đấu thứ ba tranh đoạt mười vì trí đứng đầu của
"Tỷ thí người mới", cũng là trận thứ hai trong ngày.
Sáng sớm, Trương Tử Hàm đã thức dậy, sau một hồi cảm ngộ khí tức băng, nhìn Sở Hương Hương vẫn còn đang chìm đắm trong giấc ngủ, nàng hơi lắc đầu, trong lòng hoặc ít hoặc nhiều có chút hâm mộ cùng đố kị. Cùng là nữ nhân, Sở Hương Hương có dung mạo không thua kém gì mình, nhưng thân thế và thiên phú lại hơn xa so với chính mình rất nhiều. Thành tích mà mình có được ngày hôm nay là kết quả của vô số ngày đêm khổ luyện, nhưng Sở Hương Hương thì sao đây?
Ngày hôm qua, hai người vừa gặp đã thấy hợp ý, Sở Hương Hương đối với mình vô cùng nhiệt tình như lão bằng hữu lâu năm. Hai người nói chuyện với nhau, phảng phất như tâm linh tương thông.