- Bốn năm lẻ mười tám ngày!
- Ách... Đúng, bốn năm lẻ mười tám ngày, ta vẫn một mực ở Tử Vong Hỏa Hải, vừa đi ra đã liện hệ với ngươi rồi...
- Nói bậy, sau lưng ngươi làm gì phải ở Thương Viêm Tinh?
- Ách... Ồ, Kỷ huynh, Triệu huynh, tiểu Vân, tiểu Đình... các ngươi đều ở đây à?
Nghe được lời của Trần Thiến..., đúng lúc này, Dương Thiên Lôi phân ra tâm thần dò xét chung quanh Trần Thiến, vốn hắn tuy rằng có chú ý tới, nhưng cũng không lưu ý chút nào, dù sao, Trần Thiến khóc lóc như mưa, hắn cũng không có công phu để ý tới những người khác. Nguồn: http://truyenfull.vn
- Dương huynh đệ!
Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên lập tức thần sắc kích động ôm quyền nói với Dương Thiên Lôi. Mà Kỷ Tiêu Vân, Trần Đình thì sắc mặt đỏ lên, ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn vào thân ảnh Dương Thiên Lôi.
- Kỷ huynh, Triệu huynh, cái kia... Các ngươi giúp ta một chút có được không?
Tâm niệm Dương Thiên Lôi lập tức thay đổi thật nhanh, đã có biện pháp, nói ra.
- Dương huynh đệ, ngươi cứ việc nói!
- Mang tiểu Thiến tới tìm ta! Thông tấn khi này quá mức hao tổn thần niệm, cứ như vậy đã hao phí một nửa thần niệm của ta rồi, trong lúc nhất thời không nói rõ được... Tiểu Thiến, ngươi cũng đừng không đến, đợi khi nào ngươi đến, ta lại giải thích với ngươi... Kỷ huynh, Triệu huynh, phiền toái các ngươi rồi, tiểu Thiến có đáp ứng hay không các ngươi cũng phải nghĩ biện pháp khiến nàng đáp ứng, ta đang ở Huyễn Hải Tinh Vực, Hải Thiên Tinh!
Dương Thiên Lôi nói ra.
Hắn cũng không có nói sự tình của Thiên Nga tộc, cho nên, khi Trần Thiến và mọi người đều đang lắng nghe, Dương Thiên Lôi sở dĩ bảo Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên mang Trần Thiến đi, là vì giải thích chuyện năm đó với Trần Thiến.
Bất quá, câu
"hao phí một nửa thần niệm của ta" kia của Dương Thiên Lôi lại lần nữa khiến tất cả mọi người khiếp sợ.
- Ngươi hỗn đản, vì sao ngươi lại không thể tới Vô Cực Tinh Vực tìm ta?
Trần Thiến phảng phất sống lại, tức giận nói.
- Trước khi đạt đến Chân Thần Cảnh, ta không thể bước vào VôCực Tinh Vực nửa bước, nếu không ta đã sớm đi rồi! Tiểu Thiến, ngươi nhất định phải tới a, nếu ngươi không đến, ta... Ta từ nơi này nhảy xuống! Ngươi nhìn xem, rất cao đấy... Kỷ huynh, Triệu huynh, xin nhờ rồi, các ngươi nhất định phải mang theo tiểu Thiên đến a! Hơn bốn năm không gặp, ta rất tưởng niệm các ngươi, lập tức, lập tức, hiện giờ lên đường luôn đi, xin nhờ...
Dương Thiên Lôi nói xong liền trực tiếp chặt đứt liên hệ.
Mà Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên, Trần Thiến cùng với tất cả mọi người đều im lặng...
Ta kháo, từ nơi ấy nhảy xuống, còn rất cao, rất cao thì sao? Đường nói là hắn có thể khởi động Tinh Không Thông Linh Kính cả nửa tiếng, dù là cường giả Thần Đạo bình thường, nếu từ trên một ngọn núi cao nhảy xuống, ngay cả cái rắm tổn thương cũng không chịu a...
Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên nhìn nhau, lại nhìn về phía Trần Thiến có chút sững sờ cầm Tinh Không Thông Linh Kính, nói:
- Trần Thiến, chúng ta đi chứ?
- Không đi! Ta không muốn thấy hắn đâu!
Trần Thiến đỏ bừng cả khuôn mặt nói. Hiện tại, xem như đã triệt để xong đời, chuyện giữa nàng và Dương Thiên Lôi, vốn chỉ là tin đồn thất thiệt, bây giờ tất cả mọi người ở trong tràng đều rõ ràng, Trần Thiến nàng
"không coi ai ra gì" ở trước mặt mọi người vừa khóc vừa mắng hỗn đản, lại hàn huyên nhiều như vậy, còn ai không biết chứ? Đúng lúc này, sau khi Dương Thiên Lôi chặt đứt liên hệ thì nàng mới bừng tỉnh lại, vô cùng thẹn thùng.
Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên tuy rằng đều là nhân vật thiên tài, nhưng không có phương pháp xử lý nào với nữ nhân cả, lập tức không biết nên làm sao cho phải.
- Ai nha, Thiến nhi, ngươi không đi sao? Cô nương kia thay ngươi đi, xem hắn giải thích thế nào, nếu mẹ không hài lòng liền làm thịt hắn, miễn cho bảo bối tâm can của mẹ khóc đến thương tâm như vậy! Tiểu Lam, tiểu Nguyên, đi một chút đi, bá mẫu cùng đi với các ngươi!
Đúng lúc này, một mỹ phụ xinh đẹp có tương mạo tương tự vào Trần Thiến, bỗng nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, nổi giận đùng đùng nói với hai người Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên. Khí tức cường đại kia, lập tức khiến bọn người Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên câm như hến.
- Mẹ, ai nói ta không đi? Không cần ngươi quan!
Nghe được lời của mẫu thân, trong nội tâm Trần Thiến lập tức lộp bộp thoáng một phát, nào còn chú ý đến thẹn thùng? Sự bưu hãn của lão nương nàng rất rõ, lão tía của nàng cũng bị thu thập một cách dễ dàng, là nhân vật mà ngay cả gia gia nàng cũng phải nhịn ban phần, ở Kỷ gia lại nổi danh là
"Không nói đạo lý nhưng không người nào dám không phục", để cho nàng đi còn không phải lật trời sao?
Dương Thiên Lôi cho dù không chết sợ rằng cũng phải bị lột da!
Không ai hiểu con bằng mẹ!
Mẫu thân Trần Thiến sao lại không nhìn ra Trần Thiến đang tự dối lòng mình? Bất quá, nói lại thì, ngay lần đầu nàng trông thấy Dương Thiên Lôi thì đã thích người con rễ nàng rồi, đẹp trai thì khỏi phải bàn tay. Thực lực lại không cần phải nói, hơn nữa, nàng nhìn ra được tình cảm của Dương Thiên Lôi đối với Trần Thiến tuyệt đối không phải là giả, dựa vào ánh mắt ôn tồn của hắn là có thể biết được. Hơn nữa trơ mắt nhìn con gái vốn vui vẻ hoạt bát, từ khi trở về đến giờ cứ như người mất hồn, trong nội tâm nàng không khỏi đau nhói.
Mà bây giờ, Trần Thiến tuy rằng vừa khóc vừa mắng, nhưng một người từng trải như nàng, sao lại không cảm nhận được tình cảm của con gái đối với Dương Thiên Lôi đến trình độ nào chứ.
- À? Thiến nhi, ngươi không phải không đi sao?
- Ta hiện giờ đổi ý rồi, ta muốn tự mình giáo huấn hắn! Chúng ta đi! Mẹ, ngươi đừng có đi cùng đấy!
Trần Thiến nói xong liền đi ra ngoài.
- Các vị, xin lỗi, các ngươi cứ tiếp tục đi.
Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên nói với mọi người một tiếng, liền nhanh chóng đi theo Trần Thiến.
- Ta cũng muốn đi!
Kỷ Tiêu Vân, Trần Đình cũng lập tức đuổi theo
..............
- Hô...
Dương Thiên Lôi thở phào nhẹ nhõm, thu hồi Tinh Không Thông Linh Kính.
- Sư đệ, bọn hắn có đến không?
Phong Linh Nhi cũng trông thấy bọn người Trần Thiến và Kỷ Tiêu Lam lên tiếng hỏi. Đối với việc Trần Thiến ly khai, Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi sớm đã thông qua Lăng Hi biết được, hơn nữa Lăng Hi cũng không dấu diếm họ chuyện gì cả. Cho nên, khi thấy đối thoái giữa Dương Thiên Lôi và Trần Thiến cũng không có gì ngoài ý muốn cả.
- Nhất định sẽ đến.
Đi thôi, chúng ta tìm nơi ở trước đã! Các ngươi hay là cứ vào trong Thanh Tịnh Lưu Ly Bình đi! . .
- Không cần, Tố Tố và Trinh Trinh vào là được rồi, ta và Linh Nhi ở bên ngoài.
Phong Linh Nhi nói ra, đồng thời lúc nói chuyện vậy mà lại khoát cánh tay của Dương Thiên Lôi, Phạm Linh Nhi do dự một chút, vậy mà cũng đỏ mặt đứng bên người Dương Thiên Lôi, khoát cánh tay còn lại.