Châu Tinh Duật tay đút túi quần, sải bước đi lại.

"Châu Tinh Duật, cậu rất thích xen vào chuyện người khác nhỉ?".

An Cửu Dị nhìn theo hướng phát ra tiếng nói lạnh lùng lên tiếng.

Châu Tinh Duật lười biếng khoác vai Hứa Ninh:"Thấy bạn gái mình được người khác tỏ tình, làm bạn trai cô ấy tôi đương nhiên phải xen vào rồi, đàn anh đây nói lí một chút ".

An Cửu Dị nét mặt thoáng bất ngờ nhìn Hứa Ninh, cô khi này khẽ mím môi:"Chúng ta vẫn sẽ làm bạn, nhưng tạm thời đừng liên lạc nữa, cảm ơn anh đã đến lễ tốt nghiệp của em ".

"Với lại chiếc vòng tay này em không thể nhận ".Hứa Ninh nói xong liền lấy chiếc vòng tay trả cho An Cửu Dị.

Nói rồi cô cùng anh rời đi, để lại An Cửu Dị ngây ngốc đứng đó, mọi người cũng bắt đầu tản ra.

"Anh về lúc nào thế? ".

Hứa Ninh đan ngón tay mình vào tay anh nhẹ giọng lên tiếng.

"Vừa về, muốn tạo cho em một bất ngờ, không may lại bị phá đám ".

Cô có thể nghe ra giọng anh có bao nhiêu trách móc.

Hứa Ninh thấy vậy thì mỉm cười, đứng đối diện với anh, níu lấy tay áo khoác của Châu Tinh Duật làm điểm tựa cuối cùng hai chân nhón thật cao đặt lên môi anh một nụ hôn.

Châu Tinh Duật khi này tà mị nhếch mép, một tay ôm eo một tay giữ chặt gáy cô, luồn đầu lưỡi vào khoang miệng tìm kiếm đầu lưỡi cô khẽ cắn xuống.

"Đủ rồi đó,khiếp thật ".

Nhóm người Cố Mạn Đình đi đến, thấy một màn này liền bĩu môi, cô khi này cũng đẩy Châu Tinh Duật ra nhìn lại.

Đi cùng hình như còn có cả một người con gái.

"Chúc mừng bảo bối đã tốt nghiệp ".

Cố Mạn Đình đi lại ôm chặt lấy Hứa Ninh.

"Nhớ cậu chết mất ".

Dạ Tiêu Vĩ khi này cũng vào tư thế dang hai tay:"Nào tiểu ngốc ôm một cái ".

"Còn muốn ôm? ".

Cố Mạn Đình đạp vào chân Tiêu Vĩ cằn nhằn, một màn này cả đám đều bị chọc cười.

"Được rồi ôm một cái ".

Thật ra cái ôm này chỉ là chạm vai.

"Nhìn xem đại ca Lý đã có bạn gái rồi đấy ".

Theo lời Mạn Đình Hứa Ninh nhìn theo hướng cạnh Lý Bạch, người con gái nhìn chỉ giống như mới 19 tuổi, Hứa Ninh mở to mắt, miệng cười.

"Ồ hồ Lý Bạch, được đấy chứ ".

"Ngốc như cậu còn nhìn ra ".

Thấy cô như trêu trọc mình Lý Bạch cũng không vừa đáp trả.

"Được rồi, đừng nói cô ấy ngốc, chẳng phải đứa nào từng thích Ninh sao, với lại nhìn người của mày trông có vẻ ngốc hơn Ninh năm đó đấy ".Châu Tinh Duật nhếch môi hất cằm về phía Bạch Đằng Hoa.

"Em gái, giới thiệu chút đi ".

Dạ Tiêu Vĩ lên tiếng.

Bạch Đằng Hoa khi này mỉm cười, nhẹ giọng:"Em là Bạch Đằng Hoa"

"Chị là Hứa Ninh ".

Cô cười tươi đưa tay ra, Bạch Đằng Hoa cũng nhẹ nhàng bắt lại.

Trong đầu cô lại có một suy nghĩ:"Hiền như em sao có thể quen với Lý Bạch thế? ".

Suy nghĩ không kìm được nói thành lời, vừa dứt câu đã nghe giọng Lý Bạch.

"Này, này tiểu ngốc tôi là người thế nào? Nghĩ xấu người khác còn nói ra khỏi miệng, nói ngốc quả nhiên đúng ".

Dạ Tiêu Vĩ:"Được rồi, đừng đứng đó cãi nhau, nhân ngày Hứa Ninh tốt nghiệp, cùng chụp một tấm ảnh ".

Mọi người lần lượt đứng vào khung hình, đứng chính là Hứa Ninh cầm bó hoa của An Cửu Dị, bên cạnh là Châu Tinh Duật đang nắm chặt từng ngón tay cô.

"Chụp ảnh xong rồi, giờ thì chúng ta phải ăn một bữa no nê mới được ".

Mạn Đình ánh mắt phát sáng, dù sao lúc sáng chỉ ăn một cái bánh bao đương nhiên không thể no.

Cả ngày hôm đó, ăn xong thì đi uống nước, đến tối lại hẹn nhau đi uống bia.

Hứa Ninh không dám uống nhiều bởi cô biết mình mà uống say thì sẽ làm loạn..