Editor: Nguyen_Khanh

Beta: Quyền Khuyên

Bởi vì đêm bị mất ngủ, sáng hôm sau Nguyên Đồng dậy muộn. Ngủ đến tận chín giờ hơn mới thức dậy, tinh thần có vẻ không được tốt lắm, khuôn mặt bình thường hồng nhuận, bây giờ trông phờ phạc.

Rickie bưng một ly đồ uống màu trắng ngà thoạt nhìn giống sữa cho cô, nói: “Cô bé, đây là quả sữa, giá trị dinh dưỡng rất cao, có thể xúc tiến sự sinh trưởng của vị thành niên. Cô uống nhiều một chút mới có thể giúp lên tinh thần.”

Nguyên Đồng thật nhu thuận đáp ứng, uống một ngụm, phát hiện không khác gì sữa. Chỉ là khác giữa ở chỗ có thêm mùi của một loại trái cây gì đó, mùi thơm nhàn nhạt trong lành, vị rất ngon. Quả thật rất dễ uống, một hơi uống hết ly, có chút thèm thuồng, đương nhiên được Rickie khen ngợi.

“Thực ngoan thực ngoan, Klos vẫn không thích uống nước trái cây.Từ nhỏ đã kén ăn, những thứ đầy dinh dưỡng cho vị thành niên lại ghét cay ghét đắng không chịu dùng, chẳng trách không cao nổi. Nếu cậu ta ngoan ngoãn như cô bé đây, hẳn bây giờ cũng cao hơn hai mét rồi, mà không phải là nhóc lùn mét tám, không biết bị bao nhiêu người chê cười rồi…” Rickie khó khăn tìm được một người có thể nói chuyện, bắt đầu lải nhải.

Nguyên Đồng: “…”

“Câm miệng!”

Kết quả của người máy miệng tiện là lại bị đập bẹp đầu, ngoan ngoãn lủi ra một góc chữa trị đầu cho mình, nhỏ giọng làu bàu đồ cuồng bạo lực gì đó.

Nguyên Đồng quay đầu lại, nhìn thiếu niên đang đi từ phía hành lang lại. Tuy thân hình thiếu niên có chút đơn bạc, nhưng cốt cách cân xứng, dáng vẻ nhẹ nhàng khoan khoái, dáng người thon dài cao ngất, mặc một bộ trang phục hưu nhàn theo phong cách Ả Rập, nghiễm nhiên là một quý công tử tuấn mỹ đẹp như bước ra từ truyện tranh. Hơn nữa chiều cao một mét tám, đối với Nguyên Đồng chỉ cao một mét sáu mà nói, đã là rất cao. Mỗi lần cô nhìn cậu ta đều phải ngẩng đầu, cho nên cô thực sự không hiểu nhóc lùn trong miệng Rickie là tính theo tiêu chuẩn nào.

Hoặc là…người ngoài hành tinh đều rất cao?

Klosters không để ý đến ánh mắt kháng nghị sự bạo lực của cậu từ người máy bảo mẫu.Cậu đi đến trước mặt Nguyên Đồng, đánh giá thần sắc của cô. Thấy sắc mặc của cô tái nhợt, thần sắc mỏi mệt, màu da không hồng nhuận như hôm qua, có chút mất hứng, hỏi thăm: “Thân thể em thế nào rồi? Vẫn không thoải mái sao?”

Nguyên Đồng sờ sờ trán, “Đầu có chút ê ê, thỉnh thoảng có đau chút chút, ngoài ra cũng không sao cả.” Từ bé, cô vốn là một đứa trẻ khỏe mạnh, lên núi bắt chim, xuống sông vớt cá, mọi thứ đều thành thạo. Lớn đến giờ, chưa từng khó chịu chỗ nào, giọng điệu có chút yếu ớt và ủy khuất.

Klosters đột nhiên đưa tay đặt lên trán cô.

Nguyên Đồng hoảng sợ, ánh mắt mở to. Trừ bỏ biểu đệ con của dì, đây là lần thứ hai cô tiếp xúc nam giới ở khoảng cách gần như thế, mà cả hai lần đều là cũng một người, có chút không quen. Được rồi! Bị ảnh hưởng bởi nền giáo dục bảo thủ, người lớn thường dặn đám trẻ con đừng yêu sớm. Vì vậy đến giờ cô chưa từng nghĩ đến chuyện yêu sớm, lúc nói chuyện với người khác phái đều giữ khoảng cách, ngay cả tay cũng không chạm vào đâu.

“Vẫn có chút nóng.” Klosters thu tay về, nói với Rickie: “Lấy thuốc hạ sốt lại đây.”

Rickie cuối cùng cũng phục hồi xong cái đầu bị đập bẹp của mình, nghe được mệnh lệnh thì nhanh chóng đến kho đông lạnh lấy thuốc, nhanh chóng cầm thuốc hạ sốt lại. Trong nhà có trẻ nhỏ vị thành niên, tuy là ở một hành tinh nổi danh hung tàn, nhưng thuốc cũng phải chuẩn bị đầy đủ.

“Cám ơn.”Nguyên Đồng cười với thiếu niên.Tuy cậu ta luôn trưng ra bản mặt lạnh

nhưng hành động lại vô cùng ôn nhu.Thật sự không thể chán ghét cậu ta được, ngược lại, đối mặt với sự ôn nhu như vậy, lại làm người ta nhịn không được mà muốn thân thiết với cậu.

Klosters không nói gì, chờ cô uống thuốc xong, phân phó Rickie chăm sóc cho cô, lại tiếp tục chui vào phòng làm việc bận rộn.

“Cậu Klos gần đây đang bận nghiên cứu một loại súng năng lượng kiểu mới. Thí nghiệm vài lần cũng không thành công.Vì thế khiến cậu ấy có chút khó chịu, tính tình cũng không được tốt lắm!”Rickie thực sự làm hết phận sự giới thiệu chủ nhân nó cho cô em Trái Đất. Hai ngày nay, nó đã nghiên cứu khá nhiều tư liệu về Trái Đất cổ đại đại. Nó biết được, muốn tạo thành gia đình, thông thường giống đực sẽ báo cáo cho giống cái biết cuộc sống của bản thân, công việc, tài sản cùng mối quan hệ xã hội…Vì thế Rickie vô cùng uyển chuyển áp dụng thực tế với cô em Trái Đất này.

Nguyên Đồng không biết súng năng lượng là gì, nhưng mà nghe có vẻ giống như là nghiên cứu khoa học kỹ thuật. Trước giờ cô luôn cảm thấy những nhân tài nghiên cứu khoa học kỹ thuật vô cùng đáng ngưỡng mộ.

Rickie vừa thấy, càng có gan, tận lực tạo hảo cảm cho chủ nhân trước mặt cô bé nhà người ta. Bàn tính trong lòng đánh vang, chỉ cần chủ nhân nhà mình tiến vào thời kỳ trưởng thành thì bọn họ có thể kết hôn sinh trứng, nó rất nhanh sẽ có tiểu chủ nhân… Ah, phải rồi! Chờ khi hai người họ kết hôn, việc đầu tiên phải làm là phải mua một cái máy ấp trứng để sử dụng nữa.Máy ấp trứng của nhãn hiệu nào thì tốt nhỉ?

“Ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy?”

“Máy ấp trứng!”

“…”

Nguyên Đồng mờ mịt nhìn sang thiếu niên, lại nhìn người máy đáng thương lại bị đập bẹp đầu. Không hiểu vì sao khi Rickie nhắc đến máy ấp trứng, cậu ta lại đỏ mặt như thế. Là thẹn quá hóa giận mà đi đánh Rickie à?Không lẽ máy ấp trứng có ẩn ý gì đó mà cô không biết?

Nguyên Đồng yên lặng ghi nhớ trong lòng.Về sau tuyệt đối không nhắc đến máy ấp trứng trước mặt Klosters.

Klosters không thèm để ý tới tên người máy đánh mãi không chừa này nữa. Cậu ta nói với Nguyên Đồng: “Vừa rồi Fergus có liên lạc với tôi, một tháng nữa có thể lấy được quang não cho em rồi!”

Nghe nói như thế, Nguyên Đồng có chút vui mừng. Cô đã biết quang não không chỉ tương đương với thẻ căn cước của người Trái Đất lại còn có chức năng lên mạng. Khi một công dân của Đế quốc sinh ra, sẽ được lập hồ sơ trong đầu não trung tâm và nhận được một quang não.Có quang não mới được xem là có hộ khẩu.

Nguyên Đồng lại cẩn thận nói cám ơn, Klosters đã giúp cô rất nhiều, không biết phải cám ơn cậu ta như thế nào nữa.

Klosters khoát tay, quay trở lại phòng làm việc.

Chờ Klosters đi khỏi, Rickie lại quay lại tiếp tục bát quái, “Cô bé! Không nghĩ đến chủ nhân lại có thể khiến cho tên quỷ keo kiệt Fergus kia mua được quang não cho cô nha! Nhất định hắn ta sẽ chém chủ nhân không thương xót! Hắn ta là gian thương rút máu nổi tiếng tinh tế đó, rất nhiều người ở các tinh cầu ghét hắn đến mức muốn tuyệt giao với hắn đó…”

Tiếp theo nó lại đem lai lịch cùng chiến tích vĩ đại của vị tinh tế gian thương Fergus kia kể cho Nguyên Đồng. Nghe được mà Nguyên Đồng cảm thấy ngơ nhẩn, nhịn không được mà vỗ trán, cảm thấy bản thân mình thật sự không hiểu nổi người ngoài hành tinh, cảm giác thiệt kỳ lạ. Mà trên thực tế, trong mắt người ngoài hành tinh, cô cũng rất kỳ lạ.

Ban ngày cô nói chuyện phiếm với Rickie, thuận tiện học tinh tế ngữ, vậy là xong một ngày.

Buổi tối tình huống vẫn như cũ, không khác tối qua cho lắm, Klosters bị năng lượng dao động đánh thức.Sau đó cho Nguyên Đồng đang hôn mê uống thuốc giảm đau.Nhìn bộ dạng thống khổ của cô, mặt mày cậu nhăn nhó hết cả. Trong lòng cân nhắc đến chuyện nên sắp xếp thời gian đưa Nguyên Đồng đến tinh cầu khác để khám thử xem.

“Chủ nhân, tình trạng của cô bé thật kỳ quái.” Rickie dùng thiết bị kiểm tra cao cấp để khám cho Nguyên Đồng, “Độ sinh động của tế bào cô bé rất cao, tinh thần cũng không ổn định, nhưng cũng không giống bộ dạng tinh thần lực thức tỉnh…Còn nữa, chủ nhân đừng tiếp tục ôm cô bé nữa, cậu lại bị thương rồi!”

Klosters không để ý đến nó, ôm chặt người trong lòng, cho đến khi cô thanh tỉnh, lại làm ra vẻ không có việc gì mà buông ra, bộ dạng rụt rè.

Tình trạng này diễn ra hết mấy ngày, cho đến nửa tháng sau, cuối cùng thì Nguyên Đồng cũng không đau đầu nữa. Rickie lại kiểm tra cho cô, phát hiện tình trạng cơ thể của cô đã ổn định lại, số liệu thân thể vẫn là số liệu yếu ớt của người Trái Đất cổ đại, mềm mềm mại mại, chẳng có gì khác biệt.

Rickie cảm thấy đây là vấn đề khó giải quyết đầu tiên trong kiếp sống người máy của mình.

Cô bé yếu ớt như vậy, vậy vào thời kỳ động dục của chủ nhân sau khi trưởng thành, thể lực hai người không cân xứng như thế này, căn bản không tính phúc nha.

Vì thế, trong kế hoạch học tập của Nguyên Đồng, Rickie lại xếp thêm hạng mục rèn luyện thân thể.

Đối với việc này, Nguyên Đồng vui vẻ chấp nhận không chút phàn nàn. Nguyên nhân khiến cô vui vẻ chấp nhận như vậy, chính là vì cái ngày cô xuyên qua gặp được con dị thú cấp ba sói Mordolo, cô đã xem trong quyển bách khoa toàn thư về dị thú. Sự tuyệt vọng và đau đớn lúc đó vẫn luốn khắc sâu trong tâm trí cô, khiến cô không thể nào quên được.

Bản thân là một thiếu nữ mười sáu như hoa như ngọc, thích đọc tiểu thuyết võ hiệp và xem truyền hình, đôi khi cũng mơ mộng giang hồ võ hiệp.Thời điểm học cấp hai, lúc đó vẫn chưa có nhiều bài tập, cũng từng cùng mấy cô bạn đăng ký học quyền đạo. Đây cũng là nguyên nhân khiến cô có thể linh hoạt chạy thoát khỏi con sói Mordolokia.

Rickie là một người máy bảo mẫu trí năng hạng nhất.Trong hệ thống đã được lập trình bảo hộ cho vị thành niên.Nhưng mà từ khi Klosters cảm thấy mình đã trưởng thành, không thích nó xen vào việc của cậu nữa, Rickie đã vô cùng mất mát.Nhưng mà hiện tại lại có một thiếu nữ vị thành niên đến từ Trái Đất cổ đại, vừa mềm mại lại ngoan ngoãn.Cuối cùng nó cũng đã có đất dụng võ.

Nó căn cứ vào số liệu thể chất của Nguyên Đồng mà đặt ra một kế hoạch học tập và rèn luyện vô cùng thích hợp. Chỉ cần Nguyên Đồng không lười biếng, cứ theo kế hoạch đã định, tuy không thể trở thành cường giả tối cao nhưng văn thi Harvard, võ khảo Olympic, tuyệt đối không thành vấn đề.

Một thiếu nữ Trái Đất cổ đại, một người máy bảo mẫu ngoài hành tinh, hai người vô cùng ăn nhịp với nhau.

Rickie tràn đầy vui mừng, dĩ nhiên đem chủ nhân trước vất qua một bên, chuyên tâm chăm sóc cho thiếu nữ vị thành niên đang cần nó.

Nhưng mà, rất nhanh chóng, Rickie đã gặp vấn đề khó khăn liên quan đến Nguyên Đồng, thiếu chút nữa khiến cho trình tự hệ thống đã được thiết lập rối loạn, kinh động đến cả Klosters.

Lại một lần nữa, bọn họ nhận thức được cô bé đến từ Trái Đất cổ đại là một loại sinh vật đặc thù đến cỡ nào.