Hướng Dẫn Chăn Dắt Thiên Địch

Chương 117: Phiên ngoại Tiểu vương tử thú thú luyến 6

"Gary, thực xin lỗi, anh..." Green không biết mình còn có thể nói được lời nào, đối mặt với ánh mắt nhìn thấu hết thảy kia, hắn chỉ thấy toàn thân lạnh toát.

"Không cần phải diễn nữa, chúng ta kết thúc tại đây đi." Gary chốt lại một câu.

"Không, Gary, anh yêu em mà!" Green không chút nghĩ ngợi liền nói.

Hắn yêu Gary sao? Đương nhiên là yêu, hắn vĩnh viễn không quên được cảm giác vui sướng khi được ở bên cậu.

Gary không phải á thú nhân, nhưng hắn vẫn điên cuồng yêu cậu, thậm chí chủ động theo đuổi, khi đó, thực lòng hắn đã cho rằng hai người sẽ mãi mãi ở bên nhau.

Chỉ là, dù sao Gary cũng là thú nhân.

Khi người khác nói hắn sẽ không có con, giễu cợt hắn lại đi thích thú nhân, rồi có á thú nhân xinh đẹp bày tỏ với hắn, hắn sẽ không tránh khỏi sinh bất mãn với Gary.

Nhưng chỉ cần được gặp Gary, bất mãn này sẽ tan thành mây khói, rốt cuộc hắn thực sự trầm mê.

Thế rồi, càng trưởng thành, càng lý trí, hắn càng hiểu rõ mình với Gary là không thích hợp.

Cha mẹ hắn sẽ mãi mãi không chấp nhận hắn và một thú nhân khác ở bên nhau, mà con đường thăng tiến trong sự nghiệp của hắn, nói không chừng cũng sẽ vì thích thú nhân mà chịu ảnh hưởng.

Vì sao Gary lại không phải là á thú nhân?

Khi Emir thổ lộ với hắn, bản thân hắn không có chút cảm giác nào, thậm chí còn cười nói cho Gary nghe, nhưng sau đó nghe thủ hạ báo lại là Gary cố ý gây khó dễ cho Emir, sắp xếp cho cậu ta xuống khoang dưới cùng, hắn lại thương cảm cho Emir.

Gary là thú nhân, sao có thể chèn ép một á thú nhân như vậy?

Rốt cuộc hắn vẫn còn yêu Gary, không muốn chia tay với cậu, cho nên chỉ lẳng lặng điều động vị trí công tác của Emir thôi... Kết quả, hành động này của hắn lại khiến Emir cả ngày quấn quýt bên hắn.

Khi ấy Gary bận bịu chế tác cơ giáp, chưa hồi âm tin nhắn của hắn, hắn đang cảm thấy nhàm chán thì lại thấy tin nhắn của Emir gửi tới, hai người nhắn qua nhắn lại dần thân thiết hơn, rồi tình cảm chệch hướng từ lúc nào, thiên tính muốn bảo vệ á thú nhân trỗi dậy khiến hắn không dứt bỏ được Emir.

Khi Emir sinh bệnh, nói với hắn là rất khó chịu trong người, sau đó hắn cũng chẳng biết làm sao lại phát sinh quan hệ với Emir nữa.

Á thú nhân có một sức hút rất lớn với thú nhân, trước kia ở bên Gary hắn chưa từng kích động như vậy...

Hắn biết Gary là người khá bảo thủ, lại biết Gary cũng muốn nằm trên, cho nên trước nay luôn phải khắc chế, nhưng ở cạnh Emir, hắn lại chẳng phải lo lắng điều gì, cũng chẳng cần đắn đo gì hết.

Hắn có thể tận tình phát tiết trên người Emir.

Khoảng thời gian kế tiếp, hắn và Emir càng thân mật, mà hết thảy chuyện này, tự nhiên không gạt được thuộc hạ, tất cả mọi người đều khuyên hắn nên chia tay với Gary để đến với Emir, nhưng hắn vẫn cứ chần chờ, thậm chí chẳng dám đi gặp Gary nữa.

Thẳng tới khi Gary và Emir nảy sinh xung đột, hắn mới ra mặt, thế rồi chuyện kế tiếp phát sinh đều nằm ngoài dự liệu của hắn, thân phận của Gary càng khiến hắn bất ngờ.

Gary tất nhiên biết Green yêu cậu, cậu cũng yêu đối phương, nhưng dù tình cảm còn cũng chẳng thể cứu vãn được nữa.

Gary mặc kệ Green, đi thẳng vào trong, đúng lúc ấy, Emir bò dậy, mặt trắng bệch nhưng vẫn cố ngăn cản Gary.

Mới cách đây không lâu y còn tận hưởng niềm vui của kẻ chiến thắng, có được Green, nhưng hiện giờ Green lại bày tỏ tình yêu với Gary mà quên mất y.

Dựa vào cái gì? Gary là một thú nhân, dựa vào cái gì mà được Green yêu thích?

"Gary, lúc ấy cậu đẩy tôi, muốn hại chết tôi, cậu phải ra tòa án quân sự!" Emir nói. Lúc ấy Gary cứu chiến sĩ bên người y, lại chần chừ không cứu y, y đã rất lo lắng, sợ Gary sẽ ném y xuống, lúc Gary túm tay càng sợ Gary sẽ quăng mình vào giữa bầy kiến điên cuồng kia.

Ngay lúc đó, y nhìn thấy Green đã trở lại... Y bèn hất tay Gary, để Green cứu lấy mình.

Thế nhưng lúc ấy đám người đi cùng Green đều tưởng rằng Gary đẩy y...

Lời này vừa nói ra, giữa sân lại im phăng phắc.

Theo sau đó là giọng của Green: "Emir, im đi! Gary không cố ý, ta thay mặt cậu ấy xin lỗi cậu. Nếu không còn chuyện gì nữa, chuyện này coi như bỏ đi."

"Green!" Emir bàng hoàng nhìn Green, dù tin rằng Gary đẩy y, nhưng lại nói là không cố ý, còn thay Gary xin lỗi? Green thật sự thích Gary chứ không thích y sao?

Vì để được ở bên Green, y đã phải trả giá rất nhiều, thế còn Green, hắn coi tất cả những việc y đã làm đó là gì chứ?

Emir càng đau khổ, Gary càng thấy nực cười, cậu căn bản đâu có làm chuyện như vậy, Green dựa vào cái gì thay cậu xin lỗi? Green cho rằng vì tình cảm cá nhân mà cậu sẽ đi làm hại một á thú nhân sao?

Tại sao trước đây cậu lại có thể thích một người như vậy?

"Muốn kiện thì kiện đi, tôi chờ!" Gary ném lại một câu, dứt khoát mặc kệ hai người đó.

"Gary sư huynh sao có thể hại một á thú nhân? Thật nực cười!" Louis cũng ném lại một câu rồi đuổi theo Gary. Gary ca ca của hắn vẫn luôn là một người rất kiêu hãnh, chuyện á thú nhân kia rõ là vu khống mà.

Thực lực của Gary ai cũng đều đã rõ. Còn lời của Emir kia, khó mà tin cho được.

Nếu Gary thực sự muốn hại, cậu ta còn sống được tới giờ sao?

"Lúc ấy Gary nên mặc kệ ngươi giữa đàn kiến đó mới phải." Will cười lạnh liếc Emir, xoay người bỏ đi.

Hắn cứ lo Gary bị Green phản bội sẽ thống khổ, thậm chí là làm loạn cả quân đoàn, giờ thì khỏi cần nữa rồi.

Gary là học trò của Meillet đại sư, dù rời khỏi quân đoàn vẫn có vô số người sẵn sàng chào đón! Huống chi... Thượng tá Monde rõ là có ý tứ gì đó... Will thả lỏng cả người, mang đội kỹ sư đi làm việc trở lại, Green cùng đội cơ giáp quân đoàn số 3 thì ngây ngốc ngồi một chỗ - bọn họ vừa phải chịu đả kích quá lớn.

"Green..." Emir lo lắng nhìn Green.

"Lúc đó Gary không hề đẩy cậu, đúng không?" Green đột nhiên nhìn Emir.

"Sao anh lại nghĩ oan cho em như thế! Anh thấy rõ là cậu ta đẩy em mà!" Emir chột dạ phản bác.

"Nếu thật sự muốn hại cậu, tại sao cậu lại không hề gì?" Green nhìn Emir, hàm răng càng cắn chặt. Lúc đó Gary và người này cùng một chỗ, vì sao hắn lại không cứu Gary mà lại cứu người này chứ?

Nếu lúc ấy cứu Gary... Tình cảm nhiều năm như vậy, Gary sẽ không đối xử lạnh lùng với hắn như thế.

"Anh nghi ngờ em?" Emir giận dỗi: "Hứ, anh thích Gary thì đuổi theo cậu ta đi! Nhưng giờ có thượng tá Monde rồi, Gary nhất định sẽ chẳng còn thích anh nữa đâu!"

Emir nói xong liền xoay người chạy đi, Green theo bản năng định đuổi theo, nhưng rồi lại dừng bước.

...

Đàn kiến vây công đã bị quân đoàn số 1 giết kha khá, khu vực bên này không có lấy một con. Kiến vũ trụ là loài sinh vật cần dốc toàn lực tiêu diệt, nhưng đây không phải là việc mà một tiểu đội có thể làm được.

Những chuyện này Gary biết nhưng không quan tâm, giờ cậu đã thấm mệt, chỉ muốn kiếm chỗ nghỉ ngơi thôi.

"Gary sư huynh, đây là phòng cho anh." Louis dẫn Gary tới một phòng, mở cửa.

Gary đi vào trong, bước được hai bước liền phát hiện... Phòng này tràn ngập mùi của Louis, hơn nữa còn rất nồng đậm!

Đây là phòng của Louis... Gary đột nhiên khựng lại, cau mày nhìn tên phía sau.

"Trên phi thuyền chỉ có phòng này còn khá một chút." Louis đỏ mặt, hấp tấp giải thích.

Phi thuyền quân dụng cũng vậy, đúng là không chuẩn bị phòng cho khách, mà ở trường hợp của cậu thì dù ngủ ở phòng thú nhân hay á thú nhân đều không thích hợp, hơn nữa, cậu cũng lười đi tìm phòng. Gary tiến vào trong, thuận tay đóng cửa lại, nhốt Louis bên ngoài. Làm xong chuyện, rốt cuộc mệt mỏi quá, ngã lên mặt đất, biến thành tiểu chuột đồng.

Chưa bao giờ cậu để lộ thú hình ra bên ngoài, bởi cậu biết thú hình của bản thân khác thường, nếu bị người ta nhìn thấy sẽ gây ra phiền phức rất lớn.

Nhưng hiện giờ cậu không gắng gượng thêm được nữa.

Căng thẳng cả về thể xác lẫn tinh thần làm cậu không đủ sức duy trì hình người nữa, biến thành chuột đồng rồi ngủ một giấc thật sâu, giữa chừng có mơ mơ màng màng tỉnh lại một lát, sau đó lại trở mình ngủ tiếp.

Cuối cùng, cậu bị tiếng phá cửa đánh thức.

Ngoài cửa hình như có ai quậy phá, dựa theo kinh nghiệm của cậu thì cái cửa sắp banh chành rồi đây... Gary vẫn chưa tỉnh ngủ lắm, sau đó đột nhiên nhớ ra có gì đó sai sai ở đây – cậu vẫn đang trong hình dáng chuột đồng!

Thú hình của cậu quyết không thể để người khác nhìn thấy! Nếu giờ biến thành người thì sẽ lõa thể... Trong một giây ngắn ngủi mang tính quyết định, Gary nhảy lên giường, chui vào chăn biến thành hình người.

"Phanh" một tiếng lớn, cửa bị đẩy ra, Louis vội vọt vào: "Gary, anh không sao chứ?"

"Tôi có thể có chuyện gì được?" Gary thò đầu ra khỏi chăn, lạnh lùng nhìn Louis.

"Em cứ lo anh có chuyện gì, em..." Louis nhìn ánh mắt bình tĩnh của Gary, có chút lúng túng, đúng lúc đó, hắn thấy dưới đất có bộ quần áo...

Đó là của Gary mà, bên trong có cả đồ lót...

Cho nên nói, Gary đang khỏa thân trên giường hắn?

Mũi nong nóng lên, máu mũi phun trào. Louis định che mũi mà không kịp, cuối cùng đành mặt đỏ tai hồng nhìn Gary: "Xin, xin lỗi..."

Vừa xin lỗi vừa lui dần ra ngoài, sau đó cắm đầu bỏ chạy... Nhưng rồi mới chạy vài bước đã thấy trở lại: "Đều tại em không tốt, làm hư cửa rồi... Em sẽ canh cửa giúp anh." Gary đã ngủ một ngày một đêm, cậu nhắn tin không thấy phản hồi, gõ cửa cũng vô dụng, cuối cùng sốt ruột quá mới phá cửa, ai dè lại khó xử thế này.

Tuy thân thể Gary bị chăn che kín mít, nhưng chỉ mới tưởng tượng "quang cảnh" dưới chăn thôi, hắn liền... Máu mũi hình như chảy càng nhiều rồi, mất máu, mất máu a...

"Thượng tá, Nguyên soái có lệnh điều quân về Thủ đô tinh, chuyện kiến vũ trụtrogn sẽ do trung tướng Basque phụ trách." Một thủ hạ tới báo cáo, vừa lúc nhìn thấy Louis đang bịt mũi đứng trước cửa phòng đã bị hỏng cửa, thế chưa là gì, máu tươi đang chảy từ trên tay Louis xuôi xuống dưới, nhuộm đỏ ngực áo hắn.

Đây... Thượng tá bị bạo lực gia đình? Máu mũi chảy ghê quá, gãy mũi rồi chắc?

"Chuyện ở đây vì sao không để ta tiếp tục xử lý?" Louis hỏi.

"Thưa thượng tá, bên Thủ đô tinh xảy ra chuyện lớn rồi."

"Chuyện lớn gì?" Louis nhíu mày.

"Liên quan tới hoàng thất, hoàng đế bệ hạ đột nhiên tuyên bố thoái vị." Archie nói: "Hoàng đế bệ hạ thoái vị, nghi thức đăng cơ của Hoàng thái tử đã bắt đầu tổ chức, Nguyên soái mong ngài mau chóng trở về."

"Chúng ta còn diệt kiến còn chưa đã tay đã phải về rồi sao?" Có người lầu bầu.

"Về thủ đô tinh chẳng tốt hơn sao?" Louis trừng mắt, đồng thời hiểu ra tình hình trước mắt.

Tuy hắn là người thừa kế tước vị, nhưng tân hoàng đế đăng cơ không nhất thiết phải trình diện, chính là hắn có thể không đi, nhưng Gary lại muốn về.

Thân phận Gary người dưới quyền không ai biết, tướng soái của quân bộ đều quá rõ ràng, bọn họ đã ban lệnh như thế, kỳ thực chính là hộ tống Gary trở về thôi.

Chuyện giết kiến đúng là cần đội chuyên nghiệp, nhưng rõ ràng Gary quan trọng hơn... Louis lập tức nói: "Chúng ta lập tức xuất phát trở về Thủ đô tinh."

Liên tiếp vài mệnh lệnh, cuối cùng Louis nói: "Không còn việc gì nữa thì các ngươi đi trước đi."

Mọi người đang tính xoay người rời đi, được vài bước lại lo lắng quay lại nhìn Louis: "Lão đại, anh không sao chứ?"

"Ta thì có chuyện gì được?" Louis khó hiểu.

Đám Archie cười đê tiện nhìn Louis: "Lão đại, chị dâu thân thủ không tồi a..."

Tới giờ Louis mới sực nhớ vẻ mặt mình lúc này, chắc chắn mấy người này lại nghĩ đi đâu đâu rồi, quẫn bách nói: "Biến đi!"

Tới khi Louis đuổi hết đám người này, Gary rốt cuộc mặc xong quần áo từ trong bước ra.

Vừa rồi mấy người này nói gì cậu đều nghe thấy hết, mà chuyện phụ hoàng thoái vị cậu lại chẳng thấy có gì là lạ.

Phụ thân đã sớm cân nhắc chuyện thoái vị, có thể nhẫn nại tới tận giờ cũng đã là kỳ tích rồi đó.

"Gary, chúng ta sắp về Thủ đô tinh, anh có dự tính gì không?" Louis lấy khăn tay lau máu mũi, quan tâm nhìn Gary. Trước kia Gary gia nhập quân đoàn số 3 là vì Green, sau này...

"Tôi sẽ tiếp nhận một ít sản nghiệp gia đình." Gary nói. Phụ thân để lại nhiều tài sản, trong đó bao gồm cả công ty chế tạo cơ giáp và lắp ráp phi thuyền lớn nhất đế quốc, cậu cảm thấy mình có thể tiến hành thử nghiệm nghiên cứu ở đó, chắc chắn thoải mái hơn cả ngày sinh hoạt trên phi thuyền nhiều.

"Em... Tới lúc đó em cũng sẽ tiếp nhận một ít sản nghiệp trong nhà." Louis đột nhiên nói, cười rộ lên với Gary, lộ ra hàm răng trắng sáng.

"Cậu không thích quân đội?" Gary tò mò hỏi.

Louis đương nhiên là thích, tuy lúc trước nhập ngũ vì Gary, nhưng một thời gian sau bản thân hắn cũng thấy gắn bó, nhưng đã bỏ lỡ Gary một lần, bây giờ khó khăn lắm mới chờ được Gary chia tay với Green, nếu giờ không bồi Gary, ai biết sẽ có thú nhân khác xuất hiện hay không chứ? Nghĩ vậy, Louis có chút bướng bỉnh nhìn Gary chằm chằm.

Gary nhìn bộ dáng này của Louis có chút thất thần.

Louis kém cậu tới 4 tuổi, cậu vẫn luôn coi người này là em trai, nhưng hiện giờ lại thấy... Bất tri bất giác, Louis đã trưởng thành tự khi nào, nếu giờ ai đó không quen biết nhìn bọn họ, hơn nửa sẽ cảm thấy Louis còn lớn hơn cậu nữa kia.

"Gary!" Một giọng nói quen thuộc vang lên, Gary quay đầu liền thấy Green đang đi tới.

Green dù gì cũng là trung tá, quân đoàn số 1 không hạn chế hành động của hắn được, cho nên hắn mới có thể chạy đi tìm Gary.

Gary đã nghỉ một ngày một đêm, nhưng Green lại không ngủ được, hiện giờ thoạt nhìn khá tiều tụy: "Gary, em nghe anh giải thích."

"Tránh ra." Louis tiến lên một bước ngăn cản Green.

"Louis, đây là chuyện giữa tôi và Gary, đừng nhúng tay vào!" Green cau mày nhìn Louis, sau đó lại nhìn về phía Gary: "Gary, trước kia là anh sai, anh xin lỗi, em..."

Vẻ mặt Green đột nhiên thay đổi – trên người Gary có mùi của Louis.

Gary và Louis rốt cuộc là quan hệ gì?

Nếu Gary và Louis ở bên nhau, vậy hắn...

Green vẫn luôn rất tự tin rằng bản thân mình xuất sắc hơn người, nhưng Louis là ngoại lệ.

Vốn dĩ còn muốn nói rất nhiều thứ, nhưng giờ khắc này, hắn đột nhiên không biết phải nói gì.

Gary thờ ơ rời khỏi, Louis đắc ý nhìn Green một cái, sau đó chạy theo sau.

Gary không muốn quan tâm tới Green nữa, khi phá hủy cơ giáp, đánh Green xong, cậu đã quyết định sẽ không tìm Green nữa.

Green và Emir, hai người đó không đáng để cậu phải bận tâm.

Thế nhưng, dù cậu không muốn đi tìm bọn họ, trên đường về Thủ đô tinh, hai người đó vẫn cứ nghĩ đủ mọi cách tới làm phiền.