“Thẩm Giả Nhi....”

“Giả Nhi …”

Men theo đường hành lang yên tĩnh ký túc xá nữ của trường đại học Thanh Hoa là tiếng kêu thất thanh của các học viên phòng số 301.

Cô kiểm viên cằm bộ tọa đàm đứng trước cửa phòng mất trật tự này mà đập cửa, hét lớn “ Học viên phòng 301, mở cửa.” Trong phòng đang hỗn loạn đan xen tiếng than của nhau thì bỗng dưng im lặng.

~Cạch~

Cánh cửa phòng từ từ mở ra. Một nữ sinh dáng người nhỏ nhắn, mái tóc ngắn tết 2 bên. Chiếc áo khoác lùng bùng quá cỡ với quần short ngắn để lộ cặp chân khỏe đẹp, khẳng khiu của cô nàng.

“Diệp Gia Giai, tránh ra cô muốn kiểm tra phòng em.”

Cô kiểm viên phúc hắt dùng thước kẻ đẩy cánh cửa phòng ra nhưng liền Diệp Gia Giai ngăn lại.

“Ấy,Cô Nhan à, sao tự dung hôm nay cô lại kiểm tra. Hôm nay đâu có lịch kiểm tra.” Diệp Gia Giai một tay chống lên thanh cửa tay kia giữ chặt cánh cửa đang khéo hờ mà khóe miệng giật giật.

“Không nói nhiều, tôi muốn kiểm tra đột xuất.”

Ngay lập tức, Diệp Gia Giai liền lộ ra vẻ khổ sở, sử dụng ánh mắt đau thương mà kể lể “ Cô Nhan à, cô biết đấy, hôm kia là tui em có bài diễn xuất ấy, mà trong đó có cảnh người mất phải khóc lóc, tụi em chỉ là đang tập khóc để buổi diễn xuất được mới mẻ hơn thôi mà. Cũng chẳng có gì to tát đúng không cô.”

Cô Nhan hừ nhẹ hai tiếng rồi nhắm mắt xoay người đi “ Các cô tập sao tôi không biết nhưng các cô còn làm gây mất trật tự thì tôi sẽ tống cổ các cô dọn phòng vệ sinh 1 tuần.”

“Vâng ạ” Diệp Gia Giai vẫn giữ con mắt long lanh ấy nhìn cô Nhan đi xa rồi nhướng mày xem tình hình bên ngoài rồi nhanh chóng mở cửa bước vào phòng.

Sau khi đóng cửa phòng, Diệp Gia Giai bấm chốt khóa rồi yên lặng nhìn 3 cộ bạn mỗi người một vẻ đứng yên lặng đang nhìn cô và căn phòng còn hơn bãi chiến trường cười “hì hì, an toàn.” Lời nói vừa thốt ra xong 3 cô bạn ai vào việc nấy. Cô nàng tóc đen dài chẻ mái mặc áo sơmi form giấu quần chạy đến đóng cửa sổ kéo rèm cửa kia tên Lạc Y Song, còn cô nàng tóc màu xám khói đang lao vào phòng vệ sinh ôm theo 1 mớ đồ tên là Thẩm Giả Nhi. Nổi bật trong đám người này là Hàn Doanh với mái tóc 1 màu đỏ rực rỡ xoăn retro. mix layer giữa áo sơ mi kèm áo hai dây và quần jeans. Trang điểm đậm chất lạnh.

“ Này các cậu xong chưa.” Hàn Doanh mở hộp phận dặm vài cái lên khuôn mặt vừa la lớn. Lạc Y Song lúc này từ trong góc phòng đi ra với điệu dáng quyến rũ. Mái tóc dài chẻ mái ban nãy giờ chuyển thành tóc xoăn tự nhiên lệch ngôi, cô diện luôn 1 bộ gingham màu hồng đất khoe bờ vai trắng nõn nà thu hút ánh mắt nhìn. Thẩm Giả Nhi không giống với 2 cô bạn, mẫu áo Tiiu mix với quần short ngắn cùng với mái tóc xám khói được tết lỏng sau lưng trông cô sexy gấp bội.

“Mấy giờ rồi”

“Còn 30’ nữa, vẫn kịp.”

“Mau lên đi, trễ là không được vào cổng đâu đấy.”

“Giai Giai cậu xong chưa”

3 cô gái bên ngoài nháo nhác mang giày, tick phấn, bôi son gấp rút. Hàn Doanh thấy Diệp Gia Giai vẫn chưa rời cái nhà vệ sinh liền chạy đến đập nữa hét. Từ trong phòng vệ sinh, Diệp Gia Giai trong bộ cánh trẻ trung gồm áo 2 dây và váy denim chạy ra. Cô ôm cái túi cùng với đôi giày cao gót chạy đến bên 3 cô bạn của mình mà thở.

“Đi thôi, mình lên xe sẽ sửa soạn lại sau”

“ Được rồi, đi thôi” Thẩm Giả Nhi dẫn đầu cả nhóm đi đến bên cửa, mở cửa ra. Cô hé đầu nhìn xung quanh “ Không có giám thị, tốt.” Sau đó, cả đám cùng bước ra ngoài đi ngược về hướng cửa nhà vệ sinh ở tầng 1 ký túc xá. Diệp Gia Giai vừa đi vừa mang giày vừa tháo tóc. Ra tới cửa sau, cả bọn lại tiếp tục nháo nhác nhìn xung quanh.

Diệp Gia Giai bỗng dững rống nhẹ lên “ Chết rồi, nôn nóng quá mình làm rơi ví rồi”

“Gì cơ” Hàn Doanh, Thẩm Giả Nhi cùng Lạc Y Song giật mình cùng nhau quay đầu nhìn cô.

“Thẻ event của chúng ta ở trong đó đấy.” Lạc Y Sông vò vò mái tóc nhăn mặt nhìn Diệp Gia Giai.

“Ôi trời!!” Hàn Doanh thở dài, chép miệng nhìn lên trần nhà. “Các cậu ở đây chờ mình, mình chạy lại xem thử nó rơi ở đâu.” Nói rồi Thẩm Giả Nhi chạy ngược lại dáo dác nhìn xung quanh tìm kiếm.

Diệp Gia Giai xoa xoa đầu, liếc nhìn con hẻm thở dài.

Chiếc Lamborghini xám tro dừng ngay ngước mặt các cô gái. Một thanh niên đep kính nhoài đầu ra cười tươi “Các mỹ nữ lên xe thôi”

“Anh Lăng Tuyên, Giả Nhi vẫn chưa trở lại” Lạc Y Song rối bời.

Lúc này ở đằng sau, Thẩm Giả Minh chạy tới, tay giơ hươ huơ cái túi xách “Đi thôi, mình tìm thấy rồi”

Bốn cô gái vui vẻ lên xe. Gài dây an toàn xong, Lăng tuyên lên ga xe, bật nhạc mở điều hòa. Và xe di chuyển đi.