Trong lúc đó, nơi mật thất của toà dinh thự kia đang trong trạng thái im lặng, đến hơi thở cũng khó nhận định. Sau khi cánh cửa mật thất đóng lại, Jersey và Ellie nghiêng đầu xem xét kĩ.

Đối diện là bệ đá cao chắc chắn, bên trên nó là cái lồng kính bị nhiễm điện. Thứ bên trong nó lại đáng chú ý hơn, là một viên kim cương đen, ước tính phải tới 100 cara. Ngoài ra nhiêu đó vẫn chưa có gì gọi là đáng nói, quan trọng hơn hết là viên kim cương ấy được chạm khắc thành hình đôi cánh. Là một đôi cánh đen kim cương quý giá, là viên đá biết bao người săn lùng “Black Wings” và cũng là thứ mà Tứ ma nữ cùng tổ chức gọi là… “chìa khoá”.

“Bên ngoài an toàn. Có 3ph” – Nó lãnh đạm nói qua bộ đàm.

Thời gian có bao nhiêu, Jersey và Ellie đều nhẩm tính được. Duy chỉ có việc là phải nhanh chóng tìm ra trong căn phòng này có gắn thứ gì chết người hay không? Laze, cảm biến, tia hồng ngoại, súng tự động…?

Jersey lấy từ trong túi áo ra một nắm bột trắng, đơn giản, nó chỉ là bột mì mà thôi. Thổi nhẹ, đám bột ấy cuốn theo không khí bay ra khắp phòng.

Từng tia sáng màu đỏ hiện ra rõ nét, là tia laze loại bình thường nhưng chỉ cần đi ngang, cơ thể có thể bị cắt ngay lập tức.

Hai thân ảnh nhào lộn trong không trung, luồn lách qua từng kẻ hở một cách dễ dàng. Thân người dẻo dại cộng với sự khéo léo giúp cho cả hai tránh được nguy hiểm nhanh chóng.

Đến trước bệ đá cao ngang người, Ellie mang găng da vào rồi nhẹ nhàng nhấc cái lồng điện lên. Jersey cẩn thận lấy viên đá từ trong đó ra, đưa lên ngắm nghía xem là đồ thật hay đồ giả. Viên kim cương đen nhưng trong suốt, không chút vẩn đục, khối lượng và thể tích đúng chuẩn. Có điều nhiêu đó vẫn chưa thể chắc chắn. Muốn khẳng định thật già chỉ có cách đem ra đưa cho nó. “Chìa khoá” chỉ có Venus là người nắm rõ nhất!

Bỏ viên đá vào trong một cái hộp bọc nhung đen, Jersey cất vào túi cẩn thận rồi gật đầu với Ellie. Nhỏ cũng đáp lại bằng cái gật đầu rất nhẹ, xoay người ném mạnh cái lồng thuỷ tinh xuống đất vỡ tan.

“Choang”

“Tí…tí…tí…”

Chuông báo động vang lên ầm trời một thứ âm thanh cực kì khó nghe. Phải! Khó nghe, là rất rất khó nghe!

“Xong rồi…mấy anh tự tìm đường thoát ra đi.” – Jersey nói nhỏ qua bộ đàm, thông báo với hai kẻ đang đứng ngoài canh chừng.

- Không còn thời gian. – Ellie giục Jersey rồi vội vàng đảo mắt xung quanh.

Ánh mắt dừng lại trên trần nhà, Ellie lấy con dao có dây buộc ở chuôi ném lên chỗ cửa thông gió. Con dao mắc lại ngay cửa bị Ellie kéo mạnh một cái, cánh cửa bằng kim loại rơi xuống đất.

Lấy đà, Jersey bật người lên cao túm lấy cửa thông gió rồi trèo lên, sau đó giúp kéo Ellie. Khi cả hai vừa an toàn leo lên đến nơi thì bọn vệ sĩ cũng đổ ập vào. Tính từ thời điểm chuông báo động bắt đầu reo cho tới lúc cả hai vào được vị trí an toàn cũng chưa đủ 1ph. Ấy vậy mà bọn này lại vào tới vừa kịp lúc, cũng nhanh thật!

Cả hai mò theo đường ống thông gió, khum người bò. Cái tư thế này thực khó chịu! Kìm xuống sự khó chịu nhưng Ellie vẫn không thể nén lại một câu nói tục. Tự dưng đang yên ổn, nhỏ đang tận hưởng những ngày tháng cự kì thoải mái chẳng cần động tay vào bất cứ thứ gì, suốt ngày chỉ có mỗi việc ăn, ngủ, chơi mà thôi lại bị kéo đi làm nhiệm vụ.

Mà nghĩ thử xem có tức không? Đang rành rành là ở Việt Nam mà phải cấp tốc bay sang Anh chỉ để trộm về một viên đá. À mà nhắc tới viên đá nhỏ mới thắc mắc, viên “Black Wings” tại sao lại xuất hiện ở đây? Khi nghe thấy thông tin này, trong lòng tự dưng hình thành một mối hồ nghi.

“Black Wings” vốn dĩ là viên đá quý của Lưu gia truyền nhau rất nhiều đời, đến dời của Lưu Tịnh Cát – thầy tụi nó thì được mang ra làm “chìa khoá”. Thật sự thì “chìa khoá” là thứ mà Bắc ma nữ phải bảo vệ còn ba người còn lại của Tứ ma nữ có nhiệm vụ bảo hộ “ba mảnh ghép”.

“Ba mảnh ghép” là ba mảnh của một hình tròn được cắt ra làm bằng ba chất liệu quý: vàng, bạc, đồng, tâm là lỗ hổng để vừa khít viên đá. Bốn thứ này chính là thứ mà tổ chức che giấu bấy lâu nay. Là một căn phòng bí mật. Nếu nó chỉ đơn giản là một căn phòng bí mật thì cũng chẳng có gì đáng nói, thứ nằm trong căn phòng đó mới là thứ quan trọng.

Tất cả các tư liệu mật, các bản nghiên cứu vũ khí hạt nhân, bom nguyên tử, tàu chiến và máy bay chiến đấu thế hệ mới đều nằm trong đó. Thêm vào đó là những ghi chép trong thời kì từ chiến tranh thế giới thứ I đến giờ, tất cả đều được thu thập đầy đủ, những bí mật quân sự. Đó là lý do tại sao những thứ ấy phải được giấu kĩ, thời đại đang hỗn loạn này nếu những giấy tờ đó rơi vào tay bất kì quốc gia nào cũng sẽ xảy ra đại loạn, chiến tranh chém giết nhau khôn lường. Quyền lợi là thứ được đặt lên hàng đầu chứ không phải là mạng sống!

“Rầm”

Jersey bò đi phía trước dùng chân đạp mạnh cánh cửa ống thông gió khiến nó bong ra, rơi xuống đất. Thò cái đầu ra ngoài, Jersey nhìn ngó xung quanh rồi khẽ nuốt nước bọt, quay lại nhìn Ellie

- Sao? – Nhỏ nhướn mày nhìn cô đầy nghi hoặc, ánh mắt kia lộ rõ vẻ phân vân, khó xử.

- Cao quá…chị không dám nhảy! – Jersey gần như mếu máo.

- Bao nhiêu? – Ellie chau mày.

- Tầm từ 5 tới 6m. Xuống tới dưới chắc hai chị em mình cũng chẳng còn gì đâu. – Jersey bĩu môi.

- Thế tính sao? Gọi tìm người giúp đi chứ? Sao lần này con An làm việc bất cẩn thế này, tính toán đường chạy trốn mà sao cuối cùng lại mắc kẹt rồi? – Ellie cảm than.

- Biết gọi ai? – Jersey cười như mếu.

- Thế hai thằng cha kia đâu? Trốn biệt tăm hơi chỗ nào? – Ellie nghiến răng trèo trẹo.

- Chẳng biết… - Jersey nhún vai.

- Hừ… - Ellie tức giận trừng mắt nhìn Jersey một cái rồi nhấn bộ đàm mini trên tai, dò tần số liên lạc với hai anh chàng.

“Có vấn đề gì sao?” – Từ bên kia có giọng nói truyền tới.

“Anh ở đâu?” – Ellie hơi cáu gắt.

“Em…có chuyện gì à? Giọng nghe bực mình thế? Anh với Minh sắp ra tới cổng rồi.” – Kun trả lời.

“Hai người ngay lập tức tới chỗ cửa ống thông gió cho em! Em với Jersey bị kẹt không nhảy xuống được.”

“Hử? Ok…chờ bọn anh chút…” – Kun gật đầu rồi nói, giữ chừng thì bị Ellie cắt đứt liên lạc. Nhỏ là thế, nghe được trọng tâm là đủ, mấy câu sau lúc này chỉ là dư thừa.

- Họ bảo sao? – Jersey nhìn Ellie.

- Sắp tới rồi, cứ cái tư thế này chắc tối nay về đau nhức chết mất. – Ellie thở dài, cứ khum người bò trong ống thông gió, hồi lâu không ra được sẽ khiến các cơ đau nhức à xem.

- Chịu chút đi…không chết là may.

Ellie cũng chẳng nói thêm lời nào, cứ lẳng lặng mà nghe ngóng xung quanh xem có ai không. Thật sự…im lặng đến mức như muốn nuốt trọn cả hai người.