Viên Bình Thần gõ gõ kịch bản: “Tôi đã đưa ra nhiều câu hỏi, hai ngày tới cậu về suy nghĩ xem Không Bình Dịch rốt cuộc là một người như thế nào, đến khi nhập đoàn lấy được kịch bản rồi, viết một câu chuyện cho nhân vật. Bài tập này, lúc casting thực ra không dùng tới, nhưng đến khi quay phim thì cần dùng. Cậu hiện tại làm tốt phần bài tập này, đối với vai diễn lần sau của cậu sẽ có nhiều trợ giúp.”

“Kịch bản casting rất đơn giản, lời thoại cũng chỉ có vài câu lẩm bẩm. Đoạn này chủ yếu là cậu biểu hiện hoạt động hình thể của nhân vật cho tốt, lời thoại nói ra rõ ràng là được rồi. Mấy câu tự lẩm bẩm này cũng toàn là về vũ khí, không cần biểu đạt tình cảm gì.”

Viên Bình Thần vừa nói vừa đứng dậy, trình diễn cho Phí Khả xem nhân vật cổ trang đi đứng, ngồi xuống, nói chuyện, nhìn người, như thế nào.

“Vai diễn cổ trang tư thái đi đứng đều khác với vai diễn hiện đại, thứ nhất, phục trang khác nhau, tư thái mặc trường bào và quần hoàn toàn không giống nhau. Trường bào thì thoải mái mà chậm rãi, quần áo hiện đại thì thiên về nhanh nhẹn mà tiện lợi. Thứ hai, nhân vật khác nhau, người buôn bán, tiểu tốt, và đệ tử tiên môn, tư thái khác nhau. Thứ ba, dưới những trạng thái cảm xúc khác nhau, động tác thân thể cũng khác nhau, nổi giận, vui vẻ hay bi thương, phương thức biểu đạt cũng không giống nhau. Cậu đi lại một lần tôi xem thử.”

Phí Khả đi tới đi lui vài lần, Viên Bình Thần kiên nhẫn chỉ giáo cậu hơn một tiếng đồng hồ, lại nói rất nhiều điểm cần chú ý khi đọc kịch bản.

Phí Khả trong buổi sáng nay, thu được lợi lớn.

“Cảm ơn Viên lão sư, em hiện tại cuối cùng cũng có chút hiểu làm sao để đọc kịch bản, làm sao suy xét nhân vật rồi. Xấu hổ quá, tuy là đã quay một bộ phim, nhưng cái gì cũng không hiểu, mơ mơ hồ hồ mà quay. Em trước giờ đều nghĩ là đóng phim là một chuyện dựa vào thiên phú, không nghĩ tới có thể thông qua cố gắng mà luyện tập nâng cao kỹ thuật diễn xuất.”

Viên Bình Thần uống một ngụm trà, chầm chậm nói: “Không cần cảm ơn tôi, tôi chỉ là người dạy học lấy tiền thôi. Cậu nên cảm ơn Hình Văn, anh ấy thật sự rất dụng tâm. Anh ấy đã nói với tôi, cậu không phải xuất thân từ biểu diễn chuyên nghiệp, không có cơ sở, lần này để tôi dẫn dắt cậu cho tốt. Chờ cậu nhận được kịch bản, chúng ta cùng nhau nghiên cứu, cùng nhau suy xét nhân vật.”

Phí Khả hơi hơi tròn mắt, cậu không biết Lục Hình Văn thế mà lại cho cậu phần tâm ý này. Từ góc nhìn của Viên Bình Thần, Lục Hình Văn là đang vì bạn trai của chính mình, hợp tình hợp lý. Nhưng Phí Khả biết, cậu cùng Lục Hình Văn chỉ là những người xa lạ.

Có lẽ Lục Hình Văn là người như thế, lúc nào nơi nào cũng phát ra thiện ý, thật sự đối phương là ai cũng không sao.

Đây là tính cách của anh, tinh tế lại ấm áp.

Viên Bình Thần lúc không giảng bài, cởi bỏ bộ mặt giáo sư trang trọng và trầm ổn, ngồi trên ghế toát ra trạng trái thoải mái, y không thể tự kềm chế mà đánh giá Phí Khả, ánh mắt cũng giống như những giờ trước.

Ánh mắt dò xét tới mức Phí Khả cũng phát hiện ra.

Viên Bình Thần nói: “Cậu là bạn trai đầu tiên mà Hình Văn công khai.”

“Trước đây...” Phí Khả muốn nói có Du Vân, lại nghĩ nhắc tới hắn như vậy không tốt lắm.

Viên Bình Thần mỉm cười: “Đó là bị chụp mãi rồi ngầm thừa nhận, lần này, là Hình Văn trên các phương tiện truyền thông trịnh trọng công khai. Trước khi gặp cậu, tôi rất tò mò Hình Văn ưu tú như vậy, sẽ thích dạng người như thế nào.”

Sau lưng Phí Khả bỗng có chút ngứa ngáy, đây là phản ứng thói quen của cậu khi nói dối, từ nhỏ đã vậy, lúc nói dối, da lưng đều giống như bị đâm chích, làm cậu toàn thân bất an.

Phí Khả không lên tiếng, Viên Bình Thần tự mình nói tiếp.

“Cậu vừa mới nói, cậu cho là đóng phim là một chuyện dựa vào thiên phú, lời này thực ra cũng không tính là sai. Đối với đa số người giống như tôi mà nói, diễn xuất là một loại kỹ thuật có thể dựa vào việc luyện tập rất nhiều mà nâng cao năng lực cá nhân. Tôi lúc mười mấy tuổi đã lên sân khấu diễn kịch thoại rồi, đối với diễn xuất của bản thân rất tự tin. Cho đến khi lên đại học, nhìn thấy diễn xuất của Hình Văn.”

Viên Bình Thần xoa xoa cốc trà trong tay, ngón tay trắng ngần trượt qua trượt lại một cách nhẹ nhàng trên tay cầm của cái cốc.

“Anh ấy chân chính là một diễn viên đem thiên phú của bản thân kết hợp với kỹ thuật diễn xuất, xem anh ấy diễn xuất, tôi mới biết làm sao diễn xuất được xưng tôn là một bộ môn nghệ thuật.”

“Lúc anh ấy mười tám tuổi, đã rực rỡ chói mắt. Người có thể tiến vào giới diễn xuất chuyên nghiệp thì đều là dạng nhân vật thần tiên, nhưng anh ấy khi ở trước ống kính, thực sự làm người khác đều mất hết màu sắc trở nên ảm đạm...”

Viên Bình Thần tựa hồ phát giác bản thân nói chuyện hơi quá, cười cười nói: “Lúc nãy tôi vừa nhìn thấy cậu, rất trẻ trung, rất tươi mới, cậu ở trước ống kính, khẳng định là sẽ rất có sức sống. Cố gắng luyện tập, tiềm lực của cậu rất lớn.”

Phí Khả cười cười, nói cảm ơn với Viên Bình Thần, cảm ơn lời cỗ vũ thiện ý của y.

Buổi casting vài ngày sau đó, Phí Khả đã thông qua một cách thuận lợi. Tuy nói rằng chuyện đã xác định rồi, nhưng đạo diễn cực kỳ vừa ý với biểu hiện của Phí Khả. Đạo diễn đại khái là đối với dạng “ô dù”* được nhét vào này có hơi lo lắng, chỉ sợ cậu ta hủy hoại vai diễn. Hiện tại nhìn qua, Phí Khả lớn lên bộ dáng tốt, hình thể tốt, lời thoại đọc cũng trôi chảy, cũng đủ trình độ tư cách đảm nhận vai diễn.

Đối với dạng “ô dù” được ảnh đế nhét vào, còn có thể đòi hỏi hơn sao? Tương lai có thể không cần mời diễn viên lồng tiếng, đã làm cho người ta tương đối kinh hỉ rồi.

Tin tức Phí Khả gia nhập đoàn phim “Tiên Hoa tông môn lục” rất nhanh được phát ra, trên mạng lại một hồi thảo luận. Có người nói cậu không xứng đáng vào đoàn phim lớn như vầy, nhất định là dựa vào quan hệ của Lục Hình Văn mà vào. Có người lại nói, cậu chỉ là diễn một vai phụ không lên nổi ống kính, vậy mà cũng bị nói là nhờ quan hệ của ảnh đế sao?

Mà trước đó công ty của Ngụy Hạ đã sớm thông báo với truyền thông là Ngụy Hạ có khả năng sẽ đóng vai thiếu niên Không Bình Dịch. Đây là lần đầu tiên Ngụy Hạ tham diễn một bộ phim truyền hình phát sóng vệ tinh*, vốn dĩ fan rất hào hứng, hiện tại tin tức phát ra, thông báo chính thức là Phí Khả chứ không phải Ngụy Hạ, liền điên cuồng mà cấu véo một trận.

*Loại phim truyền hình được phát thông qua kênh vệ tinh, chiếu trên đài quốc gia.

Việc này gây xôn xao hơn 10 ngày, sinh nhật của Phí Khả sắp đến, trên mạng, tin tức cậu sắp cùng với ảnh đế kết hôn cũng bắt đầu truyền đi.

Lăn qua lăn lại một trận, số lượng người theo dõi weibo của Phí Khả đã đạt tới con số bảy trăm vạn.

[Nữu Hổ Lộc – Khả chơi thủ đoạn này cũng thật là lưu loát, ôm chắc cây đại thụ ảnh đế không buông, năm nay chẳng có bất kỳ tác phẩm nào, chỉ có mỗi cái show thực tế, fan liền tăng thêm mấy trăm vạn. Cái dạng này, độ hot do truyền thông đem lại ăn có ngon không? Bánh của Thích Phi Trung cũng ăn rồi, coi chừng tự làm mình đột tử.]

[Mắc cười cái sự đố kị của lầu trên quá, đừng để bản thân chết vì ghen tị nha.]

[Người làm, trời nhìn, tôi chờ coi ảnh đế với cái đồ trong suốt chết dẫm này chừng nào thì lật xe.]

[Haha, antifan miệng lưỡi thật khó xem, sự nghiệp của Khả Khả nhà tôi càng ngày càng lên, tức chết đám antifan mấy người.]

[Bạn trai giả của ảnh đế, thứ bị vứt bỏ của Lịch Phong, loại Ngưu Lang* này thì có cái sự nghiệp gì đáng nói?]

Ngưu Lang: trai bao

[Đến lúc này rồi, còn nói người ta là bạn trai giả... tôi thực sự bị IQ của đám antifan làm cho hết hồn luôn.]

[Mỗi ngày đều cường điệu nói bản thân muốn kết hôn, tôi chờ xem bọn họ chừng nào thì kết hôn, bọn họ phơi giấy đăng ký kết hôn ra, tôi liền đi ăn cái bàn phím này luôn.]

Antifan đại chiến, miệng lưỡi cấu nhau đến chết đi sống lại, Du Vân vốn bị công chúng quên đi suốt một tháng lại phát ra weibo.