[ Còn anh thì đang rất chi là bực bội . Cô thản nhiên " vượt rào " (*) ngay trước mặt anh mà không biết đỏ mặt xấu hổ lấy một chút không chừa cho cho anh chút mặt mũi nào . Đích thực là bây giờ anh đang ghen , ghen rất nhiều . Tại sao cô lại thiên vị như vậy , đối với tên Tuấn thì hết mực thương yêu , chỉ cần thấy hắn thì cười nói không ngừng , còn với anh thì mặt lúc nào lạnh băng như với người xa lạ . Nhưng anh không quan tâm cho dù có dùng thủ đoạn nào đi chăng nữa , không tiếc làm tổn thương cô để mà ép cô ở bên mình * ác thế anh , nhưng đến lúc đó anh có nỡ ko ms là chuyện * . Và rồi khi đó anh nhất định sẽ trả lại hết cho cô tất cả những gì bây giờ anh đã chịu đựng ]

Tôi với Tuấn đến trường , xung quanh toàn những lời bàn tán như là :

- Con nhỏ xấu xí đó tại sao lại có một người chồng đẹp trai đến vậy ? _ Nữ sinh 1

- Có chồng mà còn ngoại tình , không biết xấu hổ ! _ Nữ sinh 2

- Con kia nó sướng như tiên , được ông chồng giàu có , đẹp trai , ... yêu thương mà không biết trân trọng , mình thì ghen tị chết đi được ! _ Nữ sinh 3 và bla...bla... rất nhiều những lời nói khó nghe khác nữa . Tôi thì bực mình hết biết , bọn họ biết cái quái gì mà cứ bàn luận lung tung , xen vào chuyện người khác .

Và thời gian cũng thấm thoát qua đi , cũng đã qua vài tháng tôi với Tuấn yêu nhau , mọi người cũng đều biết hết nhưng cũng không dám nói gì vì nói lắm mỏi mồm nhưng cũng có vài kẻ lắm chuyện thích xen vào chuyện thiên hạ nên vẫn bàn tán lung tung . Mấy tháng nay Kỳ cũng rất tích cực làm tôi vui lòng , tuy nhiên tôi vẫn không có chút rung động nào với hắn cả . Còn chuyện của tôi và Tuấn vẫn suôn sẻ như cũ .

[ Kỳ rất tức giận và tự hỏi " tại sao cái tên Tuấn kia có thể trụ lâu như vậy ? Trong khi đó anh đã sử dụng mọi cách có thể ( bao gồm dùng vũ lực , đe dọa , đánh đập , ... ) cũng không thể làm gì được hắn , Tuấn vẫn không khuất phục mà đồng ý chia tay với cô " . Còn cô thì anh hiểu rõ rồi , cái tính bướng bỉnh nhất định sẽ không bao giờ chia tay với Tuấn đâu trừ phi Tuấn là người chủ động ra đề nghị này . Bây giờ thì chỉ còn một cách : ép hôn ]

Trong thời gian quen nhau , tôi đã kể hết chuyện về Kỳ cho Tuấn biết và cậu ấy đã đồng ý là sẽ không buông tay tôi cho dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa và tôi cũng sẽ cố thuyết phục ba để hủy bỏ cuộc hôn nhân này nhưng bất thành . Đã bao lần tôi cố thử khuyên ba nhưng đổi ngược lại chỉ là một trận mắng té tát . Hôm nay bỗng nhiên ba gọi tôi về có chuyện cần thương lượng , tôi vui mừng phấn khởi , nghĩ " hay là ba đã nghĩ thông suốt , sẽ không ép buộc tôi nữa ? " . Nhưng khi tôi vừa về đến nhà đã thấy Kỳ ở trong đó đang cười nói vui vẻ với ba tôi . Tôi bước vào , chào ba mẹ , sau đó quay ra lườm Kỳ một cái mới ngồi xuống . Ba tôi hắng giọng :

- Thái độ gì đây ? _ Sau đó tiếp - Ta đồng ý đề nghị của con , tháng sau sẽ lập tức tổ chức lễ đính hôn .

- Ba ! Sao ba lại ép con lấy chồng sớm vậy ? Con mới 14 tuổi thôi mà , con đã đồng ý là sẽ ở cùng anh ta , sao ba còn ép con ?

Ta không cần biết , tháng sau là tháng sau ! _ Ba tôi lên giọng kiên quyết