Biến cố đột ngột khiến Diệp Phong cũng ngẩn ra. Nhưng rồi gã lập tức kinh hỉ, hóa ra đó toàn là người quen, yêu hoàng của Yêu điện. Một trong số đó là Lục túc thanh văn giao từng nuốt gã còn nháy mắt làm mặt xấu, ra vẻ trêu cợt.
Tuy không hiểu vì sao nhiều yêu hoàng xuất hiện ở đây như vậy nhưng như vậy thì gã không cần lo lắng nữa. Liệt Hỏa tông có bốn võ hoàng, chỉ một là trung giai, trước mặt ngần này yêu hoàng thật sự không đáng gì.
"Võ Tuyên! Tên tiểu vương bát đản!" Một con Bạch hổ khí thế xung thiên gầm lên. Diệp Phong còn nhớ nó cùng với Cửu vĩ hồ vẫn ở cửa Yêu điện.
"Dám ngang nhiên mang mọi võ hoàng Liệt Hỏa tông đến địa bàn của Yêu điện. Mẹ nó chứ, ngươi định tổng công kích Yêu điện hả."
Võ Tuyên suýt nữa ngất đi vì giận. Tiến công Yêu điện? Lão dù ngu xuẩn hơn nữa cũng không thể mang theo ba võ hoàng đến chạm vào Yêu điện có mười mấy yêu hoàng chứ? Hà huống, Yêu điện còn còn Yêu vương cực kỳ đáng sợ tọa trấn, dù Ngũ hành tông dốc toàn lực cũng không dám chắc hạ được Yêu điện. Lão đời nào làm việc đần độn đến mức đó?
Hà huống đúng là gặp quỷ. Nơi này đích xác thuộc Trung bộ Nguyên châu nhưng ai bảo cả Nguyên châu là địa bàn của Yêu điện? Xưa nay Yêu điện chỉ coi Yêu ma sâm lâm là cấm khu mà thôi. Nguyên châu rộng như vậy, lại là điểm giao thông trọng yếu của cửu châu, lẽ nào Yêu điện chiếm toàn bộ?
Đối phương nói lăng nhăng như vậy hiển nhiên muốn mượn cớ sinh sự. Võ Tuyên giận đỏ mặt, nhưng bị mười mấy yêu hoàng nhìn với vẻ bất thiện, lão không dám có thái độ quá đáng, đành nén giận giải thích: "Bản tông chủ đến đây không phải để gây hấn với Yêu điện mà bắt một tặc tử quan trọng. Nếu quấy nhiễu đến các vị thì bản tông chủ mong được xin lỗi. Xin các vị nhường đường, Liệt Hỏa tông xong việc sẽ đi ngay."
"Tặc tử? Tặc tử ở đâu?" Lục túc thanh văn giao đảo mắt, nghênh ngang hỏi: "Sao ta không thấy? Các vị có thấy không?"
"Không thấy." Chúng yêu hoàng gầm vang: "Chỉ thấy một tên đại ngốc mang theo ba tến tiểu ngốc, không biết sống chết là gì lao vào chỗ chúng ta đang rèn luyện."
"Không sai! Không sai! Lão tử đấu với người của mình, cứ vướng chân vướng tay, không đủ đã. Hiện tại Võ Tuyên tông chủ chủ động mang tam vị trưởng lão dến tham dự, thật hợp tâm ý lão tử. Nào nào nào, đại chiến trăm hiệp với lão tử đã rồi tính."
Lên tiếng là Song đầu tấn mao sư, tu vi ngang với Võ Tuyên nhưng chiến lực thật sự ngang với cao giai võ hoàng. Thiên phú huyết mạch của yêu thú bá đạo là thế, không cần tu luyện kỹ năng lợi hại gì cũng có thể phát huy thực lực siêu việt tu vi. Võ Tuyên đã thi triển Lê hỏa cửu chuyển, giờ giao đấu chỉ tổ rước nhục.
Diệp Phong lúc này rất phối hợp ẩn tàng trong chúng yêu hoàng, Hỏa nguyên tinh tủy bị dọa chết khiếp, ngoan ngoãn quay lại tiên thiên hỏa nguyên thể, không chịu ra nữa.
Chúng yêu hoang loạn xạ nhục mạ, Võ Tuyên giận đến độ cơ hồ thổ huyết, thầm mắng tặc tử đáng chết đó chạy đi đâu không chạy lại trốn vào Nguyên châu. Lại xảo hợp có một toán yêu hoàng chết tiệt tụ tập ở ranh giới Nguyên châu và Bộ châu giao lưu thực lực rắm chó gì đó. Càng khiến lão không hiểu sao là mình xui xẻo đến mức lao đầu vào.
Lão cũng đã nghĩ đến việc tặc tử này có liên hệ gì đó với Yêu điện nhưng vì mình gã mà Yêu điện xuất động mọi võ hoàng sao? Có vẻ không ổn lắm. Hơn nữa với cá tính của Yêu vương, nếu muốn lấy tiên thiên hỏa nguyên thể, nhất định sẽ tự ra tay, cả Võ Nguyên đại lục đâu còn ai ngăn trở được ông ta, hà tất phiền phức thế này.
Nếu tiên thiên hỏa nguyên thể thị bị Yêu vương đoạt mất thì cho Võ Tuyên mười cái mật cũng không dám đến Yêu điện lý luận với đối phương mà tự nhận xui xẻo. Nên lão cho rằng việc này không liên quan đến Yêu điện, Diệp Phong chạy đến chỗ các yêu hoàng thuần túy là xảo hợp.
Tiếc rằng lão không hiểu Yêu vương đi guốc trong bụng lão nên bày ra cục diện này khiến Liệt Hỏa tông không nhận ra do biết Thần thông thuật có liên hệ với Yêu điện.
"Liệt Hỏa tông đến Nguyên châu không hề có ác ý, chỉ vô tình đuổi theo tặc nhân mà thôi, xin các vị nhường đường. Sau này Võ Tuyên nhất định đến bái kiến Yêu vương để xin lỗi."
"Hư tình giả ý! Ra vẻ đàng hoàng." Lục túc thanh văn giao bĩu môi: "Có cần hôm đó lão tử đưa mấy vị tiểu đệ vô tình qua sơn môn Liệt Hỏa tông thì sao? Võ Tuyên ngươi có chịu mở sơn môn để bọn lão tử vào tham quan không."
Võ Tuyên giận thiếu điều ngất xỉu, để mấy yêu thú vô pháp vô thiên này đến càn quấy thì sơn môn Liệt Hỏa tông vốn đã thương tổn nặng nề thì có khác gì đổ dầu vào lửa? Hơn nữa lão với đặt chân vào Nguyên châu, không xông vào Yêu điện, sao lại lấy sơn môn Liệt Hỏa tông ra so sánh? Nhưng dưới mái hiên nhà khác, bắt buộc phải cúi đầu, lão đành thoái lui một bước: "Được, Liệt Hỏa tông không đuổi tiếp vào Nguyên châu nữa, bản tông chủ nể mặt các vị không truy cứu tặc tử đó nữa, chỉ cần hắn trả thứ của bản tông thì bọn lão phu đi ngay."
Dù cố ý hay vô tình cũng thế. Có mặt đám yêu hoàng này, lão muốn bắt Diệp Phong là việc bất khả thi, nên lão chỉ kỳ vọng có thể lấy lại Hỏa nguyên tinh tủy, còn tin tức về Vu ma dư nghiệt, chỉ cần báo lên Thánh điện cũng là công lớn. Cứ tiếp tục cù cưa với đám yêu hoàng này, Võ Tuyên không nghi ngờ gì mình sẽ phát điên mất.
"Bọn lão tử chẳng phải đã bảo ngươi rồi sao? Ở đây làm gì có tặc tử nào? Lẽ nào ngươi mắng bọn lão tử là tặc tử?" Lục túc thanh văn giao là cao thủ xiên xỏ, lập tức chen lời: "Hơn nữa ở đây đâu phải địa bàn Liệt Hỏa tông, làm gì có vật của các ngươi. Đúng là nói nhăng. Dù có bảo bối thì ở địa giới Nguyên châu, coi như thuộc về Yêu điện, liên quan quái gì đến Liệt Hỏa tông?"
Diệp Phong tuy được thân ảnh các yêu hoàng che chở nhưng Võ Tuyên vẫn cảm tri được rõ ràng năng lượng khí tức của gã, còn cả mùi vị của tiên thiên hỏa nguyên nữa, lão cũng quá quen thuộc. Đối phương nói lăng nhăng, sau cùng cũng khiến lão bạo phát.
Sau một hồi chịu nhún, Võ Tuyên đã tức tối đầy bụng. Hà huống đối phương hiển nhiên đang giở trò, không hề nể mặt bọn lão, dù là ông phỗng cũng phải nổi điên. Hơn nữa lão là nhất tông chi chủ, lẽ nào không có chút cá tính, để mặc cho đối phương trào phúng coi thường?
"Bọn nghiệt súc đáng chết các ngươi, nếu không có kẻ đó chống lưng, các ngươi đã bị diệt sạch lâu rồi, làm gì có tư cách lớn lối ở đây." Võ Tuyên giận dữ: "Các ngươi không giao ra tiên thiên hỏa nguyên, Liệt Hỏa tông thề không bỏ qua."
"Ta khinh." Hư không thò ra một cái đuôi dài, không hề lưu tình quất liên tục lên hỏa nguyên lĩnh vực của Võ Tuyên như tát vào mặt lão, phát ra tiếng chan chát động trời. Mỗi lần quật vào khiến Võ Tuyên ở trong bị xung động kịch liệt.
"Chỉ bằng chút đạo hạnh của Ngũ hành tông các ngươi mà dám lên mặt với Yêu điện hả. Nếu không phải các ngươi có ngũ hành Thánh điện làm hậu đài thì có tin lão tử xử lý hết các ngươi ngay bây giờ không."
Võ Tuyên tím mặt nhưng không dám trở mặt động thủ, chỉ gầm lên: "Các ngươi biết Liệt Hỏa tông là truyền thừa của Liệt hỏa Thánh điện, hôm nay các ngươi ngăn cản bọn ta bắt tặc tử, sau này Liệt hỏa Thánh điện tìm Yêu vương lý luận! Các ngươi hết đường chối."
"Phì, Liệt hỏa Thánh điện là cái thá gì, có bản lĩnh bảo chúng ra khỏi thánh địa, bằng không đừng đứng đó mà đánh rắm. Đại lục chỉ có Liệt hỏa thánh tôn, hắn chưa chắc dám đến gặp điện chủ của bọn ta không kia." Giọng nói đầy khinh miệt vang lên. Nguồn: http://truyenfull.vn
Diệp Phong mơ hồ, Liệt hỏa Thánh điện là nơi nào? Liệt hỏa thánh tôn? Có phải thánh giả mà Ngũ hành tông thường đề cập? Nghe khẩu khí các yêu hoàng thì thực lực Liệt hỏa Thánh điện tựa hồ không kém nhưng không thể ra khỏi thánh địa…
"Thật ra các ngươi muốn gì, nuốt trọn truyền thừa bảo bối của Liệt Hỏa tông chăng?" Võ Tuyên giậm chân, toán yêu hoàng này thật không còn gì để nói.
"Hắc hắc! Mấy tên nhóc các ngươi chắc vẫn chưa biết. Ngũ hành thánh tôn đã đưa thư sinh tử chiến đến điện chủ bản điện, quyết chiến còn hơn năm nữa sẽ diễn ra…" Bạch hổ cười lạnh: "Song phương hiện tại đã là kẻ địch sinh tử rồi, các ngươi xông vào địa giới Yêu điện, dù bọn ta tru sát toàn bộ cũng là hợp tình hợp lý! Bất quá điện chủ đại nhân độ lượng, không muốn bắt nạt các ngươi trước khi quyết chiến bắt đầu, các ngươi đi đi."
"Còn tiên thiên hỏa nguyên… ở Liệt Hỏa tông thì là của các ngươi, còn không ở… ha ha, dùng luôn câu Ngũ hành tông các ngươi thích nhất: Thiên tài địa bảo, duy kẻ có thực lực mới xứng đáng có. Các ngươi mất bảo bối còn muốn Yêu điện trả lại, có phải quá ngây thơ không?"
Các võ hoàng Liệt Hỏa tông nhợt nhạt mặt mày, nhất thời không biết xử trí thế nào? Đánh? Không đánh nổi. Nếu đối phương thật sự nổi sát tâm thì tính mệnh bốn người đáng lo rồi. Tu vi của yêu hoàng không hơn họ bao nhiêu nhưng cộng thêm thiên phú quỷ dị thì muốn tránh khỏi bị truy sát cũng không dễ.