Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 305: Tẩn cho một trận

Chát. Tô Chiến Thiên vẩy cánh tay thụ thương, hỏa nguyên lưu chuyển trong huyết mạch, rũ sạch lớp cháy đen ngoài da, đồng thời mắt rực hung quang, nộ ý xung thiên.

Hắn có điểm khác với võ giả tầm thường. Điên cuồng và phẫn nộ có thể kích phát tiềm lực của hỏa nguyên khí hải, loại thể chất có thể lấy tình cảm thôi động khí hải này cực hiếm trong số các võ giả tu luyện ngũ hành, mấy vạn người mới có một.

Ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ tương ứng với năm loại tình cảm của con người: sướng, giận, buồn, vui, sầu muộn. Cực ít võ giả có thể thông qua kích phát tình cảm khác nhau tương ứng với khí hải để phát huy chiến lực mạnh hơn.

Tô Chiến Thiên chìm vào cơn giận điên cuồng, khí hải dấy lên cuồng loạn, hỏa nguyên kinh nhân đó còn mạnh hơn trạng thái đỉnh cao của hắn.

"A!" Sau tiếng quát, Tô Chiến Thiên song thủ ngưng trảo, chân khom xuống, thân thể căng ra như cây cùng kéo căng, lao vào Diệp Phong. Tốc độ tăng hẳn.

Tốc độ bạo phát quá nhanh. Diệp Phong chỉ cảm giác mắt hoa lên, đầu óc vang tiếng chuông cảnh báo, theo ý thức lách người, tránh khỏi đòn đánh đầy khí thế của đối thủ.

Tô Chiến Thiên chụp hụt, chân cắm xuống đất, thân hình vặn đi, chân còn lại căng ra như thiết trụ, mang theo hỏa hồng quang mang quét vào eo gã.

Tô Chiến Thiên không thi triển võ kỹ, tu vi đạt đến cao giai võ tông thì lĩnh ngộ nguyên lực đã cực kỳ thâm sâu, thuận tay vung lên cũng có uy năng không kém gì ngũ phẩm võ kỹ, với hỏa nguyên năng lượng hùng hậu thì mỗi đòn đều có thể uy hiếp được Diệp Phong không thi triển Thiết bì thuật.

Diệp Phong nhất thời bất cẩn, không ngờ Tô Chiến Thiên khi nổi giận thì thực lực tăng cao, gã không kịp chuẩn bị, đành dốc sức thôi động khí hải, giơ hai tay ra chặn.

"Bùng." Tay chợt bị cự lực hung hãn ép xuống, thân thể lăng không, bị ném văng đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tô Chiến Thiên đắc thế không dừng tay, lao theo sát sạt, tay phải ngưng thành hỏa nguyên đao nhận to lón chém xuống, khí thế ngăn sông xẻ núi. Diệp Phong ở lơ lửng trên không, muốn tránh tất vô cùng gian nan.

Bất quá gã không hoảng sợ, ánh mắt ngưng lại, Linh tê nhất chỉ búng ra, nhắm thẳng vào ngực hắn.

Chỉ cần Tô Chiến Thiên tránh né Linh tê nhất chỉ, gã sẽ có khoảng trống để tránh được ngọn đòn hàm chứa cơn giận của hắn.

Nhưng Tô Chiến Thiên đang nổi giận không thể đánh giá theo lẽ thường. Hắn không tránh, tả quyền nghênh đón kim quang xẹt tới, đao mang ở tay phải không hề giảm tốc, vẫm chém vào mặt Diệp Phong. Hắn đột nhiên bạo phát một loạt đòn khiến gã bất ngờ.

Ầm! Ngọn đòn này ấn gã xuống đất, đất đá vỡ vụn, mặt đất rung lên, một miệng hố lớn xuất hiện trước mắt chúng nhân. Tay trái Tô Chiến Thiên chảy máu ròng ròng, một ngón tay bị bắn gãy nhưng hắn vẫn hung hãn cực độ, hỏa nguyên lực từ tiểu phúc trào lên ào ào.

"Hỏa quyển long đằng!" Hắn lại xuất tuyệt chiêu thất phẩm võ kỹ, bốn con hỏa long uốn lượn vút lên, rồi lao bổ xuống, mục tiêu là Diệp Phong ở dưới hố sâu.

Ầm! Tiếng nổ này càng chấn động hơn mấy lần. Lửa rừng rực từ dưới hố sâu bốc lên, phát ra tiếng tanh tách.

Chúng nhân đều biến sắc.

"Xong rồi. Chính diện lãnh một đòn thất phẩm võ kỹ, còn là hỏa nguyên thất phẩm võ kỹ thì dù Diệp Phong đúc bằng sắt cũng trọng thương." Lôi gia tộc trưởng thở dài tiếc nuối.

"Tô Chiến Thiên bản thân là lục giai võ tông, phát điên rồi thì thất giai võ tông cũng khó đấu. Chàng trai trẻ quá khinh địch… Với bản lĩnh của y, dù thất bại cũng không nhanh như thế."

Chúng nhân Tụ Nghĩa đường và Diệp gia ở trên thành đều căng thẳng, cơ hồ muốn thét lên. Chỉ có Tiểu Hôi hấp háy cặp mắt trong veo, đuôi khẽ ve vẩy, không có vẻ gì khẩn trương cả. Nó ở với gã lâu, rất quen thuộc khí tức của gã.

"Ngươi đánh sướng tay chưa?" Trong hố lửa vang lên âm thanh quen thuộc, bọn Lý Ngọc hớn hở còn tam đại cự đầu đều kinh hãi.

Nói ra bằng ngữ khí đó, xem ra Diệp Phong không thê thảm như họ tưởng. Lẽ nào gã không chỉ có thủ đoạn công kích vượt cấp mà phòng ngự lại càng biến thái? Ai ngờ được gã an toàn được khi trúng đòn của lục giai võ tông thi triển thất phẩm võ kỹ.

Thiếu niên này còn bao nhiêu con bài nữa?

Gã nhét một viên Sinh hóa đơn vào miệng, phối hợp với nguyên nguyên lực, tu bổ vết thương với tốc độ mắt thường thấy rõ. Thân ảnh gã từ từ tan biến trong hỏa quang, sát ý rực lên trong con ngươi đen láy.

Thật sự đau. Rất đau. Dù trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, gã kịp vận Thiết bì thuật hộ thân, nhưng vẫn bị thương không nhẹ.

Bất quá đó chắc là võ kỹ mạnh nhất của Tô Chiến Thiên? Hắn đã dốc toàn lực mà không khiến gã mất đi chiến lực thì tiếp đây đến lượt gã phát uy. Biết kỹ xảo thổ kim tương sinh rồi mà gã chưa từng được thi triển thống thống khoái khoái. Lúc này niềm tin tất thắng của gã không thể hình dung bằng lời, gã đã trưởng thành đến độ không sợ cả võ tông cường giả.

Khí thế của gã như cầu vồng vắt ngang trời, thân ảnh trở nên khổng lồ. Tô Chiến Thiên thì tụt hẳn khí thế tích tụ được do cơn điên, như dòng thác từ trăm trượng đỏ xuống mặt đầm hư vô, không thấy tăm hơi gì.

Tô Chiến Thiên lạnh buốt cõi lòng, đứng yên tại chỗ.

Không thể nào! Hoàn toàn hứng chịu đòn mạnh nhất Hỏa quyển long đằng sao vẫn có thể đấu tiếp! Đầu óc cuồng nộ của hắn lãnh tĩnh lại, thực lực tăng lên nhờ đó cũng rớt theo.

"Đến lượt ta." Diệp Phong rất nhanh chóng nhận ra khí thế của hắn sa sút, biết cơ hội đã đến, mặc kệ vết thương chưa khỏi, lập tức như quỷ mị lướt đến trước mặt đối phương.

"Nếm một quyền của ta." Quyền đầu nhanh chóng to lên, phủ một lớp kim sắc kinh cức, như quả cầu gai đáng sợ giáng vào ngực Tô Chiến Thiên.

Bùng! Tô Chiến Thiên văng đi hơn mười thước, hỏa nguyên hộ giáp trước ngực lõm xuống, năng lượng ở đó mỏng gần như tan hết.

"Chưa hết đâu." Không để hắn đứng vững, giọng Diệp Phong đầy sát ý lại vang vào tai hắn. Tiếng gió rít ràn rạt.

Chát. Lưng lại lãnh một cú đá, thể nội hắn sôi trào khí huyết, vội kinh hãi lách mình định kéo giãn cự ly. Hỏa nguyên hộ giáp của hắn tuy dày nhưng không chịu được bị Diệp Phong liên tục oanh kích.

Chát. Hắn mới di động bộ pháp, thấy ngay một đọa kim quang xẹt chéo tới, vừa hay vài vị trí hắn bước đến. Bất đắc dĩ, hắn phải dốc hỏa nguyên ra dừng sững thân hình. Diệp Phong như bóng với hình bám sát sau lưng hắn, quyền đầu, khuỷu tay, cẳng chân đầy gai hóa thành mười mấy tàn ảnh giáng thẳng thừng vào thân thể không thể động đậy.

Chát, chát, chát.

Hồng quang lóe lên trên hỏa nguyên hộ giáp sau lưng hắn, phảng phất bị tước mất một lớp mỏng. Tuy từ không gian gần đó và thể nội tràn ra năng lượng bù lại nhưng vẫn không kịp tốc độ tiêu hao của hỏa nguyên.

"Quyền này báo thù cho các huynh đệ Hồng Diệp bang." Cùng với tiếng quát, quyền phong của gã tụ thành mũi dùi xoáy ốc, giáng mạnh ra.

"A!" Tô Chiến Thiên gào lên thê thảm, văng đi thật xa, sau lưng máu thịt bầy nhầy. Bị đánh trúng một loạt đòn, hỏa nguyên hộ giáp của hắn không chịu nổi, triệt để tan tành.

Lưỡng vị trưởng lão Lục Lâm bang biến hẳn sắc mặt, lắc mình định xông lên.

"Hai vị không muốn mất mạng thì đứng yên." Tam đại cự đầu đã phòng bị, như thể thương lượng với nhau, cùng ngăn lại.

Ai cũng nhận ra Diệp Phong đã chiếm thượng phong tuyệt đối, quan trọng nhất là Tô Chiến Thiên đã mất đi lòng tin, võ kỹ lợi hại nhất của hắn cũng không thể trọng thương đối thủ thì hắn lấy gì mà đấu tiếp? Dù tu vi của hắn có cao hơn cũng chỉ còn nước biến thành bao cát chịu đòn, không còn cơ hội thủ thắng, thậm chí không chịu đựng được bao lâu nữa.

Đầu não của tam đại thế lực không cần cố kỵ, dù trở mặt với Lục Lâm bang thì ưu thế vẫn thuộc về họ. Lưỡng vị trưởng lão sợ hãi, run lên rồi thu động tác lại.

Lục Lâm bang... xong rồi.

"Ngọn cước này báo thù cho Diệp gia tộc nhân." Diệp Phong lao lên, lại tung cước vào mặt Tô Chiến Thiên, lực đạo kinh hồn phá tan hỏa nguyên giáp, vô số kim nguyên thứ nhận xuyên qua lớp hỏa nguyên mỏng mảnh sau cùng, cào nát mặt đối phương.

"Đòn này vì các huynh đệ Tụ Nghĩa đường đã chết."

"Đòn này vì những người Vân Châu bị ngươi tàn hại."

oOo

Tô Chiến Thiên như bao cát tan nát, bị Diệp Phong bám sát liên tục tung đòn. Cơn đau từ khắp mọi bộ vị khiến hắn vừa giận vừa sợ, vốn tốc độ của hắn không kém hơn Diệp Phong nhưng bị đối phương đeo sát rồi thì như miếng keo dám, không tài nào bóc ra được. Hỏa nguyên thân pháp chú trọng bạo phát trong tích tắc, ưu thế là lướt theo đường thẳng, nếu giao đấu ở cự ly trong bình thì hắn không đến nỗi thế này.