Đối với một cô gái mới 24 tuổi lại có đến 5 lần kinh nghiệm xem mắt như tôi đây mà nói, không biết là nên đắc ý hay là nên bi ai.

Tuy rằng đã 24 tuổi rồi mà cả mối tình đầu cũng chưa có thì cũng có điểm hơi quá đáng, nhưng mẹ có cần sợ tôi gả đi không được trở thành bà cô già, mà cứ ba bữa an bài tôi xem mắt một lần không?

Làm như người tôi là loại có chứng sợ hôn nhân không bằng. . . . . .

Kỳ thật cũng không phải là tôi không nghĩ đến mấy chuyện yêu đương, chỉ là thời còn học sinh tôi đây rất nhát gan, bỏ lỡ nhiều cơ hội, còn hiện tại. . . . . . Được rồi, tôi thừa nhận là bởi vì tôi mệt mỏi ! Chẳng muốn đi ra ngoài tìm đàn ông.

Nói đi cũng phải nói lại, hiện tại đàn ông tốt còn dễ tìm sao?

Cho nên hả, tuỳ duyên thôi!

Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến thứ sáu .

Đối với những người đi làm mà nói, tối thứ sáu là tối chơi bời tốt nhất, mặc kệ High đến rất trễ cũng không sao cả, bởi vì ngày hôm sau không cần đi làm vào sáng sớm a.

Buổi tối tôi vốn đã đáp ứng Anna cùng đi PUB xả hơi, bất đắc dĩ lại nhận được CALL liên hoàn đoạt mệnh của mẹ già, cho nên bỏ Anna chạy về nhà gặp mẹ .

Mẹ và ba tôi li hôn lúc tôi đang học đại học, hiện tại ba và dì ở cùng một chỗ, mẹ sống một mình, còn tôi do công tác nên chuyển ra ngoài ở.

Mẹ tôi nhìn không giống phụ nữ ngoài 50 tuổi đâu, nàng bảo dưỡng giống thục nữ mới ngoài 40 thôi, hiện tại đang thoải mái hưởng thụ cuộc sống của nữ nhân độc thân vui vẻ. Mẹ chưa bao giờ thiếu người theo đuổi, nhưng nàng luôn lựa chọn độc thân, hiện tại càng chuyên tâm cho việc kinh doanh, trở thành một người rất bận rộn.

Tôi và mẹ cảm tình rất tốt, vừa là mẹ con lại vừa là bạn bè.

Tay nghề nấu ăn của mẹ rất tốt, cho nên mỗi lần cùng mẹ tương kiến chính là ngày tôi đại khai… thịt giới.

Về đến nhà, quả nhiên nhìn thấy một bàn cơm cực hợp khẩu vị tôi, tuy nhiên cảm giác này có chút giống Hồng Môn Yến, nhưng ăn cơm là vua, ăn trước rồi tính đi.

Mẹ tôi chờ tôi ăn uống no say, sau khi nghỉ ngơi thoải mái, trực tiếp vào đề, cũng không ngại tôi sẽ rối loạn tiêu hóa .

"Ngày mai buổi tối 8 giờ, tửu lâu XX, cùng bạn mẹ, cả nhà bác-Cao-của-con ăn bữa cơm."

Bác Cao? Con van mẹ . . . . . . Con ngày tháng năm nào quen bác họ Cao chứ. . . . . .

"Vâng ạ. . . . . ." Tôi ủ rũ lên tiếng.

"Con gái à " mẹ vẻ mặt từ ái nhìn tôi: "Tin tưởng mẹ, lần này mặt hàng tuyệt đối là thượng phẩm!"

"Mẹ đùa hoài à, 5 lần trước mẹ cũng bảo là thượng phẩm nha! Kết quả thì sao! Không phải hói đầu cũng là bụng bia, không có tên nào coi được hết á!" Tôi lập tức kháng nghị nói.

Trải qua 5 lần kinh nghiệm kia, sự thật chứng minh, mắt nhìn nam nhân của mẹ tôi a, thật là . . . . . Không dám khen tặng.

"Ơ! Hói đầu nói lên người ta thông minh, dùng não quá độ, bụng bia cho thấy người ta là hào phóng hào sảng, con chưa từng nghe người ta nói là người biết uống bia là người hào phóng sao?" Mẹ cực lực chém gió.

Như vậy cũng nói được? Mẹ đúng là nói lung tung quá đi!

"Lần này là cực phẩm thật, hoàn toàn phù hợp với mắt thẩm mỹ của con, cho nên đừng có mà giở trò đấy, nếu dám giống như lần trước đem người ta dọa chạy mất, con nhất định phải chết!" Mẹ đột nhiên hung dữ nói.

"Mẹ. . . . . . Mặt của mẹ biến dạng kà . . . . . . Chú ý giữ hình tượng. . . . . ." Tôi ngồi kế bên nhắc nhở.

Kỳ thật tôi cũng đâu có giở trò gì đâu. . . . . .

Chỉ là lúc gặp một nam nhân chảnh choẹ, tôi liền chảnh choẹ hơn hắn; cùng nam nhân hói đầu gặp mặt, thẳng thắn nói chán ghét Địa Trung Hải; cùng bụng bia gặp mặt, tôi lại biểu hiện coi rượu như mạng; cùng nam nhân nghiêm túc gặp mặt lại ăn mặc như một sắc nữ ; cùng nam nhân bảo thủ gặp mặt, tôi nói đùa ‘hay là đi thuê phòng đi’ mà thôi, ai biết bọn họ chịu không nổi chút vui đùa như vậy, kể ra cũng làm người ta (tiểu Nhã) mệt muốn chết.

(Ngày xưa : Người La Mã chữa hói bằng lưu huỳnh, hắc ín và nước tiểu của các động vật trong vùng Địa Trung Hải.)

Có lẽ là mẹ và tôi đang cùng nhớ lại mấy lần đó, thấy nàng vẻ mặt hoàn hồn lại nói: "Lần này ta sẽ không cho con một cuộc gặp mặt sai lầm nữa đâu !"

Tiếp theo nàng lại vẻ mặt nghiền ngẫm nói: "Nghe con trai của bác-Cao-của-con và con hai đứa hiếu thắng giống y chang nhau, xem mắt hơn mười lần, mỗi lần đều giở trò với nhà bên kia, cho nên chúng ta mới quyết định cho các con xem mắt lẫn nhau ."

"Cái đó. . . . . ." Tôi yếu ớt giãy dụa: “ Một anh chàng cực phẩm thế phải dùng tới xem mắt có thảm đến mức vậy không?"

"Cũng bởi vì người ta là cực phẩm, cho nên mới muốn tìm chỗ tốt !"

Được rồi, cho dù muốn tìm, cũng không tìm con gái của mẹ đâu. . . . . . Tôi trong lòng nói thầm.

"Nói tóm lại, ngày mai buổi chiều con phải về nhà, ta giúp con cách ăn diện một chút, buổi tối cùng đi gặp mặt!" Mẹ ban "thánh chỉ" cuối cùng rồi đuổi tôi ra ngoài .

Về đến nhà phát hiện thời gian vẫn còn sớm, định tìm tên Quan Duẫn Phi kia tâm sự, lại phát hiện hắn cũng biến mất tăm, xem ra Nghiêm đại ca đã trở lại trước thời hạn rồi, mà quấy rầy người ta "tiểu biệt thắng tân hôn" là loại chuyện tôi làm không được, không có cách khác, đành phải K tiểu thuyết giết thời gian . (K : đọc)

(Tiểu biệt thắng tân hôn : đêm "gặp gỡ" sau ít ngày xa cách còn ... hơn đêm tân hôn :]])

Tiếp tục xem《 Lan Lăng hỗn loạn 》của tôi.

Đột nhiên nhớ tới nam chủ đêm mai cũng là họ Cao a, ở trong lịch sử ở một đoạn nọ có nói, Cao gia chính là mỹ nam thế gia, không biết vị kia nam chủ có phải cũng là mỹ nam ? Mặc dù có cam đoan của mẹ già, nhưng tôi không khỏi lo lắng nho nhỏ trong bụng.

Bất quá, nếu hắn không phải là mỹ nam, thì hắn cũng nhất định là xấu mà khoái đóng vai ác đây.

Một người đã xem mắt vài chục lần, xem ra may mắn của tôi có lẽ là rất thấp, biết đâu đêm mai có thể thay đổi suy nghĩ của tôi, thuận tiện thỉnh giáo một ít mánh khóe của hắn, ha ha, thật sự là càng nghĩ càng hưng phấn.

Đột nhiên dưới đáy lòng nhóm lên một chút mong đợi