Học Viện "Gold Rainbow"

Chương 71: Trận đấu khốc liệt (part 3)

Chap này sẽ biết kết quả nhé! Hihi! Nếu những bạn mà đoán sai thì đừng buồn nha, sẽ còn những cơ hội khác á! Còn giờ thì đọc truyện thôi! Nhưng thắc mắc 1 cái nhe! Mình đặt câu hỏi dễ lắm mà sao không ai đoán trúng thế? Huhu, Tg ta bị tổn thương a~ *icon khóc ròng*

<><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>

Minh nằm ở trên giường trằn trọc lăn qua lăn lại, bỗng ngồi bật dậy, tay thì mò mẫm kiếm cái điện thoại yêu dấu, ấn lách cách cái gì đó, rồi áp vào tai. "Buzz, buzz, buzz" cứ kêu vậy mãi mà chẳng có ai bắt máy liền bực bội quăng điện thoại qua 1 bên, đứng dậy đi thay đồ. Xong xuôi, cậu leo lên chiếc moto chạy sang biệt thự Chocolate, rồ ga hơi nhanh vì lo lắng. "Két!" Minh thắng gấp làm mém tông luôn vào tường nhà cô, để xe đó, cậu đứng trước cửa nhà Anna nhấn chuông liên tục. Mãi 15 phút sau mới có người mở cửa bước ra nhìn, miệng ngáp lên ngáp xuống nói:

_Ủa anh Minh tới đây làm gì vậy? Oáp! - Sandy lừ đừ nói

_Như đâu, em kêu em ấy ra đây anh gặp tí! - Minh sốt ruột

_Hả... Oáp! Như chưa về nhà mà! Ấy chết! Vậy cậu ấy ở đâu mới được chứ? - Sandy bừng tỉnh la to

_Nãy anh gọi hoài mà không ai bắt máy liền chạy qua đây xem thử, cho anh vào nhà chút được không? - Minh lo lắng gấp đôi

_Dạ anh cứ vào đi! - Sandy né ra nhường chỗ cho Minh vào rồi vào theo

Minh lục tung phòng khách để kiếm cái gì đó, Sandy cũng phụ luôn. Tìm mệt bở hơi tai mà không thấy gì, cùng lúc đó Sunny vừa đi vừa ngáp xuống nói (Tg: 2 chị y chang nhau hà!):

_Có chuyện gì ồn ào vậy? Đang ngủ mà! - Sunny buồn ngủ quá nên đi trượt chân, may mắn không té nhưng nó giúp cô nàng tỉnh táo hơn

_A đây rồi! - Minh cầm điện thoại Anna giơ lên mừng rỡ nhưng cũng buồn rầu

_Anh Minh, chuyện này là sao? Cậu ấy sẽ không bị gì đúng chứ? - Sandy ôm tay Minh khóc tu tu

_Ái! M... Haiz lộn hoài! Kể tui nghe coi, chuyện đó là gì? - Sunny bị 2 con kia làm lo theo

_Như... Như mất tích rồi! - Sandy thút thít

_What??? - Sunny ngoạc mỏ hét to

Tụi hắn bay ra khỏi phòng tông vào nhau cái "Rầm" làm cả 3 ngã lăn quay, trán sưng 1 cục to tướng. Sunny nghe tiếng liền chạy lên, bụm miệng cười to, nhìn 3 chàng nằm đè lên nhau dễ thương chưa kìa! Rain bực bội đứng dậy nói:

_Em làm gì mà la to thế? Làm anh giật cả mình! - Rain phủi áo

_... - Sunny buồn hẳn xuống

_Sao vậy? - Kin nhìn

_Có chuyện gì? - Gin xoa cái đầu ê ẩm

_Nếu muốn biết thì tôi sẽ nói, nhưng nghe xong thì không đảm bảo là các cậu vẫn bình tĩnh đâu! - Minh dìu Sandy vẫn đang thút thít

_Này anh làm gì cô ấy thế? - Gin chạy lại giựt Sandy về mình, dỗ nín

Bỗng nhiên có 2 cái bóng đen phía sau mọi người, ùm 1 cái bao trùm tất cả. Hoảng hốt nhìn thì thấy 2 chàng trai bay lại ôm chặt Gin và Rain, nũng nịu nói:

_Hó nì! Mới xa có chút mà nhớ anh quá a! - Den cười thẹn thùng (Tg: Ta vừa nín cười vừa viết đấy! Công nhận là mình viết hơi lố, nhưng lố thì không đụng hàng nhỉ?)

_Ê, nhỏ kia xê ra, tránh chỗ cho "chuỵ" với anh yêu cái coi! Hứ! - Dan vờ hất tóc nói (Tg: Có tóc đâu mà hất cha nội!)

Minh nghệt mặt ra nhìn, cậu không biết 2 thằng bệnh hoạn đó là ai mà lại vào được đây, nhìn có hơi hơi "bóng". Run nhẹ 1 cái, mong là nó không mê mình, chứ nếu có thì chết mất thôi! Minh chỉ nghĩ qua mà tím cả mặt. Kin vừa thấy mặt tụi mê trai đó liền tối sầm xuống, anh vẫn nhớ như in cái câu nói mình xấu hơn Gin, tay siết chặt thành quyền. Thế là mấy anh chị đó lại bay vào cãi nhau mà quên mất chị Anna luôn (Tg: Oa oa, chị Anna bị cho vào quên lãng rồi sao?). Thôi nhanh chạy đến bên chị Anna yêu dấu nào! Chứ chậm nữa là toi đấy!

~~~Ở 1 khu vực gần biển~~~

Anna cảm thấy đầu mình say sẩm, nhức nhói, tay chân ê ẩm, cố gắng mở mí mắt nặng nề lên nhìn. Khung cảnh xung quanh cứ mờ mờ ảo ảo sao ấy, tai thì nghe tiếng ù ù như sóng đánh vào bờ. Vậy đây là biển ư? Nhưng sao mình lại nằm dưới đất như thế này? Cô gồng lên để ngồi dậy, vừa xong thì có tiếng nói kênh kiệu xen lẫn giận dữ, ghen ghét:

_Tỉnh rồi đó hả? Công nhận mày ngủ lâu thật! - người đó nhếch mép cười

_Cô là ai? - Anna nhíu mắt nhìn nhưng vẫn không thấy được khuôn mặt của cô nào đó

_Hừ! - người đó nâng cằm cô lên

Phía xa xa, có 1 cái lùm cây lớn, có 2 người đang xì xào to nhỏ với nhau, mắt vẫn nhìn cô và cô gái đó. Chính 2 kẻ này là người thấy Anna bị bắt cóc ấy, banh mắt, vén lông mi với lông mày sang 1 bên mà xem cho kĩ nhé! Cô gái có mái tóc hồng hồng, hơi lượn sóng được cột cao, khuôn mặt hiền từ như những tiểu thư nhu mì, đôi mắt màu xanh nước trong vắt khẽ ánh lên tia lo lắng, người thì mặc quần áo đơn giản năng động. Người con trai có mái tóc xanh da trời như màu mắt của cậu, đội 1 cái nón lưỡi trai đen, gương mặt chững chạc, nhưng vẫn có nét tinh nghịch, đẹp mê lòng người, cậu cũng mặc giống cô gái kia. Đoán ra ai chưa? Vì biết là chẳng thể nghe được câu trả lời của các bạn nên ta nói luôn: Đó chính là... Toby và Yuki (Tg: Thấy anh chị bị bỏ quên nên em tốt bụng thêm vào, nhưng tại sao không ai nhớ tới hết mà chỉ nhớ anh Minh thôi vậy? Thật bất công, Tg ta giận, giận nghe chưa?). Yuki lo lắng nắm cánh tay của Toby, nói khẽ:

_Sao chúng ta không chạy ra ngăn can vậy anh? - Yuki đau lòng nhìn người mà mình xem như em ruột, có thể còn hơn thế

_Nếu chúng ta xông ra bây giờ thì sẽ gây nguy hiểm cho Như, cứ tạm quan sát, khi nào không ổn thì liều ra chứ sao giờ? - Toby thở dài

Chiều nay cả 2 mới về nước, do thời gian sớm hơn dự định nên anh chị lén trốn sau nhà để gây bất ngờ cho cả đám. Nhưng sau đó thấy Anna vào nhà, phía sau có 1 người trùm kín mít cũng tiến vào liền nảy sinh nghi ngờ. Đúng thật, cô bị người đó vác như cái bao gạo rồi quăng vào xe không thương tiếc, chạy đi mất. Cả 2 liền lên xe chạy theo, mà đừng để hung thủ thấy. Chuyện là vậy đó! Hiểu chưa mọi người? Đừng nói là Minh thấy nữa nhe! Hihi!

Hôm nay mình rất bận nhưng vẫn cố đăng chap cho mina-san xem đây! Có ai thương mình không? Nếu thương comment trả lời cho Tg biết là có người quan tâm tới truyện nha! Nếu được thì Anh Đào Nhỏ mình xin cảm ơn rất nhiều! *cúi đầu*

Và mình sẽ cho mấy bạn thêm 1 cơ hội, ok? Câu hỏi: Ai là người bắt cóc Anna? Gợi ý: Người đó là nữ nhe! Chỉ lấy người trả lời đúng và nhanh nhất thôi đó! Câu này dễ lắm ý, mà không ai đoán ra được chắc Tg sốc luôn quá, là khỏi đăng truyện được đấy! Thế thì mau mau đoán nào! Giờ quảng cáo của mình đã hết, cảm ơn mọi người đã dành mấy phút cuộc đời xem những câu nói lảm nhảm của mình! Hãy đón xem chap sau nhé! 💮 Anh Đào Nhỏ 💮