Hắn ở Mỹ về nhưng không đem đồ đạc về nhiều nên chiều nay Hắn quyết định đi trung tâm thương mại mua sắm.

Ở một nơi khác nó đang nằm trên chiếc giường thân yêu thì

Let’’s go mwol geokjeong haneunde neon?

Dwaetgo mwoga tto duryeounde

Jaego tto jaeda neujeobeoryeo

Oh oh ooh woah oh oh ooh woah

Maeil haruga dareuge buranhaejyeoga

Apseogajugil barae geu nugungaga

Neon moreuncheok nuneul gamneun

You bad, bad, bad boy, you so bad

Deo dangdanghage neon

Mr. Mr. Nal bwa

Mr. Mr. Geurae baro neo

Nal gaseum ttwige han

Mr. Mr. Choegoui namja

Mr. Mr. Geuge baro neo

Mr Mr- SNSD

nhac chuông vang lên nó uể ỏi bước xuống giường vớ lấy cái điện thoại và bắt máy

Alo - Huyền Anh nói

Con nào mà phá giấc ngủ của ta vậy hả - Nó bực tức quát

Con quỷ mày có phải là heo không vậy hả. lúc nào mày cũng chỉ có từ ngủ là sao - Huyền Anh bực con bạn quát lại

Huyền Anh quát làm nó tỉnh ngủ, nó hỏi ngược lại Huyền Anh

- Mày gọi cho tao có chuyện gì mà la lối om sòm vại hả ?- nó nói

- Mày đi trung tâm thương maij với tao không? - cô đáp

- ừ! Cũng được để tao thay đồ rồi qua mày tao cũng cần mua một ít đồ- nó đáp lại

Bên hắn thay đồ xong thì leo lên chiếc BMW trắng của mình đến trung tâm thương mại. Dù ở bên Mỹ từ nhỏ nhưng hắn vẫn nhớ đường rõ một.

Hắn vừa bước xuống bao nhiêu con mắt trầm trồ khăn ngợi có ghen tị của những anh chàng cũng có. Một lát sau khi hắn tới thì nó cũng tới, Nó bước xuống mọi con mắt đổ dồn vào nó không kém nhưng hắn không quan tâm vẫn ung dung bước đi.

Khi tới trung tâm thương mại cô đi một nơi nó đi một nơi. cô tầng 7 là khu đầm váy. còn nó thì đi tầng 10 mua trang sức vì nó rất thích trang sức.

Trung tâm thương mại này là của hắn nhưng hắn chưa lần nào cho mọi người biết mặt. Hắn đi ngoài trước thì có 2 người mặt vest đen đi sau đó là vệ sĩ riêng của hắn. Đầu tiên hắn lên tâng 5 mua quần cho và những thứ cá nhân cho mình. Sau đó, hắn lên tầng 10 mua trang sức cho đứa em cưng của hắn ( hắn rất thương em gài mình ).

Nó cũng đang lãnh quãnh không biết mua gì thì thấy cái lắc ưng ý liền nói :

- Chị ơi gói cho em cái này- Cả 2 đồng thanh

nó nhìn lại người đồng thanh với minh thì thấy hắn nhưng nó không có một chút phản ứng ( hình như bị miễn dịch trai đẹp ). Hắn nhìn nó rất đẹp cái nét đẹp không giống như bao cô gài hắn đã gặp, nét đẹp tự nhiên không tô son trét phấn như mấy người con gái khác nhưng hắn kiềm chế ( hắn là người kiềm chế rất giỏi )

Cô nhân viên đang ngơ ngác vì vẻ đẹp của hắn thì bị hắn quát :

- Cô muốn bán hàng hay nghĩ việc về quê làm ruộng hả ?- vẻ mặc hắn lạnh tanh quát

Cô bán hàng lắm bắp:

-Nhưng trang sức này chỉ còn 1 thôi ạ. Anh chị thông cảm ạ.

- Tôi tới trước cô gói cho tôi đi- bây giờ nó mới lên tiếng

- Cô nghĩ cô là ai - Hắn hỏi

-Tôi không là ai cả nhưng tôi đến trước nên nó là của tôi- Nó cãi lại

- Ở đâu cô ra rồi nói đó là của cô, đâu đâu chiếc lắc có khắc tên cô à - hắn phán câu xanh rờn

Nó cứng họng tức lắm nhưng không làm được gì," đi cả buổi mới mua được đồ ưng ý nhưng bị anh ta dành thiệt là tức chết mà " nó nghĩ thầm. Trong đầu hiện ra một âm mưu. cô cười rồi nói lớn:

- Á có đánh nhau kìa trời ơi chảy máu ghê quá đi. Á á á

Hắn nghe nói thì nhìn cả cô nhân viên, nó cười lấy cái lắc rồi để tiền trên bàn rồi chạy. Rút tiền quá vội cô đánh rơi cái thẻ ATM của mình.

Hắn nhìn lại thấy nó đi mất tức lắm nhưng không làm được được gì hắn loay hoay thì thấy cái thẻ nó đánh rơi. Hắn cười đẻo rồi gọi cho ai đó:

-Hẫy điều tra cho tôi về Dương Khánh LInh nhanh nhất có thể]

HẾT CHAP 2 MỌI NGƯỜI CHỜ MINH ĐĂNG CHAP MỚI NHÁ IU M.N