Sáng hôm sau , trước cửa vương phủ đã có sẵn một chiếc xe ngựa màu đen , xung quanh trang trí những viên ngọc trai màu trắng to tròn , thoạt nhìn vô cùng xa hoa lộng lẫy , rõ ràng là muốn kêu gọi sơn tặc , đạo tặc mau tới đây mà . Xe ngựa được kéo bởi bốn con ngựa Tuyệt Ảnh toàn thân một màu đen , đây là loại ngựa quý , khắp lục quốc cũng chỉ có nữ đế của Phượng Nghi Quốc là có một con , vậy mà tận bốn con chỉ để kéo xe , chủ nhân của chiếc xe ngựa này cũng thật rất biết khoe khoan . Ngồi ngay vị trí giữ cương là một nữ tử mang trên mặt một chiếc mặt nạ bạch ngọc che đi gần hết khuôn mặt ,tóc cột cao bằng một cọng dây màu trắng , trên người vận trang phục màu lục bó sát , không có một tí dư thừa . Dân chúng không khỏi bàn tán , nhân vật nào lại có thể phú quý đến như vậy.

Bên trong vương phủ , dù đang là mùa hè oi bức nhưng lại vô cùng lạnh lẽo dohàn khí trên người của ai đó không ngừng phát ra .

Lạc Thiên một thân bạch y , ngồi im như một bức tượng nhìn Diệp Thiên Di một thân nam trang đang cười hề hề với hắn . Hắn đại khái là hiểu được sư đệ của hắn đã bị nữ nhân này hạ gục , bây giờ nàng ta nhất quyết muốn thay phu quân đi nạp thiếp , hay thật , nữ nhân này đúng là thủ đoạn nào cũng có thể sử dụng được .

" Tên tiểu tử kia đâu rồi , chắc ngươi không hạ thủ hắn luôn rồi chứ "

Diệp Thiên Di chớp chớp mắt , không hề che giấu , nàng trước giờ vẫn là người ngay thẳng mà.

" Tửu lượng của hắn quá kém , đang say như chết trong phòng , thật sự trong vài ngày tới có thể xem như là hắn đã chết rồi đi "

Lạc Tâm Di kéo tay Diệp Thiên Di giựt giựt . " Tỷ đã làm gì Khuynh ca ca vậy , tửu lượng huynh ấy vốn rất cao mà "

" Tửu lượng của hắn rất cao , nhưng thuốc mê mạnh nhất pha với rượu mạnh nhất , dù có là thần tiên thì cũng bất tỉnh như thường "

Lạc Tâm Di giơ ngón tay cái tán thưởng , nàng thật sự vô cùng bái phục , dù sao đi cùng tỷ ấy vẫn thú vị hơn đi cùng Khuynh ca ca và ca ca nàng , hai người đó không cấm thì cản , thật là chán .

Lạc Thiên thật không biết nói gì , sư đệ hắn sao lại có thể thất bại như vậy , năm lần bảy lượt đều thất bại trước nữ nhân này . " Khi nào thì hắn sẽ tỉnh lại ? "

Diệp Thiên Di khóe môi gợn sóng, giơ bàn tay lên đếm đếm .

" Một hai .... ba bốn ... năm sáu ... bảy tám ngày gì đó ... hắn chắc chắn sẽ không tỉnh , còn sau đó ngày nào thì ta không biết "

Bọn hạ nhân hít một hơi lạnh , vương gia thật đáng thương , nếu không tỉnh dậy không phải sẽ đói chết sao ? Vương phi ra tay thật không chút nể tình mà . Ai ôi , vương gia mà chết thì bọn hắn phải làm sao đây ?

Lạc Tâm Di trợn mắt khiếp sợ . " Mấy ngày không ăn uống , huynh ấy sẽ không chết luôn chứ ? "

" Ta đã cho hắn ngậm loại nhân sâm tốt nhất , chắc chắn không chết , cùng lắm thì yếu đi một tí , ốm đi một xí , tàn đi một ít thôi mà " . Diệp Thiên Di vỗ ngực cam đoan , nàng cũng chưa muốn thành góa phụ đâu nha .

Lạc Tâm Di gật gật đầu . " Uhm , cũng đâu có gì nhiều , tỷ thật suy nghĩ chu đáo ".

Lạc Thiên kinh hãi kéo muội muội hắn ra xa , để Tâm Di gần nữ nhân này không biết sẽ thành dạng gì nữa

Diệp Thiên Di bĩu môi khinh thường .

" Lạc đại ca , bây giờ chỉ có một sự lựa chọn là nam nhân khí thế ngời ngời , oai phong lẫm liệt đứng trước mặt huynh thôi ".

Vừa nói vừa quay một vòng , đầu ngẩn cao , môi nở ra nụ cười đã từng mê hoặc biết bao nhiêu trái tim yếu đuối của các cô nương .

Lạc Thiên nhíu mi đánh giá Diệp Thiên Di , đúng là không tệ , nếu không phải nói là nam nhân tuyệt mỹ , xét về hình thức chỉ có hơn chứ không kém Mạc Thiên Khuynh . chỉ có điều nhìn nàng ta cười hề hề , tâm hắn lại có chút bồn chồn , chắc chắn sẽ có phong ba sẽ có bão táp , nữ nhân này giỏi nhất chính là bày trò .

" Tên Tư Mã Phong đâu rồi ? "

" Tiểu Hắc hắn khi nào rãnh sẽ tự động ló ra , bây giờ có lẽ hắn đi lo công sự của hắn rồi , Lạc đại ca không lẽ định nhờ hắn sao ? Vô ích thôi "

Lạc Thiên trầm mạc một lúc xong lại xoay người tiến ra cửa , vừa đi vừa nói đúng một từ .

" ĐI "

Lạc Tâm Di và Diệp Thiên Di hớn hở nuối đuôi theo sau Lạc Thiên , vừa đi vừa cười rất tươi , kịch hay còn ở phía trước .

Ba người vừa bước ra khỏi phủ, dân chúng xung quanh đều như hóa đá , sao phủ tứ vương gia toàn là mỹ nam , mỹ nữ , hết ra lại vào thế này , biết thế bọn họ có chết cũng giành vào đó xin việc nha .

Lạc Thiên đỡ Lạc Tâm Di lên xe ngựa , sau đó ngồi lên vị trí giữ cương , ra hiệu cho nữ tử vào trong xe ngựa .

Diệp Thiên Di bĩu môi , thật là chỉ biết có muội muội . Hừ .

_____________

Bảy ngày sau trong phủ tứ vương gia không ngừng phát ra tiếng rống giận dữ , vâng , Mạc Thiên Khuynh của chúng ta đã tỉnh dậy , hắn vừa đói lại vừa ngứa ngáy khắp người , nương tử hắn lại dám hạ dược hắn , thật tức chết mà .

Mạc Thiên Khuynh vừa ăn ngấu nghiến vừa tức giận không thôi , hắn đã quá cưng chìu nàng nên mới như vậy , hừ , để xem hắn sẽ trị nàng như thế nào đây .

" Diệp Thiên Di , đừng để bản vương bắt được nàng...... "

_____________

... ...... ...... ....... Ta là đường phân cách xe ngựa chạy lọc cọc ... ...... ...... ......

Trong xe ngựa không ngừng phát ra tiếng cười kinh thiên động địa , làm nam nhân đang điều khiển xe ngựa không thể chịu nổi .

" Các ngươi có thể giống nữ nhân một chút được không vậy ? "

Diệp Thiên Di chui đầu ra khỏi xe , nheo mắt nguy hiểm nhìn Lạc Thiên .

" Lạc đại ca đây là nghi ngờ sao ? Huynh có muốn kiểm tra bốn người chúng ta không ? "

Lạc Thiên liếc mắt , tay giữ chặt cương ngựa kéo mạnh về phía sau , bốn con ngựa lập tức dừng lại .

Diệp Thiên Di mất thăng bằng chồm về phía trước rồi lại giật về phía sau . " Lạc Thiên , ngươi thật không biết thương hoa tiếc ngọc là gì cả "

" Sắp vào kinh thành rồi , các ngươi chuẩn bị đi , ta sẽ canh giữ bên ngoài "

" Ngươi đừng có nhìn trộm đấy nhé !"

Diệp Thiên Di nhanh chóng chui đầu vào trong xe . " Tâm Di , thay xiêm y xong tỷ sẽ trang điểm cho muội .

Hạ Nhi đã nhanh chóng lấy sẵn hai bộ y phục một nam một nữ cùng một màu ra .

Diệp Thiên Di vừa chỉnh trang lại quần áo vừa phân phó cho nữ tử mang mặt nạ bạch ngọc . " Minh Nguyệt , ngươi đi trước báo cho bọn người kia biết là ta đã đến , bảo bọn họ tối nay đến phủ Định Quốc gặp ta "

Nữ tử mang mặt nạ bạch ngọc lập tức lĩnh mệnh rời đi .

Lạc Tâm Di ngồi im cho Diệp Thiên Di bôi bôi đánh đánh lên mặt mình , nàng không biết lần này trở về sẽ như thế nào đây ? Nàng không muốn gặp lại tên thái tử kia một chút nào .

Diệp Thiên Di hài lòng nhìn khuôn mặt của Lạc Tâm Di , phải đẹp hơn , phải đẹp nhất , đẹp tới tên khốn kia phải khóc hận .

" Thiên Di tỷ , để muội chải lại tóc cho tỷ "

" Từ nay muội phải gọi ta là Khuynh ca ca , không được nhầm "

Lạc Tâm Di chỉ biết lắc đầu cười , vị tỷ tỷ này , đúng là nhập vai a , còn chưa vào tới kinh thành nữa mà . " Muội biết rồi a , Khuynh ca ca " .

Hạ Nhi nhanh chóng vén lên bốn rèm xung quanh xe ngựa , lộ ra một đôi nam nữ đẹp tựa thiên tiên .

Nữ nhân khuôn mặt thanh tuyển , làn da trắng mịn , đôi môi màu hồng căng bóng , mắt đánh một chút màu tím ánh kim mơ màng , mái tóc cài một bông hoa mẫu đơn xinh đẹp , vài sợi tóc xõa trên vai , thêm phần mị hoặc .

Nam nhân khuôn mặt tuấn tú , ôn thuận như ngọc , chiếc cẩm bào màu trắng viền xanh giúp che đi thân thể vốn nhỏ bé của Diệp Thiên Di , tay nàng không ngừng phe phẩy phiến quạt .

Thật là một bức tranh nam thanh nữ tú , à không nữ thanh nữ tú chứ .

Lạc Thiên nhíu nhíu mi tiến lại gần nhìn muội muội mình .

" Tâm Di , muội bôi gì lên mặt vậy ? "

" Ca ca , thật xinh đẹp , là Khuynh ca ca đánh cho muội ". Lạc Tâm Di nén cười nhìn Diệp Thiên Di .

Diệp Thiên Di muốn cười thành tiếng nhưng vẫn cố ra vẻ phong nhã , tay vẫy vẫy phiến quạt , gằng giọng " Lạc đại ca , rất đẹp đúng không , chỉ có ta mới có những thứ này thôi ".

Lạc Thiên không trả lời chỉ quay lưng tiếp tục điều khiển ngựa . Trong lòng không khỏi chấn động . Nữ nhân này , có thật nhiều bí mật .