Kinh Thành, học viện Thịnh Thế.

Màn đêm buông xuống, sương mù đạm bạc mạc danh rơi xuống.

Ánh trăng ám sắc vàng nhạt, sương mù trắng bao phủ cả tòa trường học trang trọng trang nghiêm, vườn trường giống như là bị một tầng lụa mỏng bịt kín, trở nên mơ hồ không rõ

Ban đêm an tĩnh lộ ra râm mát, có vẻ không giống bình thường.

Nếu là có người đi ở trong vườn trường chắc chắn sẽ cảm thấy âm trầm sợ hãi.

Ký túc xá nữ, lầu 4.

Lăng Hiểu Huyên, đêm nay Tần Nguyên ở lại gian ký túc xá.

Tần Nguyên cuối cùng vẫn nghĩ cách khiến Lăng Hiểu Huyên ở lại trường học.

Lý do của cô làm đối phương không cỏ cách nào cự tuyệt.

Tần Nguyên nói với Lăng Hiểu Huyên, tối hôm qua cô nằm mơ, trong mộng có quỷ quái quấn lấy cô, đe dọa cô nói nửa đêm sẽ tìm tới cửa bảo cô chuẩn bị sẵn sàng.

Lăng Hiểu Huyên là một nhà thám hiểm thần quái, có nghiên cứu phương diện này nên tự nhiên không có cách nào cự tuyệt lo lắng khẩn cầu của Tần Nguyên.

Cô liều mình bồi quân tử, đêm nay ngủ lại trường học.

Lăng Hiểu Huyên nằm ở trên giường ký túc xá, hai mắt nhắm nghiền, chân kẹp chăn, ngủ rất sâu.

Tần Nguyên nằm ở đối diện giường, hô hấp đều đều, một đôi mắt đẹp nhẹ hạp nhìn như cũng ngủ ngon lành.

Trong ký túc xá, đèn ngủ trên bàn phát ra ánh sáng nhè nhẹ.

Ngoài phòng, ánh trăng ôn nhu chiếu vào trước cửa sổ, ánh trăng nhàn nhạt chiết xạ lên mặt đất sạch sẽ trong phòng.

Mọi thanh âm đều im lặng, không khí an tĩnh quỷ dị.

Cửa sổ khép hờ phát ra tiếng vang mỏng manh, có gió đánh úp lại.

Tần Nguyên đột nhiên mở hai mắt, trong mắt thanh triệt sáng trong, không giống như là ngủ say bị đánh thức.

Tiếng gió gào thét mà đến, thổi cửa sổ vang ầm ầm.

Thanh âm to như thế, Lăng Hiểu Huyên ở giường đối diện bị quấy rầy, bất an động động thân thể.

Cô xoay người úp mặt vào vách tường, trong miệng lẩm bẩm vài câu rồi lại ngủ tiếp.

Tần Nguyên ngồi dậy, mắt đẹp liếc nhìn về phía cửa sổ, không có gì cả.

Nhưng ngay sau đó, cửa sổ bị gió to mở ra.

Có thứ gì đó hiện thân, thân hình rất lớn, cơ hồ cao tới nóc nhà.

.