Con ” quỷ” này thở dài :” Ta là đệ tử của Lao Sơn Lâm Tùy Ý, vốn là một tháng trước sư phụ bảo ta tới đây đưa đồ cho Thanh Hư đạo trưởng, nhưng giữa đường thì bị ma đầu Đan Xuân Thu chặn lại, chẳng những cướp món đồ đó đi còn giết ta, may mắn ta giữ lại được một phần chân khí, mới có thể hóa thành linh thể mà không biến thành dã quỷ.”

Hoa Thiên Cốt nhìn bộ dáng hắn ủ ê, có chút cảm giác đáng thương :” Vậy chúng ta có thể giúp gì cho ngươi không?”

Lời Hoa Thiên Cốt vừa hết đổi lại ngay ánh nhìn cảm kích của Lâm Tùy Ý :” Ta muốn nhờ cậy các ngươi đi tìm Thanh Hư đạo trưởng, đem chuyện này kể cho hắn nghe, xin hắn chuyển lời cho sư phụ ta. Đồ nhi bất hiếu không thể trở về được, như vậy ta mới có thể an tâm đi đầu thai.” Nói tới ngững lời này, hắn có chút thương tâm.

Hoa Thiên Cốt gật đầu đáp ứng, vừa định mở miệng đáp ứng lại đau khổ nói :” Nhưng ta không thể vào được Mao Sơn.”

Lâm Tùy Ý nói :” Đó là bởi vì ngươi không có pháp lực.”

Hoa Mãn Lâu :” Ta cũng không có pháp lực, nhưng tại sao ta có thể đi vào?”

Lâm Tùy Ý cũng giật mình :” Ngươi không có pháp lực, không thể nào nha, ta đã chờ mấy ngày hôm nay, thật vất vả mới có người tu tiên tới mới dám ra ngoài.”

Hắn bay tới bên người Hoa Mãn Lâu :” Kỳ quái, thật là kỳ quái.”

Trên mặt Hoa Mãn Lâu vẫn treo nụ cười :” Có gì kỳ quái?”

Lâm Tùy Ý :” Ngươi có tiên cốt, nhưng không có pháp lực, người như vậy là lần đầu tiên ta bắt gặp, kỳ quái, rất kỳ quái!”

” Oa, đại ca có tiên cốt nha, thật lợi hại thật thật lợi hại!” Hoa Thiên Cốt vui vẻ nhảy nhót, dáng vẻ kia giống như người có tiên cốt vốn dĩ là nàng.

Phải biết rằng tiên cốt phần lớn là phải sau khi tu luyện mới có được, hơn nữa còn phải tu luyện trong một thời gian dài, cho nên những người giống như Hoa Mãn Lâu trời sinh tiên cốt thì gần như là không có mấy ai.

Hoa Mãn Lâu dường như có điều gì suy nghĩ đứng đó, hắn có tiên cốt, thì ra dọc đường Tiểu Cốt không bị quỷ quái quấy rầy là do hắn. Mày Hoa Mãn Lâu nhíu lại, rốt cục là hắn đã lạc tới một địa phương như thế nào.

” Đại ca, huynh làm sao vậy?” Hoa Thiên Cốt để ý kéo tay áo Hoa Mãn Lâu, đây là lần đầu tiên nàng thấy biểu tình khác ngoài nụ cười trên mặt đại ca.

Tinh thần Hoa Mãn Lâu phục hồi lại, nụ cười lại quai về trên mặt :” Không có chuyện gì, Tiểu Cốt, huynh chỉ là có chút giật mình.”

” Nga!” Trên mặt Hoa Thiên Cốt bây giờ còn toàn là tươi cười, thì ra đại ca cũng biết giật mình nha, bất quá cũng chẳng sao, nếu bản thân cũng có tiên cốt trời sinh, bản thân chắc chắn cũng sẽ vô cùng cao hứng.

Lâm Tùy Ý nhẹ nhàng bay lại chỗ Hoa Mãn Lâu :” Vậy có hay không phiền ngươi thay ta đi lên đó truyền lời?”

Hoa Mãn Lâu vừa định gật đầu đáp ứng, nhìn thấy Hoa Thiên Cốt bên cạnh lại lắc đầu, bản thân hán không thể rời bỏ Tiểu Cốt, bằng không mấy con quỷ kia sẽ lại tới quấy nhiễu nàng.

Hoa Mãn Lâu :” Tại hạ nhất định phải mang theo xá muội cùng lên.”

Trên mặt Lâm Tùy Ý hiện rõ vẻ khó xử.

Hoa Thuên Cốt :” Ca ca, bằng không huynh lên đó trước đi, muội ở dưới này chờ huynh là được.”

Lâm Tùy Ý ân cần nhìn Hoa Mãn Lâu, nhưng Hoa Mãn Lâu vẫn lắc đầu một cái, hắn không thể bỏ mặc Hoa Thiên Cốt không để ý an nguy của nàng được.

” Ta biết bây giờ nên làm gì rồi.” Như chợt nhó ra điều gì Lâm Tùy Ý đột ngột nói.

Hoa Thiên Cốt vội vàng hỏi :” Có biện pháp gì vậy?”

Lâm Tùy Ý nói :” Ta nghe nói, cách đây không xa ở nơi gọi là Dao Ca Thành, có địa phương gọi là Dị Hủ Các. Tương truyền mỗi đời Dị Hủ Quân đều tinh thông bí thuật, chỉ cần ngươi ra giá hợp lý, liền có thể biết được mọi chuyện. Các ngươi đi tìm Dị Hủ quân, chắc chắn hắn biết được cách làm thế nào để lên Mao Sơn.”

Hoa Mãn Lâu :” Được, vậy ngươi cứ tránh ở đây trước, ta cùng Tiểu Cố sẽ cùng nhau tới nơi đó tìm Dị Hủ quân.”

Lâm Tùy Ý :” Ừm ừm, ta… ta còn có một thỉnh cầu.”

Hoa Mãn Lâu :” Cái gì?”

Mặt Lâm Tùy Ý nhăn nhó mãi mà không mở miệng, làm Hoa Thiên Cốt đứng ngó một bên mà sốt cả ruột.

Hoa Thiên Cốt :” Lâm Tùy Ý, ngươi nói mau lên, chúng ta sẽ cói gắng giúp đỡ hết sức có thể.”

Lâm Tùy Ý có chút ngượng ngùng :” Vậy ta nói!”

Hoa Thiên Cố tức tới mức giậm chân :” Ngươi nói mau lên!”

Lâm Tùy Ý :” Ngươi có thể hay không lưu lại cho ta vài giọt máu, nơi núi non hoang dã này, ta sợ sẽ gặp phải ác quỷ.”

Hoa Mãn Lâu trời sinh tiên cốt, máu của hắn dĩ nhiên có công dụng trừ tà.

Hoa Mãn Lâu cười trả lời :” Không có vấn đề.” Hắn trực tiếp phất tay áo cắt đứt đầu ngón tay mình, để Hoa Thiên Cốt đứng cạnh đau lòng không dứt.

Hoa Thiên Cốt :” Ca ca, đủ rồi, chỗ này là đủ rồi.”

Mới vài giọt máu chảy xuống, Hoa Thiên Cốt liền vội vội vàng vàng giúp Hoa Mãn Lâu băng bó lại.

Lâm Tùy Ý nhìn vài giọt máu ở lòng bàn tay, nhùn nhìn khuôn mặt đau xót của Hoa Thiên Cốt, cái gì cũng không dám nói, chỗ máu này với hắn cũng đã đủ rồi.

Đi tiếp chừng hai ngày, hai người Hoa Mãn Lâu bọn họ cũng đi tới Dao Ca thành. Chỉ thấy trong các con phố Dao Ca thành dày đặc những người là người, những người này đều có mục đích tới hỏi chuyện Dị Hủ quân.

Hoa Thiên Cốt :” Ca ca, thật là nhiều người, cứ xếp hàng như thế này chỉ sợ có tới tối cũng chưa tới lượt mất.” Vẻ mặt Hoa Thiên Cốt lập tức như đưa đám.

Hoa Mãn Lâu cười cười, hắn giống như xử dụng phép thuật, lấy ra một chút lá cây :” Tiểu Cốt, ca ca dạy muội mấy trò giết thời gian nhé?”

Hoa Thuên Cốt tò mò nhùn Hoa Mãn Lâu, nàng chỉ chỉ mấy thứ lá cây :” Dùng những thứ này tạo thành?”

Hoa Mãn Lâu gật đầu cười.

Hoa Thiên Cốt có điểm ngốc, luôn luôn bị lỗi, ngưng Hoa Mãn Lâu lại là một người vô cùng kiên nhẫn, dạy một lần một lần rồi lại một lần, Hoa Thiên Cốt tinh thần học cũng hơn người, đội ngũ trước mắt càng lúc càng ngắn lại.

Đợi tới lúc Hoa Thiên Cốt làm được thành công thì cũng tới lượt bọn họ.

Ngồi trước của là một nữ tử mặc y phục màu xanh lục :” Lễ vật của các ngươi đâu?”

” A? Còn cần phải có lễ vật sao?” Hoa Thiên Cốt nói.

” Dị Hủ quân là người bất cứ ai cũng có thể được gặp sao!” Lục y nữ tử có chút nhịn không được.

Hoa Thiên Cốt vỗng dưng hiểu được điều gì, mặt hiện rõ thất vọng.

” Đi mau đi mau, tới tới tới,người tiếp theo.”

” Cô nương, chúng ta là người ngoại lai, không biết quy củ nơi này, chúng ra cần phải chẩn bị lễ vật gì?” Hoa Mãn Lâu len yoiws trước mặt, cười nói với nàng.

Lục y nữ tử nhìn Hoa Mãn Lâu thì gương mặt hoàn toàn thay đổi, nàng từ trước tới nay còn chưa bao giờ nhìn thây nụ cười nào ôn nhu như thế, động lòng người như thế, lập tức tâm tư thiếu nữ trỗi dậy.

” Ta thấy mấy món đồ lá cây này cũng rất tốt rồi.” Lục y nữ tử sắc mặt thẹn thùng nói, ánh mắt liếc nhìn Hoa Mãn Lâu, bộ dáng si mê.

” Vậy thì đa rạ cô nương.” Hoa Mãn Lâu đem mấy thứ cầm tay đưa ra.

Thời điểm lục y nữ tử đưa tay nhận lấy, cố ý đụng chạm tay Hoa Mãn Lâu, sau đó trên mặt xuất hiện một mạt màu phấn hồng.

Hoa Thiên Cốt rất mất hứng nhìn lục y nữ tử kia, lại có thể quang minh chính đại ăn đậu hủ của đại ca như vậy, mà sao đại ca cũng không có phản ứng.

Tay Hoa Mãn Lâu nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoa Thiên Cốt, cười nói :” Tiểu Cốt, chúng ta mau vào thôi.”

Hoa Thiên Cốt gật đầu một cái, nắm ray Hoa Mãn Lâu thật chặt rồi bước vào, trước khi vào còn liếc nhìn lục y nữ tử một cái, nàng ra cẫn còn ở bộ dáng si mê chưa tỉnh.

ấm áp đề kỳ : phương hướng kiện chừng (← →) trước sau lật tờ, trên dưới (↑ ↓) trên dưới cút dùng.

BL dòng cuối ko phải ta thêm đâu. Mà giờ ta mới biết Lục Sao còn có một mặt háo sắc như thế đó.