Ai da, mệt chết đi được, đây đâu phải là hôn lễ a, cực hình thì có a! Mông đau ê ẩm, cổ cũng bị đồ trang sức đè lên. Về đến phòng, tháo hết đồ trang sức ra, trèo lên giường chìm vào giấc ngủ.

Thạnh Hạo bước vào nhìn thấy Phi Nhi như vừa được giải phóng trở về nằm trên giường, ngủ giống như một đứa bé gái. Biết chắc là nàng mệt lắm, dịu dàng cởi giày cho nàng, đắp lại chăn. Nhẹ nhàng hôn một cái, Phi Nhi cảm nhận được hơi thở của Thạnh Hạo, đáp trả nhiệt tình người đàn ông mình yêu. Sự kết hợp hoàn hảo của đôi nam nữ tuyệt đẹp khắc họa một bức tranh tình yêu tuyệt vời.

Sự đê mê kéo dài nhiều lần làm Vũ Phi kiệt sức ngủ thiếp đi, ôm Phi Nhi thơm mềm trong lòng, gương mặt Thạnh Hạo lộ ra sự dịu dàng khó thấy, sự ấm áp này dường như có thể làm tan chảy cả núi băng.