Sáng sớm ngày hôm sau, Cổ Tiêu vẫn như mọi khi đến đây gọi Lý Tiểu Noãn, nắm chặt tay nàng cùng nhau đi học sớm.

Buổi chiều, Lý Tiểu Noãn vừa tỉnh giấc liền dạo bước loanh quanh trong sân một lát mới an vị tại cửa sổ tây sương sau đó nét bút nét họa phỏng theo bảng chữ mẫu.

Viết được một hồi, Lý Tiểu Noãn buông bút có chút nhàm chán đứng dậy di chuyển từ trong ra ngoài phòng vòng quanh vài vòng, cả gian phòng tây sương chỉ có bàn đọc sách là có ba bốn quyển sách, Lý Tiểu Noãn cầm một quyển lật vài trang rồi lại ném trở về.

Không có sách đọc không thể nào chịu được, Cổ gia có một tòa thư viện nhưng nước ở xa không thể lại gần giải trừ cơn khát. Nếu như bây giờ nàng đến thư viện đọc sách thể nào cũng sẽ bị xem là quái vật, vẫn nên cẩn thận tốt hơn, có lẽ chỗ Cổ Tiêu có sách gì đó để xem...

Lý Tiểu Noãn đang miên man suy nghĩ, tiểu Ngọc ở cửa cất giọng bẩm báo:

”Thiếu gia đến!”

Ánh mắt Lý Tiểu Noãn lóe sáng mỉm cười, vừa nghĩ đến Cổ Tiêu thì hắn đã tới rồi!

Lý Tiểu Noãn vội vàng đi ra đón. Cổ Tiêu cước bộ nhẹ nhàng vào phòng, Cúc Ảnh cầm bọc đồ theo ở phía sau, mỉm cười khụy gối cúi chào, Cổ Tiêu tiến lên kéo tay Lý Tiểu Noãn, cười nói:

”Noãn Noãn, hai chúng ta cùng nhau đọc sách luyện chữ đi, học một mình thật không có ý nghĩa.”

”Thiếu gia không nên cùng một chỗ với biểu tiểu thư đọc sách luyện chữ!”

Cúc Ảnh đứng ở phía sau Cổ Tiêu dịu dàng cười nói, Đông Mạt nghênh đón tiếp nhận lấy bọc đồ từ trong tay Cúc Ảnh đặt trên bàn, phân phó Lan Sơ đi pha trà.

Cổ Tiêu lôi kéo Lý Tiểu Noãn thì thầm nói trong chốc lát rồi nhìn xuống bàn, cầm lấy tờ luyện chữ của Lý Tiểu Noãn tỉ mỉ nhìn, quay sang khích lệ Lý Tiểu Noãn:

”Noãn Noãn, chữ của muội viết không sai chỉ là chỗ này nét bút không đúng, muội hẳn là nên viết thế này...”

Cổ Tiêu nắm tay Lý Tiểu Noãn làm mẫu,

“... Ở đây phải dừng lại, đặt bút chậm một chút thì chữ mới có khí phách mới đẹp được.”

Lý Tiểu Noãn có chút kinh ngạc thuận theo Cổ Tiêu di chuyển bút, nàng không ngờ chữ viết của Cổ Tiêu lại đến đến vậy.

”Cổ Tiêu, chữ của ngươi thật sự rất đẹp!”

Lý Tiểu Noãn nhìn Cổ Tiêu tán thưởng nói, Cổ Tiêu vui vẻ nở nụ cười, hai mắt tỏa sáng gật gù:

”Mẫu thân cũng nói như vậy!”

Lý Tiểu Noãn bật cười rộ lên, Cổ Tiêu khẽ thất thần nhìn Lý Tiểu Noãn tươi cười sáng lạng:

”Noãn Noãn, muội cười lên trông rất xinh đẹp!”

Lý Tiểu Noãn giật mình, trừng mắt to nhìn chằm chằm Cổ Tiêu một hồi, buông bút cười nói:

”Phu tử dặn ta luyện chữ, ta đều đã viết xong, sách cũng đọc xong rồi còn ngươi thì sao?”

Khuôn mặt Cổ Tiêu đau khổ co thành một đoàn:

”Luyện chữ thì đã xong, chỉ còn chưa đọc thuộc sách, Tiểu Noãn, phu tử mỗi lần chỉ cho muội viết mười chữ tam tự kinh, huynh đọc sách vất vả hơn nhiều! Học thuộc xong rồi còn phải giải nghĩa, quả thật rất khó!”

Lý Tiểu Noãn cười nhìn Cổ Tiêu, hướng sách của Cổ Tiêu lật vài cái nói:

”Cổ Tiêu là nam tử hán thông minh a,hình như không nhiều lắm, hay là ta cùng ngươi học đi.”

Cổ Tiêu vội vàng gật đầu đáp ứng.

Lý Tiểu Noãn nêu ra câu hỏi cho Cổ Tiêu, hỏi hắn có nghĩa gì, Cổ Tiêu hưng trí bưng bừng, cực kỳ thích giảng giải cho Lý Tiểu Noãn. Hai người nói nói cười cười chỉ mới gần nửa canh giờ Cổ Tiêu đã gần như thuộc toàn bộ, Lý Tiểu Noãn đóng sách lại cười khanh khách nhìn Cổ Tiêu nói:

” Chúng ta đã học thuộc xong, trước đó ta thích học giống như ngươi vậy, sau đó đợi lát nữa, học lại hai lần, qua nửa ngày lại ôn một lần nữa thì sẽ không quên, ngươi cũng như vậy sao?”

Cổ Tiêu lắc đầu đầu:

”Huynh toàn học một lượt là xong.”

”Vậy ngươi thử phương pháp của ta được không? Chúng ta ra bên ngoài ngắm nhìn hoa cúc một lát rồi quay lại học.”

”Được!”

Cổ Tiêu định nắm lấy tay của Lý Tiểu Noãn, Lý Tiểu Noãn đem tay giấu sau này, nhìn Cổ Tiêu nghiêm túc nói:

”Ta tự đi!”

Cổ Tiêu nâng tay gãi gãi đầu, cười hề hề:

”Noãn Noãn muội còn nhỏ như vậy...”

”Ta không nhỏ!”

Lý Tiểu Noãn ngắt lời Cổ Tiêu, Cổ Tiêu vội vàng gật đầu, đi theo sau Lý Tiểu Noãn ra khỏi phòng, hai người sóng vai đứng ở dưới hành lang ngắm nhìn hoa cúc trong viện, Lý Tiểu Noãn quay sang nhìn Cổ Tiêu, cười vui vẻ hỏi:

”Cổ Tiêu, buổi chiều ngươi học bài xong, thời gian còn lại thì làm gì?”

”uhm... Lúc trước ở kinh thành huynh thường xuyên đi theo lão tổ tông, mẫu thân ra ngoài, thỉnh thoảng thì Khác biểu ca sẽ dẫn huynh đi chơi, rất bận rộn!”

Cổ Tiêu cẩn thận nghĩ nói.

”Vậy bây giờ thì sao? Ngày hôm qua ngươi học xong thì làm gì?”

Cổ Tiêu gãi gãi đầu, nhìn Lý Tiểu Noãn kỳ quái hỏi:

”Ngày hôm qua không phải huynh và đại tỷ tỷ, nhị tỷ tỷ đến đây thăm muội sao?”

Lý Tiểu Noãn nghẹn họng, vô cùng đau não hỏi thẳng Cổ Tiêu:

”Cổ Tiêu, ngươi ngoại trừ đi theo phu tử đọc mấy quyển sách kia, còn đọc sách nào nữa? Ngươi còn có sách nào khác không?”

”Có, huynh có rất nhiều sách, năm trước Khác biểu ca còn tặng cho huynh bộ đại hoang chí dị đọc rất hay.”

Cổ Tiêu cười híp mắt đáp, Lý Tiểu Noãn mắt sáng rực lên, cười rạng rỡ nhìn Cổ Tiêu, mềm mỏng dụ dỗ:

”Cổ Tiêu, ngươi có thể cho ta mượn sách của ngươi, đặc biệt là bộ đại choang chí dị kia không?”

Cổ Tiêu không chút do dự gật đầu, chưa được lâu thì bừng tỉnh lắc đầu:

”Noãn Noãn, sách này đọc rất khó,muội chưa nhận thức được chữ nhất định sẽ xem không hiểu!”

”Tự ta có thể nhận biết được, nếu xem không hiểu không phải còn ngưoi sao! Không biết chữ thì ta sẽ đi hỏi ngươi!”

Lý Tiểu Noãn dáng vẻ khẩn trương lôi kéo tay Cổ Tiêu, Cổ Tiêu lại gật đầu:

”Được rồi, huynh sai Cúc Ảnh tỷ tỷ đi lấy sách cho muội!”

”Cái này không cần làm phiền Cúc Ảnh tỷ tỷ, ta gọi là hai cái tiểu nha hoàn qua lấy là được!”

Lý Tiểu Noãn cười mỉm vội vàng ngăn Cổ Tiêu đang định gọi người lại, Cổ Tiêu gật đầu, cười híp mắt:

”Noãn Noãn muội nói đúng, gọi hai cái tiểu nha hoàn đi lấy là được.”

Lý Tiểu Noãn gọi hai tiểu nha hoàn đang trực lại đây, Cổ Tiêu dặn các nàng đi Ngô Đồng viện tìm Trúc Chi mang bộ đại hoang chí dị đưa đến đây.

Tiểu nha hoàn khụy gối đáp ứng đi ra ngoài, Lý Tiểu Noãn điểm mũi chân, nhẹ nhàng di chuyển nửa vòng, lôi kéo Cổ Tiêu nói:

”Cổ Tiêu, chúng ta quay về học thêm hai lần, đem bài phu tử giao hôm nay học xong sớm nhé!”

Cổ Tiêu đáp ứng, đi theo Lý Tiểu Noãn trở lại tây sương học bài.

Lý Tiểu Noãn đang cầm sách nhắc lại lần nữa, Cổ Tiêu ôn lại hai lần, một lát sau, ôn lại thêm một lần thì đã thuộc nhuần nhuyễn, Cổ Tiêu hai mắt tỏa sáng cười đến toe toét:

”Noãn Noãn muội nói đúng, học theo phương pháp này thật sự nhanh hơn rất nhiều, mọi khi, trước khi đi ngủ huynh còn phải ôn lại bài hai lần, hôm nay học nhanh nhất!”

Lý Tiểu Noãn ý cười trong suốt đem sách nhét vào trong tay Cổ Tiêu:

”Hôm nay ngươi học bài rất tập trung! Học bài phụ thuộc vào tinh thần, phải toàn tâm toàn ý thì mới có thể vừa hiểu bài vừa học nhanh được!”