Sau khi được đưa đi tắm rữa sạch sẽ , Diệp Uyễn Vy được người dẫn về căn phòng lúc nàng vừa tỉnh dậy . A Anh đã ngồi ở đó từ lâu , sau lưng nàng ta là hai nam nhân dáng vẻ thô kệch , ánh mắt bọn chúng đều đặt lên người nàng , ánh mắt đó thật khiến người bất an .

A Anh một tay chống cằm, một tay vuốt ve chiếc đỉnh nhỏ trên bàn , nàng ta lấy ra một gói nhỏ sau đó bỏ vào trong đó trước con mắt ngỡ ngàng của Diệp Uyễn Vy .

" Đừng sợ ! Chỉ là hợp hoan tán thôi , không hề có độc "

Diệp Uyễn Vy hoảng sợ ,lùi ra sau một bước nhưng A Anh đã nhanh chóng giữ chặt tay nàng sau đó nhét một viên thuốc vào miệng nàng .

" Đây là thuốc giải "

" Ngươi muốn làm gì ? " . Nàng không tin A Anh sẽ thật sự có ý tốt gì, nhất là những gì nàng ta đã làm với nàng .

" Chỉ là muốn ngươi cảm nhận rõ sự nhục nhã hôm nay ... A ... Ta còn muốn nói thêm là bọn chúng ... Không hề được uống thuốc giải giống ngươi , nương nương , người hãy tận hưởng "

" Ta chưa hề đối xử tệ với ngươi ! Tại sao phải đối với ta như vậy ? "

" Nương nương , hầu hạ bọn chúng cho tốt ... Một lát nữa ta sẽ đem giấy bút đến cho người viết thư cầu cứu tam vương gia , nếu người chết rồi , hẵn là không viết được đâu nhỉ, cố sống tốt một chút , ta còn phải đưa người về Vân Phi Sơn Trang , thái tử gia vốn rất đa nghi , chuyện gì không nằm trong lòng bàn tay hắn, hắn đều không tin tưởng "

" Tại sao ngươi phải làm nhiều chuyện như vậy ? "

" Ta cũng muốn giải thích cho nương nương hiểu ... Nhưng bọn chúng xem ra không nhịn được bao lâu nữa , nương nương người hãy hưởng thụ đi "

Nói xong A Anh không thèm để ý đến nét mặt hoảng sợ của Diệp UYễn Vy bước ra khỏi phòng , có trách thì trách thân phận của ngươi !

Diệp UYễn Vy muốn đuổi theo nhưng tay lại bị một tên nắm lấy , hắn lôi nàng vào trong , ánh mắt trần trụi một lần nữa đánh giá cơ thể nàng từ trên xuống dưới .

" Mẹ nó , nhìn gì mà nhìn , ông đây thật nhịn không được nữa ! " .

Tên còn lại nhanh chóng cởi ra y phục trên người hắn, lao về phía Diệp Uyễn Vy . Tay hắn nắm lấy y phục trên người nàng kéo mạnh , tiếng y phục bị xé toạt cũng không làm nàng sợ hãi , nàng biết chuyện hôm nay không thể thoát , nàng biết hiện tại có thể giúp nàng cứu được Hiên Viên Tuyệt chỉ có một mình A Anh , chọn lựa giữa sự vô dụng không thể làm gì , nàng tình nguyện đánh cuộc một lần .

Diệp UYễn Vy đứng im như một bức tượng , y phục vừa mặc được không bao lâu đã bị lột ra , buồn cười thật, ngày lại mặt của nàng là ngày cả đời nàng không bao giờ dám quên .

Trong khi tên nam nhân trước đó cởi đi y phục đang mày mò cởi ra y phục trên người nàng , thì tên còn lại hưng phấn cởi đi y phục hắn, bọn chúng đều nhìn nàng , ánh mắt như muốn thiêu đốt cả người nàng .

" Thật đúng là mỹ nhân ! "

Hai bàn tay thô kệch đặt lên mặt nàng , quay trái lại quay phải , hắn ngắm nghía gương mặt Diệp UYễn Vy sau đó cười ngả ngớn, bàn tay bắt đầu di chuyễn khắp nơi trên làn da trắng mịn , dừng lại nơi phía sau lưng nàng nắn nót . Mắt hắn nhìn chằm chằm vào cặp tuyết nhũ phía trước , hơi thở thêm phần gấp gáp . Cảm nhận được hơi thở dâm ô đó khiến Diệp Uyễn Vy đau đớn, hai mắt nàng nhắm lại thật chặt ,hy vọng cơn ác mộng này nhanh chóng qua đi .

" Nè ! Đã nói lần này là ông lên trước ... "

Tên nam nhân phía sau vừa cởi y phục vừa trách cứ , bọn chúng dường như có thỏa thuận trước rồi , buồn cười, bọn chúng xem đây là gì . Diệp Uyễn Vy cắt chặt môi , hai tay nàng rung rung , nàng muốn rất muốn khóc thành tiếng nhưng nàng biết nàng khóc chỉ khiến bọn chúng càng thêm thỏa thích , mục đích của A Anh chính là dày vò nàng .

" Mẹ! Còn trước sau cái gì ? Cùng một lúc "

Nói xong hắn cúi đầu ngậm lấy một bên ngực no đủ ra sức mút mạnh , gần như muốn nuốt trọn lấy một bên ngực vào miệng . Hắn há to miệng , môi che đi gần hết một bên ngực , bên trong đầu lưỡi bắt đầu vờn quanh hạt châu nho nhỏ bên trong .

" Lần nào cũng vậy , ngươi ỷ lớn hơn ta một chút thì cư nhiên cái gì cũng đòi hưởng trước sao ? "

Tên nam nhân đang liếm mút ngực Diệp UYễn Vy không trả lời , có lẽ việc hắn chú ý hơn lúc này chính là vật mềm mại đang ngậm trong miệng hắn , vừa trơn vừa mịn , thật khiến hắn phát điên .

Tên còn lại cũng không để ý, có lẽ việc này hắn dường như đã quen , hắn có chút hậm hực nhưng cũng nhanh chóng tiến đến phía trước nàng, ngậm lấy một bên còn lại , ra sức mà cắn . Hai chiếc đầu chen chút phía trước cặp nhũ , đẩy qua đẩy lại , tên đến sau có lẽ thiệt thòi hơn , hắn đành thả ngực nàng ra , tay hắn đặt lên cổ nàng , đôi môi lún phún râu xung quanh, che lên miệng nàng, lưỡi hắn liếm quanh miệng nàng , cố chen sâu vào trong , tay còn lại đặt trên mông nàng, vừa xoa vừa bóp .

Diệp Uyễn Vy cố ngậm chặt môi , không để hắn tiến vào , hàng lông mày trên mặt nàng nhăn lại sau đó cố quay đầu né tránh , một lúc sau hắn cũng thấy khó mà buông môi nàng ra nhưng nàng đang là tự cho mình thông minh , trước mặt nàng là công tử nho nhã hay là thư sinh ôn nhu ? Hắn là một tên thô kệch , làm gì hiểu được lễ nghĩa, nếu bọn hắn hiểu , làm sao có thể làm ra chuyện này .

" Mỹ nhân ! Trên người nàng cũng không phải chỉ có chỗ đó mới ướt át , bằng không ta hôn chỗ khác ha....haaa "

Nói xong hắn quỳ xuống , bàn tay nâng lên một chân nàng , tốc độ nhanh chóng hôn lên nơi tư mật cấm kỵ của nữ nhân .

" A.....ân.....a.aaa "

Tiếng rên của nàng làm thức tỉnh hai chiếc đầu đang làm loạn trên người nàng , bọn chúng nhìn nhau một lúc sau đó cười dâm tà .

" Ha...haa ! Mỹ nhân ! Nãy giờ im lặng, thì ra rên rĩ nghe thật sướng tai như vậy ? " . Nói xong hắn cũng quỳ xuống muốn chen đầu vào .

" Mẹ nó , lại muốn giành với ông "

" Giành cái gì , tiểu tử ngươi không phải thích nhất là cái này sao ? ". Vừa nói tay hằn vừa nâng lên hai bên ngực Diệp UYễn Vy khiến nó lên xuống phập phồng . " Ngươi nhìn nè ! Rất to ! Rất mềm ! đầu v* còn hồng hồng đáng yêu như vậy . Ngươi chê sao "

Hai mắt Diệp UYễn Vy nhắm chặt , nàng muốn xem như những gì bọn chúng nói đến không liên quan gì đến nàng , bọn chúng xem nàng là gì ? Cơ thể nàng từ khi nào lại thấp hèn như vậy ?

Hai tên nam nhân khiêng nàng đặt lên bàn , tay hắn thô lỗ xoa ngực nàng , vừa xoa vừa nói .

" Ngươi biết ta thích nhất mà còn giành "

Tên còn lại càng thêm cười to . " Tiểu tử , cái đó ai mà không thích "

"Hừ " . Nhưng quả thật vừa to vừa mềm , cặp ngực như vậy nam nhân nào lại không thích , hắn thỏa mãn cười một cái , sau đó bắt đầu cúi người xuống ngậm lấy hạt châu nhỏ , mút như mút kẹo .

Tên còn lại thấy vậy cũng không nói thêm , hắn nhìn chằm chằm vào nhúm lông nhỏ phía trên mật huyệt , một ngón tay khẽ vuốt lên đó , hai chân Diệp UYễn Vy khép chặt khiến ngón tay men theo khe chân nàng chạy thẳng xuống dưới , chạm đến ngón chân nàng . Hắn thô bao nắm lấy hai bắp chân nàng kéo mạnh ra , đầu hắn vùi vào trong , liếm lên hai bên cánh hoa đang run rẩy , hai tay hắn lên xuống vuốt ve hai bên đùi nàng , càng liếm càng nhanh .

" Mỹ nhân ! Đừng nghĩ nàng không rên rĩ là ta không biết , d*m thủy của nàng chảy rất nhiều "

" Mỹ nhân ! Nàng sắp chịu không nổi nữa phải không ? "

" Mỹ nhân ! Cảm giác thế nào? Rên lên cho ta nghe nào "

Nam nhân vừa ra sức thúc lấy côn th*t vào trong hoa huy*t của Diệp UYễn Vy vừa nói ra những lời dâm ô , mẹ nó , hắn chưa thấy nữ nhân nào ngoan cố như vậy , muốn nghe nàng rên rĩ một chút cũng không được . Tức giận,tay hắn bóp lấy miệng nàng .

" Được ! Không muốn kêu thì cho nó làm việc khác đi "

Nói xong , hắn tàn ác thúc mạnh vào người nàng , đẩy nàng muốn trượt xuống bàn , đầu nàng ngữa ra sau , khiến tên còn lại đang ra sức ngậm lấy nhũ hoa bị trượt một cái liếm một đường dài xuống bụng Diệp Uyễn Vy , khiến hắn khó chịu ra mặt .

" Mẹ nó, ngươi lại muốn điên cái gì ? "

Nhưng tên kia không buồn trả lời , hắn rúc lấy côn th*t đang chôn sâu trong hoa huy*t đâm thẳng vào miệng Diệp UYễn Vy , côn th*t đi xuyên qua môi , ma sát với răng và lưỡi phía trong .

Hai mắt Diệp UYễn Vy nhắm chặt nhưng hoàn toàn có thể cảm nhận rõ ràng một thứ dơ bẩn ra vào trong miệng nàng, lại còn một thứ mềm mềm gớm ghiếc đang chà lên mặt nàng .

Hai tên nam nhân vì dục vọng bản thân cộng thêm dục tính của thuốc không ngừng dày vò nàng , những dòng chất ẩm nóng bắn vào trong hoa huy*t rồi trên người nàng , chúng cười , chà lấy khắp người nàng , thoa đều lên từng tấc da thịt như một trò vui . Vài canh giờ sau chúng mới buông tha cho cơ thể nàng , mặc lấy quần áo rồi bước ra khỏi phòng , hôm nay đối với bọn chúng là một sự thõa mãn khó có thể quên nhưng đối với Diệp UYễn Vy nàng , là một sự đau đớn cả đời nàng không bao giờ dám quên!