Cái bánh ú Yên Chi vừa được đặt xuống giường hai mắt lập tức chớp chớp nhìn Lạc Thanh Trần .

" Thanhh...hhh...h Trầnnnnn.nn...nnn.... "

" Yên Chi đừng sợ , ta sẽ tìm đại phu ngay cho nàng "

Đại phu là thế quái nào ? Ta cần đại phu làm gì , ta cần ngươi .

" Thanh...h... Trầnnn...nn.... "

Yên Chi nắm lấy cánh tay Lạc Thanh Trần , hai mắt tha thiết nhìn hắn , đừng nói là không hiểu nha , hay muốn ta nói thẳng là ta muốn ăn ngươi luôn ?

Lạc Thanh Trần bị một màn này dọa cho mồ hôi đầm đìa , hắn muốn rút tay ra nhưng người trên giường lại sống chết nắm lấy tay hắn muốn lôi hắn lên giường , không được , trinh tiết , phải bảo vệ trinh tiết . Suy nghĩ trong đầu rất nhanh biến thành hành động , hắn cần bảo vệ trinh tiết của hắn .

Vậy nên mới có một màn hóa đá của Yên Chi lúc này , nhìn nam nhân nằm sấp trên giường, đầu cắm chặt xuống gối , nhấc thế nào cũng không được mà tức điên . Bé cưng , chị đây từng lăn lộn trong giới truyện sắc bao nhiêu năm , có thể để cưng dùng trò trẻ con này mà chạy thoát sao ?

Bắt đầu trước tiên là cởi hết y phục trên người , còn y phục của hắn ... thôi được , lát nữa nàng sẽ cởi . Yên Chi nằm lên người Lạc Thanh Trần , dùng miệng cắn lấy vành tai hắn , đầu lưỡi liếm một cách vụng về lên phía sau tai hắn , khiến da mặt Lạc Thanh Trẩn đỏ lên , cả người rung rung .

" Nhột quá , Yên Chi , nhột....tt....tt "

Lạc Thanh Trần xoay người đưa bàn tay che lên hai lỗ tai đỏ ửng của mình . Nhưng ngay lập tức hắn lại bị Yên Chi ngồi lên người , hai mắt nàng nhìn chằm chằm vào gương mặt đỏ như gấc của hắn , ánh mắt mơ màn , không phải đùa , đây rõ ràng là đã động tình , Lạc Thanh Trần nhắm mắt , muốn tiếp tục nằm sấp xuống giường giả chết nhưng khắc tiếp theo hai cánh môi hắn đã bị người hôn xuống , đầu lưỡi mang theo mật dịch ngọt ngào quấn lấy đầu lưỡi hắn ra sức đụng chạm , tiếp đó đầu lưỡi rời khỏi miệng hắn lần xuống cổ , liếm lên trái cổ rồi dạo khắp cổ hắn một lượt .

Yên Chi hai mắt mơ màn nhìn vào mắt Lạc Thanh Trần , tay nàng vuốt ve lên bờ ngực nam nhân rắn chắc dưới thân , lần xuống thắt lưng hắn , từ từ cởi ra một mảnh lại một mảnh .

Lạc Thanh Trần hai mắt nhắm chặt, tự dâng mình biến thành con mồi mặc cho người chà đạp khiến Yên Chi dù đang động tình cũng tức giận trợn mắt , thái độ gì đây , nhắm chặt hai mắt ? Cắn chặt răng ? Hai tay nắm chặt vải giường ? Trông có khác gì nàng đang cường bạo hắn không ?

" Ngươi chỉ biết nằm yên như vậy thôi sao ? "

Đầu Lạc Thanh Trần gật như giã tỏi .

" Lạc Thanh Trần , đừng nói với ta , ngươi... còn là xử nam ! "

Gật càng mạnh hơn .

" Vậy ngươi đến kỹ viện làm cái gì ở đó ? "

" Ta chỉ tìm người tâm sự mà thôi ! "

Được , nàng là đã quên , những ngày bị hắn biến thành chuyên gia tâm lý , là nàng sai , được , là nàng sai .

" Xuân cung đồ ? Đông cung đồ ? Thu , hạ gì đó ngươi chắc cũng phải biết chứ ? "

Mặt Lạc Thanh Trần càng đỏ thêm , hắn lấy hai tay che đi mặt mình .

Biểu hiện này , còn không phải là tiểu bạch kiểm trong truyền thuyết sao ? Yên Chi cố gắng kiềm chế lửa tình cùng với lửa giận trong lòng xuống mức thấp nhất , nàng thật muốn dựng hắn dậy sau đó đề nghị với hắn một vấn đề nghiêm túc _ ... Ngươi có thể bế ta quay về trả cho đệ đệ ngươi được không ? ...

Nhưng chuyện này làm sao có thể xảy ra , nàng chỉ có thể cắn răng huấn luyện tên tiểu bạch kiểm này mà thôi . Nhìn xuống hạ thân đang dựng đứng của hắn , thôi được , dù sao nàng cũng là một sắc nữ chuyên nghiệp ,kinh nghiệm cường bạo không phải là chưa đọc qua .

Hai tay nàng nắm lấy hai bàn tay đang nắm chặt vải giường của Lạc Thanh Trần , khiến hắn từ từ buông lỏng . Sau đó nàng nâng tay hắn đặt lên eo mình .

" Ôm lấy ta , việc gì ngươi phải sợ như vậy ? "

Chiếc đầu nho nhỏ cúi xuống bắt đầu hôn lên người hắn , nói thì rất hay , đọc thì rất giỏi nhưng khi thực hành thì như gà chết , chẳng chuyên nghiệp như trong truyện chút nào , nhất là khi nàng ngậm lấy nhục bổng của hắn vừa to lại vừa dài , cố gắng thế nào cũng khó ngậm hết vào trong miệng , vì vậy nàng bỏ qua đoạn này trực tiếp đến đoạn tiến vào u cốc .

Nàng ngồi lên nhục bổng của Lạc Thanh Trần , cố gắng để nó tiến vào bên trong hạ thân nhưng chỉ nghe thấy hắn nức nở .

" Chặt quá , ta không vào được... đau lắm ... "

Nếu không phải đang bị xuân dược hành hạ vô cùng khó chịu , nàng nhất định đạp tên này xuống giường , ta mới là người nên đau biết không ? Thật là tên này , ngoài ăn hiếp đệ đệ hắn ra , việc gì cũng làm không xong .

Quả thật tuy bên ngoài Lạc Thanh Trần là đại thiếu gia của Lạc gia nhưng hắn lại không có sự quyết đoán , mọi chuyện trong phủ đều do Lạc lão gia và Tề Vân sắp xếp , đến ngay cả biểu muội hắn thầm thương trộm nhớ cũng không muốn gả một kẻ vô dụng như hắn , hắn chỉ tốt hơn đệ đệ hắn ở khoảng duy nhất là không trăng hoa còn lại đều bất tài vô dụng như nhau . Đây cũng là nỗi lòng bất hạnh của Lạc lão gia bao nhiêu lâu nay .

Sau khi nhục bổng hoàn toàn bị tiểu huyệt bao bọc , Yên Chi mới thở nhẹ một cái , bắt đầu luận động eo nhỏ giúp nhục bổng của Lạc Thanh Trần ra vào trong tiểu huyệt của nàng , cảm xúc từ từ dâng trào nhưng ngay lập tức bị nhấn chìm , nhìn vẻ mặt hưởng thụ của hắn , nàng chỉ muốn cho hắn vài đòn , trong khi nàng mệt đến muốn đứt hơi thì hắn nằm rên rỉ hưởng thủ , hay thật , nàng đình công .

Yên Chi tức giận lôi Lạc Thanh Trần ngồi dậy , sau đó nàng nằm xuống dang rộng hai chân . " Đến phiên ngươi "

Lạc Thanh Trần lúc này người cũng tràn đầy nhục hỏa , vội nhắm thẳng hướng tiểu huyệt mà đâm tới , sức lực nam nhân và nữ nhân đúng là có khác, cảm giác mạnh mẽ như muốn xuyên thủng người nàng như vậy lại càng khiến nàng muốn phát điên , hai tay nàng ôm chặt lấy lưng hắn để mặc cho hắn phát tiết bên trong mình . Tại sao tới lúc này không ai dạy mà hắn cũng làm thành thạo quá vậy ? Đây đúng là bản năng .

Một lúc lâu sau Lạc Thanh Trần mới giải phóng toàn bộ mầm móng nóng bỏng vào bên trong nàng , vẻ mặt nhăn nhó khó coi . Kệ , nàng bây giờ chỉ muốn ngủ , có lẽ hắn cảm thấy có lỗi với tình yêu của mình thôi mà .

Nhưng Yên Chi không hề hay biết , vẻ khó coi đó là do hắn nhìn thấy một màu đỏ chói mắt trên tấm vải giường đính đầy bằng chứng hoang ái của hắn và nàng . Nàng là một xử nữ , một cô nương có thể ăn mặc mỏng manh như vậy trên đường lớn , một cô nương không ngại bán mình làm kỹ nữ lại là một xử nữ ?

Trong lúc Lạc thanh Trần còn đang nằm suy nghĩ về trách nhiệm mình nên gánh thì nữ nhân trong lòng hắn , Lạc Thiên Nhi lại đang đưa từng muỗng canh chứa đầy xuân dược vào miệng , mà người đút cho nàng lại là người nàng tin tưởng nhất , tướng công của nàng , Tề Vân .

" Nương tử , ta phải gặp cậu có việc , nàng nghỉ sớm đi "

Sau khi đắp chăn cho Lạc Thiên Nhi , Tề Vân thổi tắt ngọn đèn trong phòng rồi cầm lấy bát canh trống rỗng bước ra ngoài , đi ngang qua Lạc Thanh Phong đang nhìn hắn bằng ánh mắt châm biếm , mặt không hề đổi sắc.