Gian khổ học tập đọc sách mười mấy năm, cuối cùng Thư sinh cũng muốn vào kinh đi thi! Hắn nhét Hồ ly vào rương đựng sách sau lưng, lại nhờ hàng xóm trông Đại hắc rồi một mình lên đường.

Hoa khôi thôn đứng ở đầu thôn đưa tiễn hắn, lưu luyến không rời.

Thư sinh bảo nàng tìm người tốt gả đi thôi.

“Vì sao? Ngươi có người ngươi thích ư?” Hoa khôi thôn rưng rưng hỏi.

“Ừm.” Hồ ly còn đang ngủ, thư sinh nhẹ giọng trả lời.

“Nàng là … là người như thế nào?” Hoa khôi thôn không cam lòng hỏi.

“Mọi thứ của hắn không bằng cô nương, đại khái chỉ có một chút hơn so với ngươi.”

“Là cái gì?”

“Hắn xinh đẹp hơn ngươi.”

“……”

Thư sinh ngay thẳng, không chút làm ra vẻ xua xua tay liền đi rồi.