Tất cả đều nằm trong kế hoạch của Yêu vương.

Yêu vương vui vẻ nhìn các yêu tì tỉ mỉ mặc đồ cho Bách Bách, gã không phàm tục như đám đế vương phàm nhân kia, mặc cái gì mà y phục đỏ trang sức vàng bạc. Gã để Bách Bách mặc vào xiêm y màu đen trong suốt, trên đầu gắn trâm cài tóc bằng bạc, đeo vòng ngọc lạnh giá, môi thoa lên chút tuyết lạnh, khóe mắt vẽ màu xanh đậm đầy yêu mị.

Bách Bách, sau khi thành Yêu hậu của gã, sẽ là huyết mạch hồ thần tuyệt sắc nhất lục giới, mang sức mạnh cường đại. Mà hôm nay, gã sẽ có được Bách Bách!

Tất cả đều nằm trong kế hoạch của Yêu vương… Ngoài chuyện… Yêu vương căn bản không biết Bách Bách vốn là mãnh thú, có thể nói, kế thừa sức mạnh của dòng giống hồ thần, đều là những dã thú không thể thuần phục.

Yêu vương giờ phút này bị Bách Bách đạp nát cổ họng té ngã trên đất, đôi chân thon dài trong y phục xẻ tà lộ ra, chân trần trắng nõn mảnh khảnh mềm mại, cảnh tượng mê người như vậy, Yêu vương lại không thể thưởng thức. Gã sớm đã bị giết chết… Khụ khụ khụ…

Chướng mắt quá đi!

Yêu vương như một con cá bị bắt khỏi nước nằm trên thớt gỗ, giãy dụa nhưng không thể phản kháng. Gã không nghĩ tới Bách Bách có thể thoát khỏi khống chế của mình, càng không nghĩ tới sức mạnh của Bách Bách, ngay cả yêu lực ngàn năm của Yêu vương gã cũng không thể áp chế.

Bách Bách giẫm mạnh, khiến xương ngực Yêu vương ‘rắc rắc’ vỡ nát. Tai hồ Bách Bách giật giật, giống như nghe được âm thanh tự nhiên, chân dài di chuyển tới thắt lưng Yêu vương, lại giẫm lên, khiến xương cốt phát ra tiếng vỡ vụn.

Yêu vương đau đến không thể kêu, khuôn mặt vặn vẹo, miễn cưỡng mở to mắt mơ hồ nhìn thấy nụ cười đầy tàn nhẫn cùng hưởng thụ của Bách Bách. Tiếp đó đầu gối, đốt ngón tay, khuỷu tay, vai… Yêu vương cuối cùng chỉ có thể ngồi phịch trên mặt đất, thân thể run rẩy, không thể động đậy.

Bách Bách xem Yêu vương như món đồ mà chơi đùa, lại đạp mấy đá, nhíu mày không hứng thú nữa. Linh thức của Yêu vương đang muốn nhân cơ hội này thoát khỏi cơ thể, lại bị Bách Bách nhìn thấy, ngón tay tóm trở về. Bách Bách từ trong không gian lấy ra trường kiếm, đường kiếm đi vài nét, hồn phách của Yêu vương lại bị giam trong thân thể, sau đó bị chém thành tám khúc.

Bách Bách lúc này mới vừa lòng, bỏ Yêu vương lại rồi đi.

Lũ yêu bên cạnh trợn mắt nhìn hoàn toàn quá trình này, trong lúc đó không có con yêu nào dám ngăn Bách Bách lại, thứ nhất, bọn họ không dám, thứ hai… Yêu vương vẫn còn bị giam giữ. Chỉ có thể nói, tính toán của Yêu vương thật sự quá sai lầm.

Quỷ Vương cùng Ma Vương khi đuổi tới yêu giới, nhìn thấy cảnh tượng như thế này: Yêu vương nằm té ngửa trên đất, miệng sùi bọt mép, thân thể bị cắt theo nhiều góc độ, linh thể còn bị phân cách; Yêu giới như bị cuồng phong tạt qua, không còn thứ gì toàn vẹn; lũ yêu bình thường mặt không đổi sắc tàn sát nhân gian, lúc này lại ngoan ngoãn co rúm lại một chỗ.

Bách Bách tay phải bưng một cái đầu lâu, tay trái nắm trường kiếm, nhìn thấy Quỷ Vương xuất hiện, ánh mắt phẫn nộ nheo lại, nghiến răng nghiến lợi bài xích nói.

“Ngươi vậy mà không chết!”

Quỷ Vương lúc này hoàn toàn cảm nhận được bi kịch thực sự của chính mình.

“Bách Bách, ngươi nhận ra ta không?” Ma Vương lúc này lên tiếng.

“Trạng Nguyên… đại ca ca?” Giọng nói Bách Bách đầy run rẩy.

“Trạng Nguyện là thân thể ta chuyển sinh ở nhân giới, sau khi ta chết, hồn phách quay về Ma giới, ta liền lập tức tới tìm ngươi. Bách Bách, đừng khổ sở vì ta, ta không chết, ta vẫn còn tồn tại, ta vĩnh viễn tồn tại.” Ma Vương vô cùng thâm tình nói.

Quỷ Vương cảm thấy mình bị xem như không khí, không được, hắn không thể để chuyện này xảy ra!

“Bách Bách! Lúc trước ta không phải cố ý đuổi ngươi đi, là Yêu vương nói với ta, nếu ta ôm ngươi, ngươi sẽ trúng thi độc trên người ta mà chết, cho nên ta mới hưu ngươi. Ta không phải không cần ngươi, ta chưa bao gờ có ý nghĩ như thế!” Quỷ Vương vô cùng kích động nói.

Bách Bách gục đầu xuống lẳng lặng nghe, dòng khí cuồng loạn quanh thân dần bình ổn, không lâu sau, Bách Bách lần nữa nâng mắt, chống lại Ma Vương cùng Quỷ Vương.

“Vậy? Muốn? Thế? Nào?”

Bách Bách nở nụ cười đầy khinh rẻ, lại trào phúng, còn có chút cao cao tại thượng. Thái độ Bách Bách đã nói rõ, nó khinh bỉ Quỷ Vương cùng Ma Vương.

Trường kiếm trong tay, nhanh chóng phóng thẳng tới người Quỷ Vương cùng Ma Vương.

“Ta biết các ngươi cùng lắm chỉ muốn sức mạnh trên người ta thôi, nghĩ ta vẫn còn là tiểu yêu hồ ngu ngốc kia sao? Hừ, mơ mộng!”

Nói xong, kiếm khí bạo khởi, chém thẳng vào Ma Vương cùng Quỷ Vương. Ma Vương cùng Quỷ Vương đều thối lui né qua bên, hai tay Bách Bách lập tức trái phải giơ lên, không khí bị xé toang, một luồng khí như hải triều đánh mạnh vào người Quỷ Vương cùng Ma Vương, lập tức trên người cả hai xuất hiện vết thương, máu thịt tràn ra.

“Phi sa tẩu thạch (Cát bay đá chạy)!”

Bão cát nhỏ vụn cùng hòn đá rỗng xuất hiện, Quỷ Vương cùng Ma Vương đều bị gắn vào giữa trận pháp, cứ thế bị giam lại.

“Từ giữa trung tâm phá ra!” Ma Vương hét lớn với Quỷ Vương, y phát hiện dòng khí này yêu nhất là ở trung tâm, có thể từ đó mà chạy ra.

Bách Bách cũng không cho bọn họ cơ hội này, ngón tay vẽ xuống đất, phía trên không gian Yêu giới lập tức xuất hiện tiếng sấm ù ù, mặt đất hừng hực lửa cháy, đúng là thiên lôi địa hỏa.

Này căn bản không phải chỉ là chút tổn thương ‘da thịt’ đi? Quỷ Vương cùng Ma Vương trong long khóc thét.

“Ha ha ha, ha ha ha!”

Bách Bách ngửa đầu lên trời cười to, nhưng cho dù trước mắt mênh mông đất cát, Quỷ Vương vẫn phát hiện trên mặt Bách Bách chảy xuống hai hàng nước mắt.

Bách Bách biết mình không áp được sát ý, không nén được cuồng bạo, càng muốn áp chế càng có cảm giác muốn hủy diệt tất cả. Giữ trận pháp chỉ còn một đống máu, Quỷ Vương cùng Ma Vương không biết sẽ bị hủy thành bộ dạng gì nữa.

Cái gì cũng không còn, sẽ không còn ai thương Bách Bách… Có được loại sức mạnh này, rốt cuộc có ý nghĩa gì?

Thanh kiếm Bách Bách bay một vòng, lập tức trên cổ nó xuất hiện vết máu, nó nâng tay lên, một tay che trời.