Chiến tranh kết thúc, địch nhân cũng bị tiêu diệt, trước khi bị quần tộc tắc lạp xâm lấn vốn đang là thời kỳ hòa bình phát triển, hiện giờ sau khi chung sức đối kháng địch nhân, tinh tế chân chính nghênh đón ‘kỷ nguyên hoàng kim’ vốn chỉ có trong tưởng tượng của các vị học giả.

Trong hoàn cảnh không có chiến tranh, các chủng tộc khôi phục phát triển, hơn nữa tốc độ so với trước kia còn nhanh hơn rất nhiều.

Với trạng thái này, tin tưởng không bao lâu nữa các chủng tộc sẽ đạt được sự phồn vinh mà bọn họ mong đợi.

Chủng tộc nặc khắc tư may mắn sống sót gần trăm quả trứng ấu tể, hơn nữa những quả trứng này đã được chuyển tới phân hội Vân Bảo chăm sóc, hiện giờ tất cả mọi người trong tinh tế đều biết chuyện này.

Còn nhiều trứng ấu tể như vậy có nghĩa là chủng tộc làm bọn họ áy náy cùng cảm kích sẽ không bị diệt tộc, huyết mạch vẫn còn được kéo dài.

Đối với tất cả các chủng tộc trong tinh tế, đây là một tin tức tốt đến không thể tốt hơn được nữa.

Mà con nặc khắc tư mà bọn họ tưởng là con cuối cùng cũng ở trong phân hội bảo dưỡng ấu tể Vân Bảo này, cơ hồ là ngay khi tin tức được truyền ra không lâu, Tạ Loan liên tục nhận được những phần quyên góp nặc danh.

Một phần Tạ Loan dùng để cải thiện hoàn cảnh sinh hoạt của ấu tể, phân hội đột nhiên có thêm nhiều ấu tể như vậy, giường ổ các loại cũng cần mua sắm thêm.

“Ư ô.”

“Ư ô…”

Nhóm ấu tể nặc khắc tư vừa mới phá xác không lâu dùng ánh mắt tròn vo vây quanh Tạ Loan, trên đầu mỗi bé đều có hai chiếc sừng nhỏ, chiếc đuôi lông xù sau lưng cứ không ngừng nhúc nhích, tựa hồ muốn dùng cái đuôi chạm vào Tạ Loan.

Số trứng ấu tể được mang về phân hội Vân Bảo sau ba tháng đã thuận lợi phá xác toàn bộ, Tạ Loan đã kiểm tra qua, mỗi ấu tể đều rất khỏe mạnh, phản ứng sinh mệnh rất sống động.

Chính là không biết vì cái gì, chỉ cần Tạ Loan có mặt trong phòng giữ ấm, ấu tể nặc khắc tư mới phá xác đều không ngoại lệ vùi vào lòng anh, dùng thân mình củng ngực anh hoặc dùng chiếc sừng nhỏ húc húc, vừa mới chào đời đã đặc biệt thân thiết cùng ỷ lại Tạ Loan.

Lần đầu tiên thấy nhiều ấu tể nặc khắc tư như vậy, trong tinh tế hiện giờ đúng là một kỳ tích làm người ta thán phục.

Nhìn hai chiếc sừng đặc biệt xinh xắn trên đầu nhóm ấu tể, còn có con ngươi xanh nhạt tròn vo như quả cầu thủy tinh, hơn nữa còn có chiếc đuôi lông xù không ngừng chạm vào người thanh niên…

Trước không để cập tới người trong cuộc đang bị vây quanh, những bảo mẫu khác ở xung quanh cũng không khỏi liếc mắt nhìn qua.

Ấu tể chủng tộc nặc khắc tư thực đáng yêu, nhìn một hồi, Hạ Kỳ liền nhịn không được nghĩ như vậy.

Số lượng ấu tể muốn thân cận mình quá nhiều, Tạ Loan muốn ôm ôm dỗ dành xong cũng cần tốn chút thời gian.

Thế nhưng cũng không có cách nào, để nhóm ấu tể cao hứng, Tạ Loan chỉ có thể làm vậy.

Ở bên cạnh Tạ Loan còn có một con nặc khắc tư thành niên, nhóm ấu tể nặc khắc tư này mặc dù tỏ ra rất nghe lời Ya Yi nhưng xét về phương diện thân cận thì chúng vẫn thích tiếp cận Tạ Loan hơn, trừ phi Tạ Loan không có ở đây, nhóm ấu tể nặc khắc tư mới chọn người thân cận thứ hai là Ya Yi.

Tạ Loan ôm một con gần nhất, sau khi ôm bé đang ngoan ngoãn chờ mình ôm vào lòng, cũng giống như lúc ban đầu đối đãi với Ya Yi, anh dùng ngón tay sờ sờ chiếc sừng nhỏ trên đầu ấu tể tròn vo.

“Ư ô.”

Bị thanh niên sờ sừng liền phát ra âm thanh, ấu tể nặc khắc tư củng củng ngực Tạ Loan một chút, chiếc đuôi ở sau lưng thử chạm vào ngón tay Tạ Loan.

Bởi vì Tạ Loan cùng Ya Yi chính là người đầu tiên tìm thấy những quả trứng này ở A Đề Á Tinh, vừa vặn Ya Yi lại là một con nặc khắc tư trưởng thành, nhóm ấu tể nặc khắc tư mới phá xác không lâu đều nhận định thanh niên cùng con nặc khắc tư trưởng thành này là gia trưởng.

Nhìn chiếc đuôi lông xù cố gắng chạm vào ngón tay mình, Tạ Loan bật cười, sau đó nhanh chóng đưa một ngón tay tới.

Không biết có nên nói là đặc tính bẩm sinh của chủng tộc hay không, ấu tể nặc khắc tư vốn chỉ dùng đuôi đụng đụng ngón tay Tạ Loan, sau khi đụng vài cái liền tự học được dùng chiếc đuôi của mình bán câu ngón tay anh.

Ya Yi ở bên cạnh liếc nhìn một màn này, bất quá cũng không lên tiếng, chỉ dùng chiếc đuôi bạc của mình quấn ngang hông Tạ Loan.

Trong lòng còn chỗ, Tạ Loan liền ôm thêm hai ấu tể nặc khắc tư, lần này cả ba đôi mắt xanh nhạt tròn vo cùng nhìn mặt Tạ Loan.

“Ư ô~”

Được thanh niên ôm, ba bé ấu tể nặc khắc tư tỏ ra đặc biệt ngoan ngoãn nghe lời vùi mình trong lòng Tạ Loan.

Mắt của ấu tể chủng tộc nặc khắc tư thoạt nhìn đều có chút tròn vo, nhìn ba ấu tể trong lòng, lại quay qua nhìn con nặc khắc tư trưởng thành đang dùng đuôi quấn lấy mình ở bên cạnh, Tạ Loan nhịn không được đưa tay sờ khóe mắt đối phương.

Ở thời kỳ ấu tể, ánh mắt con nặc khắc tư này cũng tròn vo như vậy, sau khi trưởng thành thì trở nên đặc biệt xinh đẹp.

Những quả trứng ấu tể này được giấu dưới hầm ngầm có trang bị thiết bị đặc biệt chính là hậu đại mà chủng tộc nặc khắc tưu lưu lại, cũng là hi vọng cuối cùng.

Cảm ứng lối đi ngầm chỉ có đồng tộc có thể khởi động, giải trừ thiết bị bảo hộ thì cần một con nặc khắc tư nhỏ máu vào đài điều khiển, với lại còn phải là nặc khắc tư thuộc vương tộc mới được.

Những thành viên vương tộc nặc khắc tư khác cũng đã hi sinh trong trận chiến đối kháng địch nhân ngoại vực xâm lấn, bọn họ để lại một quả trứng ấu tể mặc dù chưa phá xác nhưng được nhận định là con nặc khắc tư có năng lực cường đại nhất trong tất cả các triều đại vương tộc ở trên mặt đất.

Khoảng thời gian trước khi vụ nổ xảy ra rất ngắn, bọn họ chỉ có thể đem trăm quả trứng ấu tể đặt dưới hầm ngầm không gian để bảo hộ, đây chính là hi vọng của chủng tộc bọn họ.

Vương tộc phải đảm đương trách nhiệm bảo hộ con dân, nếu không phải vụ tai nạn này, quả trứng ấu tể này sau khi phá xác nó chính là thái tử của chủng tộc bọn họ.

Khi con nặc khắc tư được coi là vương tộc này thuận lợi phá xác cùng trưởng thành, chủng tộc nặc khắc tư sẽ chân chính có hi vọng kéo dài cùng phục hưng.

Chuyện này là do học giả của các chủng tộc nghiên cứu và suy luận, kết quả rất thống nhất, cũng rất phù hợp với chân tướng mà Tạ Loan đã nghĩ.

Thời kỳ trưởng thành của chủng tộc nặc khắc tư được phân chia theo sức mạnh, cộng thêm năng lực của chủng tộc nặc khắc tư vượt xa những chủng tộc khác nên thời kỳ trưởng thành sẽ tới rất nhanh.

Thế nhưng Ya Yi là trường hợp đặc biệt, bình thường thì ấu tể cần ba đến năm năm mới trưởng thành, tốc độ này so với những chủng tộc khác đã là rất nhanh.

Nói cách khác, nhóm ấu tể nặc khắc tư tròn vo này sau ba đến năm năm sẽ trưởng thành giống như Ya Yi, biến thành một con nặc khắc tư trưởng thành có chiếc đuôi màu bạc.

Tạ Loan ôm từng ấu tể vây quanh mình dỗ dành, trừ bỏ kêu ư ô, các bé còn dùng chiếc đuôi lông xù của mình câu ngón tay anh, điều này làm Tạ Loan cảm thấy nếu nhóm ấu tể này trưởng thành, rất có thể anh sẽ không đi đường được mất.

Đại khái vừa mới phá xác không lâu nên tương đối dính người, hiện giờ vô luận Tạ Loan đi tới nơi nào, sau lưng vẫn luôn có một đám ấu tể nặc khắc tư tròn vo bám đuôi, giống như gà con lon lon chạy theo gà mẹ vậy, lại còn ư ô ư ô không ngừng.

Chuẩn bị bữa ăn cho những ấu tể khác, Tạ Loan cầm bình sữa nhỏ đi tới ngồi xuống trước mặt nhóm ấu tể nặc khắc tư theo đuôi mình đi tới đi lui.

“Ư ô.”

Dùng hai chiếc sừng nhỏ trên đầu khẽ cọ cọ lòng bàn tay thanh niên, so với bình sữa trên tay thanh niên, nhóm ấu tể đang mở to đôi mắt tròn vo của mình cảm thấy hứng thú với bản thân Tạ Loan hơn, sau phát ra tiếng kêu trầm thấp, từ cổ họng các bé còn phát ra tiếng gừ gừ.

Tạ Loan cầm bình sữa lắc lư trước mặt ấu tể một chút, sau đó ôm lấy một bé, để phần núm cao su vào miệng ấu tể.

Ấu tể nặc khắc tư ngoan ngoãn để Tạ Loan đút mình, bất quá trong quá trình bú sữa, cái đuôi vẫn muốn chạm vào tay Tạ Loan.

Những ấu tể nặc khắc tư này kỳ thực cũng chịu để các bảo mẫu khác đút ăn, bất quá lúc đối mặt với họ, cái đuôi của chúng sẽ không náo động, thực an tĩnh rũ xuống.

Đút hết bình sữa, Tạ Loan đưa tay sờ phần bụng mềm mại của ấu tể nặc khắc tư, cảm nhận được có chút phình lên mới xác nhận là ấu tể đã ăn no.

Trong phân hội xuất hiện nhiều ấu tể có sừng trên đầu như vậy, đối với nhóm ấu tể có mặt trong phân hội Vân Bảo vừa tò mò lại muốn chơi đùa, gần nhất bọn trẻ sống chung với nhau rất hòa hợp.

Nhóm ấu tể này đại diện cho tương lai của chủng tộc nặc khắc tư, Tạ Loan xoa phần bụng mềm mại của ấu tể, sau đó cúi đầu hôn môt cái lên phần trán lông xù của bé.

Vượt qua khó khăn, trải qua một đoạn thời gian rất dài những ấu tể này mới có thể nghênh đón cơ hội phá xác chào đời.

Chuyện này giống như kỳ tích vậy, tất cả chủng tộc trong tinh tế đều hi vọng kỳ tích tốt đẹp này có thể kéo dài, bọn họ cũng giống như Tạ Loan, mong đợi nhóm ấu tể nặc khắc tư này có thể khỏe mạnh trưởng thành.

Nói tiếp thì khoảng thời gian này có nhiều ấu tể nặc khắc tư kề cận Tạ Loan như vậy, đối với Ya Yi liệu có ảnh hưởng gì không…

Vấn đề này, câu trả lời đương nhiên là có, hơn nữa còn theo phương phức mà hai người không thể nào ngờ được.

Buổi tối ôm ấu tể về phòng ngủ, trừ bỏ nhân viên trực đêm, những nhân viên khác sẽ quay về ký túc xá nghỉ ngơi.

Tạ Loan cũng về phòng, gần nhất ban ngày anh bị nhóm ấu tể nặc khắc tư ư ô ư ô dính quá chặt, đến đêm thì con nặc khắc tư trưởng thành tựa hồ muốn đòi lại gì đó, không chỉ chiếc đuôi quấn chặt eo anh không buông, nhiều lúc còn dày vò anh tới hơn nửa đêm.

Bị con nặc khắc tư có chiếc đuôi bạc này tiếp cận, Tạ Loan cũng như bình thường từ bỏ chống cự, dù sao thì cho dù anh chống cự nhưng bị con nặc khắc tư này cúi đầu hôn lên lỗ tai cùng dùng ánh mắt nhìn chăm chăm thì cuối cùng cũng sẽ đồng ý mà thôi.

Phần dái tai Tạ Loan vốn rất nhạy cảm, thực vất vả chờ con nặc khắc tư dừng lại động tác liếm hôn, Tạ Loan cũng chuẩn bị tốt tâm lý đối phương sẽ không dễ dàng để mình đi ngủ.

Thế nhưng xúc cảm mềm mại vừa chạm tới cổ thì hai người nghe thấy tiếng cửa bị dị năng mở ra.

“Ư ô~”

Lần theo khí tức tìm tới căn phòng này, từ một ấu tể nặc khắc tư vừa mới thức tỉnh dị năng dẫn đầu, phía sau còn vài cục bông xù có hai chiếc sừng nhỏ trên đầu, sau khi xác định mục tiêu nhóm ấu tể lần lượt tiến vào phòng, con ngươi xanh nhạt tròn vo chăm chú nhìn hai vị gia trưởng trên người.

Có thể cảm giác được Ya Yi đang đè trên người mình dừng động, Tạ Loan thấy con nặc khắc tư này hiếm khi dùng cái đuôi bạc của mình đập chăn, tinh tế lộ ra càm xúc buồn bực, anh liền nhịn không được bật cười.

Thấp giọng ho khan một tiếng, Tạ Loan đứng dậy ôm nhóm ấu tể nặc khắc tư lên giường, cũng may không phải tất cả đều tới, bằng không nhất định sẽ không đủ chỗ.

Mặc dù lãnh đạm nghiêm mặt nhưng Ya Yi không hề ý kiến gì với việc thanh niên ôm ấu tể lên giường, ngầm đồng ý.

Cho dù cần phải giáo dục ấu tể không thể tự mình lén rời khỏi phòng ngủ nhưng đó là chuyện ngày mai, Tạ Loan để ấu tể ngủ chính giữa, sau đó mình nằm xuống ở bên trong, Ya Yi ngủ ở ngoài cùng dùng chiếc đuôi bạc của mình quấn lấy anh cùng nhóm ấu tể.

Nhóm ấu tể nặc khắc tư ngủ ở giữa rất nhanh đã an tâm khép mắt, Tạ Loan xoa xoa chiếc đuôi bạc lạnh như băng, đặt tay lên trên đó rồi nhắm mắt lại, hô hấp dần ổn định.

Tối nay cũng là một giấc mộng đẹp.