Sáng sớm ngày thứ hai, Long Hiên giao cho Sở Ly một xấp tài liệu, trong đó có vài tấm ảnh khá là đẹp mắt cùng với bản kế hoạch.

Sở Ly nhanh chóng lật xem một lần, khiếp sợ hỏi, “Ngươi thật sự muốn làm như vậy?”

“Ai cũng phải chịu trách nhiệm với hành vi của mình.” Đối với những kẻ uy hiếp tính mạng hắn, Long Hiên chưa từng khách khí.

Nếu như là kiếp trước, hắn đã sớm bất kể thủ đoạn đem kẻ kia giết chết, nhưng là hiện tại có điểm phiền toái, hắn vài lần để lộ ý tưởng muốn nhổ cỏ tận gốc thì đều bị Sở Ly nghiêm khắc ngăn cấm.

Sở Ly nói, “Đó là phạm pháp, ngươi không thể làm ẩu! Không muốn vào tù thì để ta hảo hảo nghĩ biện pháp.”

Được rồi được rồi, hảo hảo nghĩ biện pháp.

Phương pháp cũ không được, hay áp dụng quy tắc hiện đại?

Nhờ TV cùng cái máy vi tính, Long Hiên thật sự học được rất nhiều phương thức hại nhân độc đáo và tinh vi, làm sao giống cổ đại không phải ám sát thì là đầu độc, một chút kín đáo đều không có.

“Mấy thứ này ngươi làm sao tìm ra?” Sở Ly hỏi.

“Sơn nhân tự có diệu kế.”

“Ách, không phải nhờ thám tử tư sao?”

“Đã biết còn hỏi.” Long Hiên nhún nhún vai, tác phong hiện đại mà cử chỉ tiêu sái, cái này cũng từ TV mà ra.

“Ta thấy ngươi tuy rằng mất đi trí nhớ, nhưng đầu óc một chút cũng không ngu ngốc.” Không chỉ không ngu ngốc, hơn nữa càng thêm âm hiểm gian trá, Sở Ly tâm tình phức tạp nhìn hắn nói.

“Ha ha, nếu làm đồ đần thì chỉ có thể chết, ta đây chết cũng không có thể trở thành ngu ngốc.”

Buổi tối trong thành phố, nổi lên một tin đồn: xác ông tỷ phú chưa lạnh, phu nhân đã tìm người mới.

Cảnh tượng thật phấn khích, ánh sáng mờ ảo không rõ tại góc quán bar, vừa vặn thấy rõ ràng khuôn mặt người đẹp đang say mê nép vào lồng ngực nam tử cao lớn, cánh tay của nam nhân rõ ràng đến tham tiến vào trong ngực của nàng, bộ vú đầy đặn lộ ra hơn nửa, thật sinh động.

Nhất là biểu tình của nữ nhân này thật sự kinh điển, có thể nói diễn cảm đúng tiêu chuẩn “dâm phụ”, diễn xuất như nữ minh tinh Hollywood, đáng nhận được giải Oscar.

Cũng có thể được web khiêu dâm làm mời chụp hình.

Bài viết rất có kỹ xảo, không có nói rõ ràng, các chi tiết nửa hở nửa kín, dùng từ chau truốt không xác định cụ thể, nhưng lại dùng tên thực của nữ nhân kia.

Từ ngữ lại càng mơ hồ để lộ, nam tử kia có thể là đầu bài ở câu lạc bộ đích ngưu lang Red Bull, giường kỹ (kỹ thật trên giường) cao siêu, giá hiển nhiên không thường.

Đi kèm với bài báo là một cuộc điện thoại phỏng vấn, người nhà (đứa con cả) cho biết: cho rằng sự việc này là có người hãm hại, thái độ làm người của “Dì” luôn luôn đoan trang hào phóng, giữ nghiêm nữ tắc (chuẩn mực của người phụ nữ), kiên quyết sẽ không đi làm việc thế này. Đương nhiên, nếu là thật, người nhà cũng sẽ thật tâm chúc phúc, dù sao người trước đã mất, người mới có thể truy. Tiên phụ (người quá cố) đã đi xa, mà bản thân một tháng trước cũng suýt nữa bởi vì tai nạn xe cộ mà chết, khi đứng trước ranh giới của sự sốngvà cái chết đã nhận ra rằng, phải quý trọng mỗi ngày còn sống, tận tình hưởng lạc cũng không gì đáng trách.

Bên cạnh đó vị người nhà này còn thẳng thắn tuyên bố: chủ tịch công ty đương nhiệm Kỳ Hiên, đứng tên toàn quyền quản lý tài sản uỷ thác cơ kim hội (quỹ đầu tư), một khi ngoài ý muốn bỏ mình (chết), toàn bộ tài sản đem ủng hộ cho hội Chữ Thập Đỏ quốc tế cùng quỹ trẻ em.

Người sáng suốt lập tức nhìn ra liên hệ giữa hai tin tức này: trong nhà có trang chấp.

Hai tin tức này, hay chỗ ở chỗ đứa con cả kia bình luận về mẹ kế hồng hạnh xuất tường (ý chỉ người phụ nữ trèo tường đi ngoại tình), hắn trước biện bạch cho mẹ kế một phen, sau lại tỏ vẻ rộng rãi khoan dung trí tuệ, cuối cùng lại chỉ ra bản thân từng một lần tánh mạng du quan (đứng giữa cái sống và cái chết).

Sau khi suýt chết, hắn lại lập tức phát ra một tuyên bố, cho dù chết cũng sẽ không đem tài sản lưu cho đứa em cùng cha khác mẹ và bà mẹ kế của hắn.

Hai phần tin làm nền tôn nhau lên, tâm người mẹ kế này như như của Tư Mã Chiêu, lập tức liền đường đường huy hoàng bại lộ ở tại trước mắt người đời.

Nếu đứa con cả sau này lại có “sự cố ngoài ý muốn” phát sinh, như vậy người đầu tiên bị  hoài nghi sẽ là người mẹ kế phong lưu này?

Kỳ thật nếu thật tâm muốn giữ gìn thanh danh cho bà mẹ kế, hoàn toàn có thể ngăn trở tin này, cho nên  có thể nhận thấy kẻ này bụng dạ thật khó lường.

Một vị thương trường thâm niên nhìn bài báo, đối đứa con nói: ngươi nếu học được mức này thủ đoạn lập uy, ta sớm có thể yên tâm lui về nghỉ ngơi.

Buổi tối, sau giờ tan sở trở về, đã làm việc không mệt mỏi lại không ngại cực khổ làm canh thang ở nhà nuôi đại thiếu gia.

“Chúng ta cần một đầu bếp.” Long Hiên nói.

“Như vậy không đủ sao? Vẫn là ta làm cơm ăn không tốt?”

“Ngươi quá vất vả, lòng ta đau.”

Sở Ly cắn đũa, hốc mắt nóng lên vành mắt đỏ ngầu.

Long Hiên xoa xoa tóc của cậu, “Thỉnh một đầu bếp tư chuyên nghiệp đi, tốt nhất tinh thông các loại ẩm thực, một ngày ba bữa, mỗi ngày đổi các loại ăn ngon đa dạng, cũng tốt đem ngươi nuôi cho béo một chút, hiện tại quá vất vả cũng quá gầy.”

Nước mặt rơi xuống bát cơm, Sở Ly chật vật lau hạ khóe mắt, âm mũi rất nặng than thở, “Chính là ta không thích trong nhà có ngoại nhân.”

“Người hầu là người hầu, người nhà là người nhà, căn bản không thể lẫn với nhau.”

Sở Ly lo lắng luôn mãi, gật đầu đáp ứng.

“Hãy tìm người nhanh nhẹn và gọn gàng.”

“Biết.”

“Còn cần một người quét tước vệ sinh sửa sang lại nhà.” Long Hiên rõ ràng đem toàn bộ yêu cầu đều nói ra.

“Nguyên lai làm thêm giờ không được sao?”

“Ta cần mỗi khắc đều quét sạch sẽ, hơn nữa quần áo của ta cũng người hầu đến sửa sang lại.”

Sở Ly nhíu mày, “Chính ngươi có tay, đại thiếu gia, ngươi sẽ không thực làm mình giống quý tộc xã hội phong kiến đi? Thật muốn đưa cơm đến há mồm như ‘trư nhân’ sao?”

“Vốn nên như vậy.” Đối với Sở Ly chứa nhiều “bất kính” chi ngữ, Long Hiên không thể nghĩ là ngỗ nghịch, nói là chim non hiệu ứng cũng tốt (ý anh là giống như chim non mới nở, coi thứ đầu tiên thấy được là mẹ mình), bản năng cảm giác Sở Ly là thật tâm thương hắn cũng tốt, dù sao Long Hiên đã đem Sở Ly trở thành người tri kỷ quan trọng nhất của chính mình.

Đầu óc của hắn chỉ dùng để suy nghĩ đại sự, mới không cần phiền lòng làm trong việc sinh hoạt vụn vặt này, đương nhiên, cũng không cần Sở Ly làm.

Quần áo hai người đa phần đều mang tới hiệu giặt, nhưng đôi khi cũng Sở Ly tự giặt, mặc dù có cái máy giặt quần áo tự động thần kỳ kia, nhưng mỗi ngày cũng phải thu thập quần áo, còn phơi nắng, gấp, phân biệt cất kỹ, còn cần là phẳng, đây đều là việc thực đáng ghét.

“Tốt lắm tốt lắm, ta sẽ xem xét, ngươi càng ngày càng biết hưởng thụ.”

A, dưới gầm trời này nếu hoàng đế không biết hưởng thụ, đại khái liền không ai dám xưng biết hưởng thụ đi?

Long Hiên ha ha mà cười.

Đây là thời đại mà vương quyền đã mất, cho dù có còn sót lại họ vua, phần lớn cũng đã trở thành không thực quyền. Mỗi người đều ngang hàng, nhưng như cũ ở chỗ lấy tranh đoạt ích lợi làm mục đích sinh tồn, ngươi dối ta lừa một sống một chết, bất quá là thay đổi loại phương thức thôi.

Càng văn minh cũng càng giả dối.

Long Hiên không biết có thể hay không cuối cùng xuất hiện chân chính mỗi người ngang hàng, nhưng hắn một tháng này quan sát, xã hội này vẫn là tồn tại cấp bậc phân hoá cùng bố trí không đều, kẻ có tiền mới có quyền lên tiếng và làm chủ trong xã hội này.

Hắn không cảm thấy có cái gì không tốt.

Dựa vào bản lĩnh chính mình đi, có bao nhiêu khả năng liền hưởng bấy nhiêu phúc.

Hiện tại hắn xem như có rất rất  nhiều tiền a, vì cái gì không thể dùng tiền này phóng túng chính mình giành nhiều điểm hưởng thụ đây?

Chỉ có đứa ngốc mới đi ngược đãi bản thân a.

Cho nên Sở Ly cũng chỉ có thể làm trợ thủ cho hắn, để cậu làm một công việc nặng, chỉ sợ sẽ mệt chết.

Ân, dùng hiện đại trong lời nói nói chính là “vất vả đến chết”.

Lão bà đầu tiên của hắn, sau này cần hiệp trợ hắn quản gia (trông nom nhà cửa), nhất định phải hảo hảo nuôi, không thể để chịu vất vả.

“Nga đúng rồi, khi tuyển người, nhất định phải xem trước tướng mạo, nhất định phải trung thượng chi tư (phải có nhan sắc) mới được.”

“Ngươi tên hỗn đản này.” Sở Ly tức giận đá hắn một cước, “Người làm cũng cần phải đẹp sao?”

“Người ở bên cạnh nếu không xinh đẹp, sẽ thực tổn thương mắt.”

“Mẹ nó, chỉ biết ngươi đến chết không chừa, mất đi trí nhớ vẫn là háo sắc như vậy.”

Long Hiên cười cười, hôn nhẹ lên môi cậu, “Người khác dù cho, ngàn xinh vạn đẹp, cũng chỉ có ngươi tốt nhất, địa vị của ngươi là ai cũng dao động không được.”

“Ta địa vị gì a?” Sở Ly ánh mắt nguy hiểm trừng mắt nhìn hắn.

Cậu trước kia bởi vì Kỳ Hiên không trung tiết nửa người dưới, từng nhiều lần cùng hắn tranh cãi ầm ĩ, hai người cũng chia tay rất nhiều lần, trước khi Kỳ Hiên tai nạn xe, cậu thậm chí đã viết đơn từ chức.

Nhưng là cậu cũng biết, Kỳ Hiên dù sao đối với cậu bất đồng, kia đều là sương sớm tình duyên (tình cảm mong manh ngắn ngủi), mặc kệ từng phiêu ở đâu, cuối cùng vẫn là sẽ trở lại bên cạnh cậu.

Nhưng ở trong tình yêu mỗi người đều có tư tâm, cái gọi là “Ngay cả nâng khay ngang mày, chung quy ý khó khăn bình” (ý là cho dù tôn trọng lẫn nhau cũng khó dữ được hòa bình) cũng chính là như thế.

“Ly Ly, ngươi là nguyên phối (vợ cả) của ta a.” Long Hiên hưng phấn lại hôn hắn một ngụm nói.

Sở Ly cho hắn một quyền, để đũa xuống bỏ chạy lấy người.

Long Hiên nhìn bóng lưng của hắn, cười đến thâm trầm.