"Vẫn không buồn để ý đến tôi à?" Nhân cách phụ hơi bất đắc dĩ, nhưng xen lẫn một tia thỏa hiệp bất đắc dĩ buộc Lâm Quát phải đáp lại sự ngang ngược của mình: "Là do tôi nói chưa đủ rõ? Tôi tên Lâm Quát, sinh vào thời khắc cậu bị chém chết đêm qua, nói theo cách hiểu của cậu, tôi là ban thưởng phẩm mới, cũng là mảnh ghép mới của Tà Thần."

Lâm Quát nhíu chặt mày, nhân cách phụ nhận thấy cách này hữu dụng liền nói tiếp: "Làm giác quan của Tà Thần, vậy cậu không có gì muốn hỏi tôi sao? Hừm, được rồi, nói cho cậu biết một bí mật, tôi có thể cảm nhận thế giới thông qua giác quan của cậu, cũng có thể thông qua suy nghĩ của cậu mà biết… mật mã tử vong."

Lâm Quát mím môi, cậu tán đồng lời nói của cái thứ tự xưng là "nhân cách phụ" này, thực tế khi cậu phân tích Lâm Chi, Trương Sâm và cả bóng đen theo thứ tự là bộ phận nào của Tà Thần, đã nghĩ đến ban thưởng phẩm tiếp theo có lẽ là giác quan, chung quy tổng thể Tà Thần tháo rời dưới dạng này đã không còn sót lại gì, có điều Lâm Quát vẫn chưa nghĩ tới, giác quan Tà Thần còn có thể biến thành một nhân cách của chính cậu.

Đúng thật, Lâm Quát không cảm thấy quái vật tồn tại trong cơ thể mình, cậu có thể nhận định tính cánh quái vật này hoàn toàn khác biệt. Lâm Quát vốn ít nói cũng không giỏi giao tiếp với mọi người, bản thân lúc nhỏ phải chăm sóc em gái còn nhỏ tuổi hơn, tính cách cậu như vậy đã từng chịu qua đủ loại ánh mắt, vì vậy trước kia cậu đã từng nghĩ, nếu mình nói nhiều hơn, có thể chủ động giao tiếp sinh hoạt với người khác phải chăng sẽ tốt hơn rất nhiều.

Quá hiển nhiên, nhân cách phụ này chính là bản thân Lâm Quát đã từng tưởng tượng.

"Đúng rồi." Nhân cách phụ nói: "Chúng ta đều chán ghét dối trá, chán ghét bị người lừa gạt, cho nên tôi cũng sẽ không trở thành người tôi chán ghét, tôi có thể cam đoan với cậu từng lời tôi nói đều là sự thật.

Lâm Quát: "... Đệt."

Nhân cách phụ này quả thực biết cậu đang nghĩ gì!

"Quê chết?" Nhân cách phụ trầm thấp cười một tiếng: "Không hổ là nhân cách chủ của tôi, mật mã tử vong như vậy cũng nghĩ ra được, chẳng trách công cụ não Trương Sâm kia đoán không ra, gã còn chông ngóng chuyển phát nhanh của cậu bị gửi về. Như vậy bây giờ, để tôi xem cậu gửi chuyển phát nhanh đi đâu rồi... Ừm, thế mà chính mình cũng không biết, tôi còn tưởng người đến sau thì chiếm được lợi, trở thành ban thưởng phẩm đầu tiên tìm ra mật mã tử vong của cậu cơ, khá là đáng tiếc."

Lâm Quát giống như ban ơn rốt cuộc chịu để ý đến nó, gần như tự độc thoại: "Thật may tôi không phải cậu."

Nhân cách phụ câm nín: "..."

Lâm Quát lần nửa mở tờ giấy ra, kế đó cầm bút viết thêm:

Lâm Chi — Sức mạnh — Bị hạn chế phạm vi hoạt động

Trương sâm — Gian xảo/đầu não — Bị hạn chế thời gian hồi tỉnh

Bóng đen (biệt danh) — Hình thể — Không thể xuất hiện trước mặt con người

Tàn thứ phẩm* — Giác quan —

*Tàn thứ phẩm: hàng lỗi, đồ bỏ đi

Nhân cách phụ: "Nhân cách chủ, tôi nói…"

"Câm miệng." Lâm Quát lại bỏ qua nó, đầu bút bỗng nhiên dừng lại, nét mực đứng im hồi lâu vẽ ra một dấu tròn nhỏ đen sì. Cậu giống như đang xác định gì đó, phòng livestream vì Lâm Quát đột nhiên có thêm kết luận tiến hành bàn bạc sôi nổi:

[Đây là ý gì?]

[Cẩu streamer đầu nảy số nhanh vậy sao?]

[A a a não tôi không đủ dùng, tàn thứ phẩm là ban thưởng phẩm mới sao? Đáp án sau làm cách nào suy luận ra a a a!]

[Yếu ớt gọi một tiếng Thần S]

[! Đúng nha, Thần S vần còn trong phòng, Thần S hộ thể, bảo bảo bị hù chết rồi]

"T r u y ệ n đ ư ợ c e d i t v à u p t ạ i w a t t p a d b ở i C h i m N o n"

Lâm Quát thu tầm mắt, đúng như cậu suy đoán, thủy hữu phòng livestream không biết sự tồn tại của nhân cách phụ, mà "chủ nhà" là hệ thống máy chủ cũng không có quyền hạn này, chắc hẳn những ban thưởng phẩm khác lại càng không có đặc quyền giao lưu trực tiếp với nhân cách phụ.

Nhưng nhân cách phụ quả thực là một thành viên nằm trong phó bản ⟨Mật Mã Tử Vong⟩, dẫn đến nguyên nhân phát sinh tình huống này, Lâm Quát chỉ có thể nghĩ ra một cách lý giải.

Hơn nữa, hắn nhớ rõ vừa rồi nhân cách phụ mới nói câu kia, "trở thành ban thưởng phẩm đầu tiên tìm ra mật mã tử vong" mà không phải "ban thưởng phẩm đầu tiên giết cậu bằng mật mã tử vong", lời này nhìn qua không mấy khác biệt, nhưng ẩn giấu rất nhiều manh mối. Đơn giản theo nghĩa trên mặt chữ có thể phát hiện: nhân cách phụ không thể thử nghiệm mật mã tử vong của Lâm Quát, cũng không thể gi ết chết cậu.

Không thể trao đổi với người khác không thể thử nghiệm mật mã tử vong không thể dùng mật mã tử vong giết cậu =?

Lâm Quát cấp tốc cầm bút viết thêm lên giấy một dòng kết luận cuối cùng: Nhất định phải thu được quyền kiểm soát cơ thể mới có khả năng thành công.

Như vậy nội dụng đầy đủ trên giấy là:

Lâm Chi — Sức mạnh — Bị hạn chế phạm vi hoạt động

Trương sâm — Gian xảo/đầu não — Bị hạn chế thời gian hồi tỉnh

Bóng đen (biệt danh) — Hình thể — Không thể xuất hiện trước mặt con người

Tàn thứ phẩm* — Giác quan — Nhất định phải thu được quyền kiểm soát cơ thể mới có khả năng hữu hiệu.

Hữu hiệu này có nghĩa, chỉ khi nhân cách phụ nắm trong tay cơ thể Lâm Quát mới có thể đi tìm mật mã tử vong của cậu, mới có thể xuất hiện trước mắt thủy hữu phòng livestream, mới có thể cùng những ban thưởng phẩm khác kết nối và trao đổi. Cũng chính vì hệ thống máy chủ thiết lập điều kiện hạn chế, dù nhân cách phụ biết được mật mã tử vong, dù nhân cách phụ nắm trong tay quyền điều khiển cơ thể Lâm Quát, nó cũng không cách nào thử nghiệm và giết cậu.

Đáp án quá đơn giản, không có quyền điều khiển cơ thể Lâm Quát mà là Lâm Quát sao?

Từ trên tổng kết lại, nhân cách phụ muốn gi ết chết Lâm Quát chỉ có một cách, đó chính là nói mật mã tử vong của cậu cho những ban thưởng phẩm khác, sau đó thoát khỏi cơ thể Lâm Quát chờ cậu tỉnh lại, rồi để ban thưởng phẩm khác dựa theo cách chết của mật mã tử vong, từ đó gi ết chết cậu.

Lâm Quát nghĩ, nhân vật phản diện chết vì nói nhiều đúng là một chân lý vĩnh viễn không thay đổi, đó cũng là nguyên nhân chủ yếu mà nhân cách phụ có được biệt danh "tàn thứ phẩm".

Nhân cách phụ nhìn ba từ "tàn thứ phẩm", cảm giác hơi bị xúc phạm. Do hoàn toàn có thể đọc được suy nghĩ trong lòng Lâm Quát, nó hiểu được quá trình cậu có đáp án này, thế nhưng nó chẳng có bất cứ dấu hiệu tức giận nào mà chỉ nhẹ nhàng đả kích một câu: "Cậu nghĩ đều chính xác, tôi cảm thấy tự hào vì cậu, như vậy nhân cách chủ của tôi ơi, cậu biết tôi có thể dùng đường tắt nào để nắm quyền điều khiển cơ thể cậu chứ? Điều này với tôi mà nói vô cùng đơn giản."

"Biết đường tắt nắm quyền điều khiển cơ thể khó lắm sao?" Lâm Quát âm thầm nghĩ cách trả lời vấn đề của nhân cách phụ: "Quỷ nhập thân còn phải chọn người thiếu dương khí, cậu muốn điều khiển cơ thể tôi chỉ có một cách: lúc tôi mất ý thức."

Nhân cách phụ nở nụ cười: "Đoán đúng rồi, nhưng tình huống mất ý thức nhiều lắm, cậu cần đi ngủ, mà tôi không cần, cậu có thể chịu được mấy ngày? Coi như cậu thực sự trâu bò đến mức không ngủ không nghỉ, cậu có thể bảo đảm sau mỗi một khởi đầu mới không bị ban thưởng phẩm khác sát hại chứ? Dù cậu đã viết rất nhiều mật mã tử vong giả nhưng đều tàn nhẫn nhỉ, đêm qua chẳng phải cậu bị chém chết à, một khi cậu mất đi ý thức chính là thời điểm tôi ra sân. Như vậy, tôi muốn điều khiển cơ thể cậu phải chăng là đặc biệt đơn giản."

Lâm Quát mím môi: "Rất đơn giản, sau đó thì sao?"

Nhân cách phụ vừa vui vừa kích động nói: "Khen tôi."

Lâm Quát từ chối: "... Không."

Cậu hơi mất tự nhiên, một số biểu hiện của nhân cách phụ đã hé lộ lịch sử đen tối của cậu trong quá khứ. Thành tích học tập của Lâm Quát khá ổn, mỗi lần kết thúc kì thi nhìn thấy bạn học khác được giáo viên và cha mẹ khen ngợi, cậu rất ngưỡng mộ, đây là một loại khẳng định đến từ trưởng bối, dù Lâm Chi có cầm bài thi của cậu luôn miệng nói "ca ca thật giỏi" cũng không sao thay thế được loại khẳng định này.

Hiện tại nhân cách phụ chịu ảnh hưởng từ Lâm Quát, coi Lâm Quát là trưởng bối, là kẻ có sức mạnh, muốn Lâm Quát khẳng định và khen ngợi nó.

Nhân cách phụ không vui, hung tợn uy hiếp: "Tôi sẽ không che giấu mật mã tử vong cho cậu đâu, dù cậu có là nhân cách chủ!"

Tùy.

Lâm Quát chẳng thèm quản nhân cách phụ liên tục líu ríu không ngừng trong đầu, cậu lần nữa rời mắt đến trên mặt giấy, trước đó cậu viết 24 mật mã tử vong giả thực ra chính là vì muốn tranh thủ cho mình càng nhiều thời gian để thu thập manh mối phá cục, có 24 mật mã tử vong này đỡ đạn, ít nhất cậu sẽ an toàn 24 ngày, lúc đó hoàn toàn không ngờ tới nhóm ban thưởng phẩm sẽ ghép lại thành Tà Thần.

Cấp bách hơn là, Trương Sâm đã chắc chắn Lâm Quát gửi mật mã tử vong ra ngoài theo vòi hoa sen là chém bừa địa chỉ nhận hàng, gã đang chờ ngày chuyển phát nhanh bị đẩy trả.

Nhân cách phụ "chậc chậc chậc": "Tiến thoái lưỡng nan, chưa bao giờ thấy trường hợp nào khốn cùng hiểm ác như cậu cả."

Lâm Quát nghe nó lảm nhảm, không vui phản đối: "Đính chính một chút, là các cậu đã bị tôi bao vây rồi."

Nhân cách phụ dò xét ý nghĩa Lâm Quát, thoáng kinh ngạc, kiềm chế không nổi kích động lập tức phấn khởi nói: "Cậu điên rồi? Cậu thật sự muốn làm thế?"

Lâm Quát không tiếp tục để ý nhân cách phụ, cậu đứng lên, lấy qua điện thoại và tờ giấy, hai loại đồ vật cùng lúc bị cậu nhét vào trong túi áo khoác.

Sau đó Lâm Quát ra khỏi phòng.

Thời điểm cậu phân tích làm sao ngăn cản Tà Thần, ngoài phòng liên tục có tiếng động, bởi vì hôm qua cửa phòng bị Lâm Chi dùng bạo lực phá vỡ, động tĩnh bên ngoài truyền đến đặc biệt rõ ràng.

Lâm Quát tìm tới nguồn âm, quả nhiên, tiếng động là bắt nguồn từ Lâm Chi. Lâm Quát nhìn thoáng qua hướng âm thanh, vẫn ổn, động tĩnh hôm nay không hẳn khiến người ta khó mà tiếp nhận. Đại khái bởi Lâm Quát về nhà, Lâm Chi không có cảm xúc cáu giận, như người bình thường di chuyển chậu cảnh đàn hương dưới đồng hồ trong phòng khách.

~~~