Kể từ khi quyết định chuyện gia nhập Bắc Hành phái,Tống Tử Duệ quyết định trước tiên y sẽ tham quan khắp Đào Hoa sơn trang.Tống Tử Duệ mất 3 ngày mới nhìn qua tổng thể sơn trang.

Nhưng vẫn còn một nơi mà y không đến đó là Tử Thần uyển.Cùng lúc đó thì Tống Tử Duệ cũng nói ra những điều về Song ngư ngọc bội, thành công nhận được 10% tiến độ hoàn thành nhiệm vụ.

Tóm lại Tống Tử Duệ còn 56% nữa là hoàn thành nhiệm vụ này.Ngày thứ tư, Tống Tử Duệ hay tin Tống Bạch Liên cũng dự định gia nhập Bắc Hành phái.

Tống Tử Duệ nghe tin chỉ nhếch mép cười.Ngày thứ năm, Tống Tử Duệ bỏ mặc mọi chuyện, ở trên giường làm ổ mà ngủ.

Sáng ngủ đến giữa trưa, sau đó dùng khinh công đi đến chợ mua chút thức ăn.

Ăn uống xong lại tiếp tục ngủ đến chiều.

Chiều dậy lại ăn sau đó ngủ đến sáng hôm sau.Ngày thứ sáu, lịch trình của Tống Tử Duệ vẫn như cũ không có gì thay đổi.Ngày thứ bảy....Ngày thứ tám ....!thứ chín......đến một buổi sáng đẹp trời ngày thứ mười ba.

Tống Tử Duệ bị một cảm giác mạnh mẽ làm cho tỉnh ngủ.

Y bỗng ngồi bật dậy, mang giày qua loa rồi chạy tới chỗ những cây hoa bỉ ngạn.....!Chỉ thấy nơi đó xung quanh....bỉ ngạn hoa đã xâm lấn hết.

Khắp nơi đều là sắc đỏ.Tống Tử Duệ thấy cảnh này liền sợ mất mật, y không biết tại sao chúng lại trở thành như vậy.

Rốt cuộc chuyện này là sao đây.Tống Tử Duệ đưa tay ngắt một đoá bỉ ngạn, khi cánh hoa vừa chạm vào tay Tống Tử Duệ nó liền hoá thành một vệt đỏ bay thẳng vào mi tâm của y.

Ngay lúc đó một trận gió thổi lên vô số cánh hao bỉ ngạn bay trong gió hoá thành vệt đỏ bay thẳng vào mi tâm của y.Tống Tử Duệ bị bất ngờ mà nhắm tịt hai mắt lại ngã ngồi xuống nền đất.

Nơi mi tâm của y lại xuất hiện vết chu sa hình hoa bỉ ngạn kia.

Nhưng lần này nó lại khác với lần đầu, lần này đỏ càng đỏ hơn càng diễm lệ hơn.Đợi đến lúc gió ngừng thì trong sân chỉ còn duy nhất một cây bỉ ngạn duy nhất.

Tống Tử Duệ bình ổn lại cảm xúc thì phát hiện một luồn năng lượng kì quái đang di động khắp nơi trong cơ thể y.

Tống Tử Duệ lần nữa ngồi xuống đất, y bắt đầu niệm khẩu quyết bắt đầu hấp thụ nguồn năng lượng đó vào đan điền.Một vòng tuần hoàn kì quái đột nhiên xuất hiện, đem nguồn năng lượng đó dạo quanh khắp nơi trong cơ thể y sau đó không đi vào đan điền mà đi đến mi tâm của y.

Tống Tử Duệ thử dò xét mi tâm thì phát hiện ra nơi đó xuất hiện một viên bạch đan nhỏ.

Nguồn năng lượng từ từ chui vào viên đan ấy, viên đan dần dần xuất hiện một mảng màu đỏ nhỏ.Tống Tử Duệ vô cùng kinh nghi, cái thứ ấy rốt cuộc là gì? Không đợi Tống Tử Duệ kịp quan sát kĩ luồn năng lượng dần dần chạy hết vào viên bạch đan ấy rồi sau đó viên bạch đan dần dần biến mất.Tống Tử Duệ nhanh chóng mở mắt ra, một cảm giác sảng khoái ập đến.

Y cảm thấy mắt tinh tai thính còn hơn cả lúc trước.

Sau khi xác định không còn chuyện gì nữa Tống Tử Duệ quyết định đi vào phòng....!tiếp tục ngủ.

Y lại ngủ một giấc đến chiều tối.

Sau đó y lại ăn một bữa cơm rồi lại tiếp tục ngủ.Ngày Bắc Hành phái diễn ra đại hội chiêu mộ cũng đến.

Ngay từ sáng sớm Tống Tử Duệ đã chuẩn bị thật sẵn sàng, tắm rửa trải chuốt, mặc y phục mới.

Sau đó y lên đường đến nơi diễn ra đại hội.

Đại hội lần này diễn ra ở một quảng trường rộng lớn trên một con đường chính nên có rất nhiều người đứng xem.

Người tham gia xếp cả một hàng dài từ đầu quảng trường đến tận ba con đường.

Người đứng xem lại càng đông hơn nữa.Tống Tử Duệ mặc dù từ sớm đã thức dậy nhưng vẫn phải đứng ở một nơi cách xa khu kiểm tra.

Y đứng đến tận 2 canh giờ mà vẫn chưa tới lượt, giữa trời trưa nắng gắt có không ít người đã ngất xỉu vì vậy hàng ngũ cũng được kéo ngắn lại.

Tống Tử Duệ chán chường mà đảo mắt nhìn khắp nơi trong lúc vô tình y lại chạm mắt phải Tống Bạch Liên ở phía xa cách chỗ kiểm tra còn xa hơn y.

Không biết xui xẻo làm sao Tống Bạch Liên lại nhìn thấy Tống Tử Duệ.

Ả mỉm cười nhếch mép sau đó rời khỏi hàng ngũ của mình tiến lại phía Tống Tử Duệ.- Tiểu Duệ à, tỷ đứng đã mấy canh giờ rồi, mà trời nắng quá đệ...có thể nhường chỗ của đệ cho tỷ được không?Ả không đợi Tống Tử Duệ trả lời mà trực tiếp vươn tay ra định kéo Tống Tử Duệ ra khỏi chỗ đứng.

Nhưng Tống Tử Duệ phản ứng linh hoạt, vươn tay tát thẳng vào mặt ả khiến ả té lộn mèo.

Một cái tát này của y trực tiếp khiến Tống Bạch Liên má phải sưng đỏ in năm ngón tay.Tống Bạch Liên nhanh chóng tức điên lên nhưng lý trí nói cho ả biết ả phải nhịn.

Tống Bạch Liên lập tức bật chế độ diễn xuất, ả nặn ra vài giọt nước mắt, hoa lê đái vũ mà nói.- Tiểu Duệ.

hức...!tỷ..

hức.

tỷ làm gì sai mà đệ lại đánh tỷ...? Tỷ chỉ muốn hỏi thăm đệ chút thôi mà...!hức....