Tô Nghiên nói:

- Mặc dù ngươi có thế giới của mình, nhưng chưa lĩnh ngộ lực lượng lĩnh vực, cho nên thực lực của ngươi còn yếu hơn người lĩnh ngộ lĩnh vực nhiều lắm.

- Lĩnh vực lực?

Dương Lỗi thoáng sững sờ, thế giới không phải còn lớn hơn lĩnh vực sao? Điều này làm hắn có chút khó hiểu.

- Không sai, mặc dù ngươi có thế giới của mình, nhưng không thể phát huy ra toàn bộ lực lượng, không thể lợi dụng lực lượng thế giới đối địch, đây là do ngươi còn chưa lĩnh ngộ lĩnh vực, nếu ngươi lĩnh ngộ, hết thảy sẽ dễ dàng.

Tô Nghiên giải thích:

- Việc này ta nói với ngươi chỉ vô dụng, chỉ dựa vào chính ngươi đi lĩnh ngộ, nếu ngươi lĩnh ngộ thì thành công, nếu không được dù ta nói nhiều bao nhiêu chỉ vô ích, nhưng ta tin tưởng lấy tư chất của ngươi, lĩnh ngộ lĩnh vực không phải là việc khó.

- Ta đã biết, sư tôn, ta tin tưởng không cần bao lâu sẽ lĩnh ngộ được lĩnh vực của ta.

Dương Lỗi thập phần tự tin nói.

Bởi vì ma tộc xuất hiện, Dương Lỗi cùng Tô Nghiên càng phải tranh thủ lên đường nhanh hơn.

Rất nhanh đã đi tới Tô gia.

Lúc này Tô gia biến thành một mảnh hỗn độn.

Cả Tô gia bị vây kín, ma tộc hung hăng càn quấy hoành hành, có một ma tộc cường đại đang lăng nhục một nữ tử Tô gia.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Tô Nghiên xanh mét, mặc dù nàng không có ấn tượng tốt với Tô gia, nhưng tốt xấu nàng cũng họ Tô.

- Thật đáng chết!

Tô Nghiên đánh ra một chưởng, đem ma tộc kia giết chết.

- Người nào?

Người kia vừa chết, làm toàn bộ ma tộc đều nổi giận, chứng kiến Dương Lỗi cùng Tô Nghiên, liền hung tợn vọt tới.

- Giết bọn họ, giết bọn họ!

- Muốn chết!

Dương Lỗi cũng nổi giận.

Phong Ẩn Thí Thần đao đánh ra, vô số ma tộc chết dưới trường đao, hóa thành kinh nghiệm trị cùng đổi điểm.

Ngay lúc ma tộc sắp bị giết hết sạch sẽ, một thân ảnh xuất hiện, là một nam tử thân hình cao lớn, khuôn mặt dữ tợn, trên má trái có một vết sẹo khủng bố hình con rết, làm người ta rét run, thực lực của người này làm Dương Lỗi chấn động, không cách nào nhìn thấu.

Chỉ thấy nam tử nhìn Tô Nghiên, vẻ mặt tươi cười nhìn càng thêm ghê tởm.

- Ngươi rốt cục xuất hiện, ta còn tưởng rằng ngươi tiếp tục trốn ở đó đâu.

Dương Lỗi nghe vậy cả kinh, xem ra người này nhận thức Tô Nghiên, tựa hồ vì nàng mà đến, bọn hắn quan hệ thế nào? Có cừu hận gì? Dương Lỗi nhìn vẻ phẫn nộ của sư tôn, như có suy nghĩ.

- Lưu Hồng Binh, ngươi muốn chết!

Tô Nghiên hừ lạnh một tiếng, đánh ra một chưởng, vô thanh vô tức, uy lực khủng bố tới cực điểm.

- Có tiến bộ, quả nhiên có tiến bộ, không nghĩ tới ngươi cũng đi tới bước này.

Thân hình Lưu Hồng Binh lui về phía sau, một đạo hắc sắc khí kình ngăn chặn chưởng lực kinh khủng kia:

- Nhưng cho dù là như vậy ngươi cũng không khả năng vượt hơn ta.

- Lưu Hồng Binh, ngươi cút ra khỏi Huyền Nguyên Tinh, bằng không ta cùng ngươi đồng quy vu tận!

Tô Nghiên cắn răng quát lạnh.

- Tinh cầu này thật sự xinh đẹp ah! Đáng tiếc tinh cầu xinh đẹp như vậy sẽ hủy trong tay của ta, ha ha…ha ha…

Lưu Hồng Binh vung tay lên, một hình ảnh xuất hiện trước mặt, chính là hình ảnh Huyền Nguyên Tinh.

Tô Nghiên nghe vậy tức giận đến toàn thân phát run, Lưu Hồng Binh lại lợi dụng Huyền Nguyên Tinh để uy hiếp nàng.

- Lưu Hồng Binh, tên hỗn đản, ngươi rốt cục muốn thế nào?

- Ha ha, làm sao bây giờ, không nghĩ tới lãnh huyết ma nữ Tô Nghiên lại có một ngày cũng chịu thua, ha ha, ha ha, thật sự khiến ta kinh hãi.

Lưu Hồng Binh đột nhiên cười to.

- Ngươi…ngươi…rốt cục muốn thế nào? Lưu Hồng Binh, ngươi không nên ép ta, bằng không ta cùng ngươi đồng quy vu tận, ngươi có thể thử xem.

Nhìn dáng vẻ của Lưu Hồng Binh, ngữ khí Tô Nghiên càng thêm băng sương, sát khí phóng thích, khiến cả đám ma tộc bị ép đến hết hơi.

Mà Dương Lỗi nghe hai người nói chuyện cũng sợ ngây người, không nghĩ tới sư tôn Tô Nghiên còn có danh xưng như vậy, lãnh huyết ma nữ, nguyên lai sát khí kinh khủng của nàng cũng không phải vô duyên cớ có được, mà là thật sự giết chóc ra tới, có thể lấy được danh hiệu này hơn nữa thực lực còn cường hãn, làm sao giết ít người được đây?

Nghe được lời nói của Tô Nghiên, Lưu Hồng Binh cũng hoảng sợ, không dám tiếp tục chọc giận nàng. Hắn hiểu rõ Tô Nghiên, một khi chạm tới điểm mấu chốt trong lòng nàng, nàng tuyệt đối sẽ điên cuồng, chuyện cùng mình đồng quy vu tận không phải không làm được.

- Quả nhiên không hổ là lãnh huyết ma nữ, ngoan độc, đủ độc, ta thưởng thức, muốn ta buông tay cũng dễ dàng, chẳng qua cần ngươi đáp ứng một điều kiện.

Trên mặt Lưu Hồng Binh lộ ra nụ cười quỷ dị.

- Ngươi đừng nên quá mức!

Tô Nghiên nhìn vào mắt Lưu Hồng Binh, lửa giận đã lên tới cực hạn, sát ý càng đậm.

Sát khí cường thịnh làm Lưu Hồng Binh nhíu mày, thoáng lui ra sau một bước.

- Điều kiện của ta rất đơn giản, ngươi có thể làm được đến.

Lưu Hồng Binh không muốn bức Tô Nghiên nóng nảy, trong lòng tự biết nếu mình còn tiếp tục kích thích nàng, nói không chuẩn sẽ lưỡng bại câu thương, đây là điều hắn không muốn nhìn thấy, lần này hắn đi ra là có nhiệm vụ, nếu không hoàn thành thì hậu quả hắn thật sự không thể gánh vác.

- Điều kiện gì, nói!

Tô Nghiên lạnh lùng lên tiếng.

Lưu Hồng Binh nhìn qua Dương Lỗi, khóe môi hiện lên ý cười.

Mà Dương Lỗi nhìn thấy Lưu Hồng Binh nhìn mình, có cảm giác không ổn, chẳng lẽ người này không phải vì sư tôn Tô Nghiên mà đến, mục đích của hắn lại là chính mình hay sao?

Nghĩ đến đây trong lòng Dương Lỗi cả kinh, nếu mục đích thật sự của hắn là chính mình, như vậy sự tình thật sự phiền toái, mặc dù tu vi của mình không tệ, nhưng dù lợi hại bao nhiêu cũng không thể đối kháng một người đã đạt tới cảnh giới đại đạo thánh nhân.

Đương nhiên Dương Lỗi từng nghĩ tới nếu mình dùng Hủy Diệt Nhất Thức điệp chồng có thể đối kháng được Tô Nghiên hay không, dù sao Tô Nghiên đã đạt tới cấp độ kia, thực lực cũng nhìn không ra sâu cạn, nhưng Dương Lỗi không dám thử, bởi vì một chiêu này nếu hắn thi triển ra tuyệt đối không khả năng khống chế.

Giờ này khắc này lại cho Dương Lỗi một cơ hội, một cơ hội thử xem uy lực chiêu thức kia, nghiệm chứng ý nghĩ trong lòng hắn trước đó.

- Ta muốn tiểu tử này!

Quả nhiên Lưu Hồng Binh liền chỉ vào Dương Lỗi.

- Có ý tứ gì?

Tô Nghiên vừa nghe Lưu Hồng Binh nói ra yêu cầu, sắc mặt nhất thời đại biến, vô cùng phẫn nộ, nguyên bản cảm xúc của nàng đã đến bên cạnh giờ bạo phát, cuối cùng đã hoàn toàn nổ tung:

- Lưu Hồng Binh, ngươi muốn chết!

Kích động như vậy? Chứng kiến diễn cảm của Tô Nghiên, Lưu Hồng Binh hoảng sợ, hắn làm sao cũng không ngờ ở trong lòng Tô Nghiên, nam tử kia lại chiếm cứ địa vị trọng yếu như thế, mục đích lần này của hắn đến đây là bởi vì tiểu tử này, bởi vì hắn biết tiểu tử này là con trai của người kia, vì đối phó người kia không còn biện pháp khác, người kia quá cường đại, cường đại đến mức cơ hồ không có nhược điểm, cuối cùng mới biết được người kia còn một đứa con trai, mà đứa con trai kia chính là Dương Lỗi.

Cho nên vì đối phó người kia, chỉ phải bắt lấy Dương Lỗi, uy hiếp người kia, có lẽ còn nhân cơ hội này đối với được người nọ.