"Khả Khả,lâu rồi không gặp cậu."Nam Cung Ngọc Hân lúc này mang người đi tới,mỉm cười chào hỏi nhưng trong lòng phải nói đều là nguyền rủa Tang Khả Nhi sao vẫn chưa chết đi cho bớt chật đất.

"Nam Cung tiểu thư,xin mời cô gọi tôi là Tang tiểu thư hoặc là Tử phu nhân cảm ơn,tôi với cô cũng không có thân thiết đến mức gọi tên như thế."Tang Khả Nhi chỉ cười lạnh,nghiêm túc chỉnh lại cách gọi của Nam Cung Ngọc Hân.

"Tử phu nhân?"Nam Cung Ngọc Hân nhíu mày,nếu cô nhớ không sai thì Tử gia ngoài Tử Mục còn có một người nữa là Tử Dạ thì phải,nói vậy chẳng lẽ con tiện nhân này...

"Tháng trước tôi cùng Tử Dạ vừa kết hôn đâu,có lẽ tin vẫn chưa truyền tới căn cứ Thủ Đô rồi nhỉ?"Nói ánh mắt của Tang Khả Nhi lại nhìn sang cái vị từng là vị hôn phu của mình,lúc này còn đang phải cùng một đám nam nhân cạnh tranh vì một nữ nhân kia.

A,thật là mất hết tôn nghiêm nam nhân đâu,lúc trước phiền chán cô mà đi yêu Nam Cung Ngọc Hân phản bội lại người đã yêu hắn suốt 5 năm.Giờ gặp lại,Tang Khả Nhi chỉ có thể nói cô cảm thấy rất hả dạ.

Nếu Hứa Thành không phản bội cô,có lẽ cô cũng không gặp được Ninh Uyên,gặp được Tử Dạ,người chồng hết mực yêu thương cô,không có được địa vị cùng thực lực như hiện tại.

Tất cả cô có được,cũng đều phải nói một tiếng cảm ơn đôi cẩu nam nữ trước mặt này đâu,cảm ơn bọn hắn đã cho cô đi tới ngã rẽ tìm được hạnh phúc của đời mình.

Mà Hứa Thành,cái giá phải trả khi phản bội cô còn không phải là cho đến bây giờ đều phải cùng nam nhân khác chia sẻ một nữ nhân hay sao?

Còn hắn có thật sự hạnh phúc hay không,kia phải để hắn tự hỏi chính bản thân của mình rồi.

"A,thì ra là vậy,chúc mừng cậu."Nam Cung Ngọc Hân nói lời chúc mừng mà như sắp cắn nát răng vậy.

Ả vốn đã nhắm tới nam nhân Tử Dạ,Thành chủ của căn cứ Uyên Thành lâu như vậy nhưng mãi vẫn không khiến hắn để ý tới,vậy mà con tiện nhân chết tiệt này lại có thể gả cho hắn thật khiến ả tức đến muốn hộc máu mà!

Dù biết Tử Mục là em trai cùng cha khác mẹ của Tử Dạ nhưng cả hai thực lực như trời với đất vậy,Tử Mục căn bản chỉ biết dựa vào nắm tay còn đầu óc thì chẳng có bao nhiêu.Riêng Tử Dạ vừa có thực lực vừa có trí thông minh lãnh đạo cực kì tốt,ai mà không đi yêu người như thế đâu.

Lúc trước ả nghĩ tới làm cho Tử Dạ ngã xuống dưới thạch lựu váy của ả,vậy thì căn cứ Uyên Thành ả cũng sẽ nắm vào trong lòng bàn tay.(Yu:Chị gái mơ giữa ban ngày nữa rồi,tỉnh giùm đê!)

Ai biết tên Tử Dạ kia dầu muối gì đều không ăn,mỗi khi có cuộc họp giữa lãnh đạo các căn cứ thì đều là một bộ lạnh băng,mặc cho ả có ám chỉ kiểu nào đều không làm gì được trái lại càng khiến hắn nhìn ả với ánh mắt chán ghét cùng ghê tởm nữa.

Tang Khả Nhi hiện tại đâu phải là Tang Khả Nhi ngây ngô,ngu ngốc của hai năm trước chứ.

Cô làm sao mà không nhìn ra Nam Cung Ngọc Hân là đang tức giận cái gì đâu,còn không phải muốn đào góc tường nhà cô sao,ai mà ngờ tới góc tường nhà cô lại làm bằng chất liệu siêu bền đâu,Tử Dạ nhà cô chính là nam nhân cực kì chung thuỷ nga~.

"Ân,cảm ơn lời chúc của cô,Nam Cung tiểu thư."Vẫn làm bộ như không có gì mà chân thành cảm ơn,chẳng lẽ chỉ mình cô ta là biết diễn kịch chắc?

Ninh Uyên đừng bên cạnh ôm Kero,khi nghe hai người nói chuyện tràn đầy mùi thuốc súng mà nhịn cười đến suýt nghẹn luôn.

Chờ Nam Cung Ngọc Hân tức giận mà mang người rời đi trở lại chỗ xe của đội mình,các đội trưởng của đội chiến đấu đều tới tìm Tang khả Nhi chờ phân nhiệm vụ.

"Uyên Uyên."Yato Kamui không biết từ lúc nào xuất hiện ở trên nóc xe mà Tang Khả Nhi cùng Ninh Uyên đang đứng.

"Thế nào rồi?"

"Đã tìm thấy,Hắc dị thể đó đang di chuyển hướng tới căn cứ của chúng ta,còn tình hình trong đống đổ nát căn cứ Nam Vực thì có không ít Alien cấp 3 cùng vài loài dị hình khác ngửi thấy mùi máu mà tới."Kamui cầm ô mà che nắng,trên mặt đều quấn một lớp băng dày,hắn chán ghét mặt trời a~.

"Anh đi tìm điểm yếu của nó,giết trước khi nó tiến vào phạm vi căn cứ Uyên Thành,kết thúc trở về báo cáo toàn quá trình."Ninh Uyên làm sao mà không nghe được trong lời báo cáo của Kamui tràn ngập chiến ý đâu,nếu còn không cho hắn đi hắn cũng tự vác dù phóng đi tìm con Hắc dị thể kia đi,còn không bằng sảng khoái thả người.

"Hắc,đã biết."Kamui lập tức nhún người nhảy xuống mà dùng mau nhất tốc độ biến mất trong tầm mắt của mọi người.

"Chị có nên cầu phúc cho con dị thể kia không?"Tang Khả Nhi cùng mấy người khác cũng nghe thấy,khoé miệng khẽ kéo kéo.

Gặp phải cái tên cuồng chiến liều mạng như Kamui,vẫn là tự cầu siêu luôn đi.

"Kệ hắn,chúng ta nhiệm vụ chính là cứu người còn sống sót,mắc kẹt trong đống đổ nát kia.Mọi người đều biết vị trí của mình rồi đi?"Ninh Uyên chỉ có thể thở dài,đem vấn đề kéo lại đề chính.

"Đều đã biết,Ninh tiểu thư."Các đội trưởng lập tức đứng nghiêm chỉnh,hô to rất đồng thanh.

"Vậy thì bắt đầu đi,thời gian là kim cương,lập tức cứu người,gặp nguy hiểm không thể chống đỡ lập tức phát pháo hiệu."Tang Khả Nhi hài lòng về khí thế của bọn họ.

"Rõ."Nói xong,tất cả các đội lập tức về đội của mình,mang theo thành viên của đội y tế mà đi trước hướng các điểm đã được phân chia mà bắt đầu công cuộc cứu người.

Ninh Uyên để Unohana Retsu cùng Clow Reed ở lại cùng Tang Khả Nhi,mang theo những tinh linh khác lập tức phân tán đi giết toàn bộ những quái vật dị hình đang ở trong căn cứ Nam Vực.

Bên đội căn cứ Thủ Đô còn chưa kịp phản ứng gì,chỉ kịp nhìn lại thì bên đội cứu viện căn cứ Uyên Thành chỉ còn sót lại đội hậu cần cùng vài người đội y tế đang gấp rút chuẩn bị thuốc men cùng vị trí chờ các đội cứu người trở về,hành động cực kì mau lẹ.

Nam Cung Ngọc Hân đợi biết cũng đã qua 15 phút sau, ả cảm thấy tức giận mà định đi tìm Tang Khả Nhi nói chuyện,vừa đi tới liền nhìn thấy rất nhiều nhánh cây không biết từ đâu đang nâng đỡ một phụ nữ đôi chân cùng lưng đều máu me đầm đìa,phía sau còn đi theo chừng 2-3 người đang nâng đỡ nhau tiến tới nơi này.

"Đội y tế,mau lên!"Unohana Retsu là bình tĩnh nhất,bà nhanh chân đi tới đỡ lấy người phụ nữ kia và xem xét kĩ vết thương,lại cho người nâng cáng tới khiên đến trại cứu thương để chữa trị.

Những người theo sau cũng lần lượt được người tiếp nhận đi chữa trị vết thương trên người,làm việc với hiệu suất cao nhất khiến Nam Cung Ngọc Hân đều phải á khẩu không nói được lời nào.

"Nam Cung tiểu thư,tôi mặc kệ cô trong lòng là đang tính kế gì,việc cứu người là quan trọng hết thảy,càng kéo dài thì mạng người càng nguy hiểm,tự nhìn mà làm."

Tang Khả Nhi lạnh nhạt liếc nhìn Nam Cung Ngọc Hân xong,lập tức chạy tới tiếp nhận hai đứa trẻ chừng 3,4 tuổi trên tay Senju Hashirama rồi mang vào lều hậu cần vì hai đứa trẻ đều bình an không có vết thương nào ngoài chút xây xát nhỏ,chỉ cần dùng chút thuốc sát trùng là ổn rồi,nhìn hai đứa nhỏ rất yếu ớt có lẽ nhịn đói nhịn khát lâu dài dẫn tới.

Nam Cung Ngọc Hân bị người nói toẹt ra suy nghĩ trong lòng mà có chút chột dạ,lại quay người điều động đội đi cứ viện.

Ban đầu ả định chờ thêm vài giờ nữa,chờ cho con quái vật giảm bớt rồi mới để người đi,giảm thiểu người của họ bị thương cùng đạn dược.

Ai ngờ được con tiện nhân Tang Khả Nhi kia sau khi thăm dò liền lập tức phân đội đi cứu viện ngay lập tức đâu,lúc này ả lại không thể không để người cùng gia nhập cứu viện.

Nam Cung Ngọc Hân hơn ai hết đều biết sức chiến đấu của căn cứ Uyên Thành,dù căn cứ bọn họ có huấn luyện kiểu nào thì thực lực cũng đều bị người ta bỏ xa cả nửa vòng trái đất,hiện tại lại lao đầu vào chỗ tập trung toàn quái vật dị hình ngoài hành tinh chẳng khác nào đi tìm chết thay vì cứu viện.

Dù có tức giận cũng phải nghẹn trở lại trong lòng,cắn răng mà chịu tổn thất khi cứu viện người còn sống sót trong căn cứ Nam Vực.