“Cái...!Cái gì?” Viên Y Y như không dám tin vào tai mình.

Vậy là 5000 tệ tiền lương một tháng của diễn viên theo đoàn...

Chỉ trong một đêm đã tan thành mây khói...

“Phó đạo diễn, chú không thể như vậy được, rõ ràng là do Đường Oánh Oánh gây sự trước.”

Phó đạo diễn mất kiên nhẫn nói: “Cô muốn quay thì quay, không muốn quay thì tôi tìm người khác quay thay.

Nếu hôm nay cô quay, thì vẫn nhận được 200 tệ, tự cô lựa chọn đi!”

Viên Y Y cảm thấy chua xót trong lòng, cơ hội khó khăn lắm mới có được, vậy mà lại bị Đường Oánh Oánh phá hỏng!

Hôm qua cô còn tưởng rằng mọi chuyện đã êm xuôi rồi, không ngờ cô ta lại giở trò sau lưng cô.

Cô rưng rưng nước mắt diễn xong hai phân cảnh của ngày hôm nay, tuy rằng trong lòng rất tức giận, nhưng mà với tình trạng hiện tại của cô thì không thể nào từ chối 200 tệ này được.

Lúc cô vừa đóng máy xong, thầy Triệu đến tìm cô.

“Viên Y Y, chuyện lần này chú cũng không giúp được gì cho con, lúc nãy chú đã hỏi thăm rồi, hôm nay là do cậu chủ nhỏ của nhà đầu tư - bạn trai của Đường Oánh Oánh - Quý Dương tự mình liên lạc với đoàn phim, yêu cầu đổi diễn viên khác thay thế con.

Phó đạo diễn cũng đã cố gắng hết sức rồi, vốn dĩ Đường Oánh Oánh rất ít khi đến phim trường, cho dù con có tiếp tục đóng phim thì cũng không chạm mặt cô ta, nhưng mà nhà đầu tư thì khác...!Haizz, đừng nói là phó đạo diễn, đến cả chú - đội trưởng đội quần chúng - cũng phải tạm thời tránh mặt.

Đứa nhỏ đáng thương, hay là con đến công hội xem thử, cứ đóng vai quần chúng trước đã.”

Cố Manh nghe tin xong, cũng vội vàng chạy đến: “Trời ạ, vậy mà lại có loại đàn ông mặt dày như vậy! Lần sau nếu để tớ gặp lại anh ta, tớ sẽ cho anh ta một trận!”

Cô ấy cảm thấy tam quan của mình như bị đảo lộn, không ngờ bạn thân của mình lại gặp phải tên bạn trai cũ vô lại đến vậy.

Viên Y Y bất lực nói: “Chuyện này tớ không muốn cậu bị liên lụy.

Cậu cứ yên tâm làm việc ở đoàn phim đi.”

“Vậy cậu định làm sao bây giờ? Cậu định tiếp tục tìm việc khác hay là tiếp tục làm diễn viên?”

Viên Y Y cảm thấy chua xót trong miệng, diễn viên à?

Cô là ai chứ, vậy mà lại đi làm diễn viên, cho dù là vai diễn khách mời nho nhỏ ngày hôm qua, thì cũng chỉ là một vai diễn nhỏ bé đến mức trong kịch bản cũng chẳng có tên.

“Thôi thì cứ đi bước nào hay bước nấy vậy.”

Đi đến cổng phim trường, Viên Y Y vừa nhìn đã thấy Quý Dương đang đứng gọi điện thoại.

Quả nhiên là oan gia ngõ hẹp!

Viên Y Y tức giận xông đến: “Đồ khốn khiếp! Tại sao anh lại nói với đoàn phim đổi vai diễn của tôi!”

Quý Dương vô thức che ống nghe điện thoại lại: “Anh có chút chuyện...!Không phải, không phải con gái đâu, có chút việc đột xuất thôi, ngoan nào, lát nữa anh gọi lại cho em, ôi, em đừng giận mà, alo!”

Đầu dây bên kia đã cúp máy.

Quý Dương quay người lại, thấy người đến là Viên Y Y, trên mặt có chút bối rối.

“Y Y, anh làm như vậy cũng vì muốn tốt cho em, em còn trẻ như vậy, làm gì mà chẳng được, sao lại chạy đi đóng vai quần chúng, chẳng phải là lãng phí thanh xuân sao, em học xong đại học đàng hoàng, tìm một công việc tử tế còn hơn là làm cái này chứ?”

Viên Y Y nghiến răng tức giận nói: “Tôi muốn làm gì thì liên quan gì đến anh, tại sao anh lại nói với đoàn phim đổi vai diễn của tôi! Anh có biết đó là cơ hội mà tôi phải rất vất vả mới có được hay không!”

Bản thân cô phải vô cùng cố gắng mới có được cơ hội, vậy mà Quý Dương lại dễ dàng phá hỏng nó như vậy, dựa vào đâu chứ!

Vẻ mặt Quý Dương thoáng hiện lên vẻ bối rối: “Viên Y Y, anh nói thật với em nhé, là Đường Oánh Oánh cảm thấy xuất hiện chung một đoàn phim với em thì không hay lắm.”

“Vậy tại sao người phải rời đi không phải là cô ta!” Viên Y Y tức giận nói.