Đường Oánh Oánh hơi kinh ngạc, hôm nay Viên Y Y vậy mà lại dám cãi lời cô ta!

Trước đây quan hệ của hai người cũng khá thân thiết, cô ta cũng hiểu sơ sơ về tính cách của Viên Y Y, đó chính là vô cùng nhút nhát!

Là người mà ngay cả mẹ kế cướp mất căn nhà bà nội để lại cho mình, bạn thân cướp bạn trai mà cũng không dám hó hé một lời.

Loại người yếu đuối như vậy, cô ta chỉ cần động một ngón tay là có thể dễ dàng bóp chết rồi, hôm nay Viên Y Y lại dám cãi lời cô ta!?

“Viên Y Y, đừng tưởng rằng cô đóng một vai khách mời nhỏ là có tư cách lớn tiếng với tôi, tôi nói cho cô biết, tôi muốn phong sát cô trong giới giải trí chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay!”

“Cô - một diễn viên dựa vào hơn chục diễn viên đóng thế và phông xanh - cũng có mặt mũi nói diễn xuất của tôi không tốt, không xứng đáng làm diễn viên sao?” Viên Y Y cười nhạt.

Đúng là trước đây cô chưa từng xảy ra xung đột trực diện với ai như vậy, nhưng mà cô thấy Cố Manh đã đứng ra bênh vực mình, cô không có lý do gì mà không đấu tranh cho quyền lợi của mình.

Hơn nữa, đối phương lại là Đường Oánh Oánh!

Đây là cơ hội mà cô phải cố gắng lắm mới có được, bỏ lỡ lần này, cô lại phải quay về làm diễn viên quần chúng, cô không còn đường lui nữa!

Đường Oánh Oánh giận đến mức toàn thân run rẩy, cô ta có tìm diễn viên đóng thế, cũng quay phim bằng phông xanh, nhưng mà, với thân phận và địa vị hiện tại của cô ta, cả đoàn phim từ trên xuống dưới có ai dám nói ra nói vào gì cô ta không?

Hôm nay Viên Y Y chán sống rồi, cô ta hận không thể xông lên xé rách miệng cô ra.

Đúng lúc này, đạo diễn hét lớn một tiếng: “Mấy người có thôi đi không hả? Còn muốn quay phim nữa không?”

Thấy đạo diễn tức giận, phó đạo diễn vội vàng chạy đến bên cạnh Đường Oánh Oánh khuyên nhủ: “Cô Đường, chiều nay còn có phóng viên đến phỏng vấn, làm ầm ĩ lên thì không hay đâu.

Hơn nữa, Viên Y Y cũng đã quay cảnh này rồi, lát nữa còn phải quay tiếp, đột ngột thay người sẽ khiến chúng tôi rất khó xử...!Cô rộng lượng, đừng chấp nhặt với cô ấy nữa được không?”

Đường Oánh Oánh đương nhiên không thể dễ dàng bỏ qua như vậy, bị một diễn viên quần chúng nhỏ bé cãi lại, cô ta - nữ chính này - còn mặt mũi nữa không?

Nhưng đúng lúc này, phóng viên đến phỏng vấn cũng đã đến phim trường, đi cùng với bọn họ còn có rất nhiều fan hâm mộ của cô ta.

Quản lý Phương Tĩnh cũng chạy đến hòa giải, khuyên cô ta nên lấy đại cục làm trọng, Đường Oánh Oánh lúc này mới tạm thời bỏ qua.

Ban đầu Cố Manh còn lo lắng thay cho Viên Y Y, nhưng mà nhìn thấy cô bạn nhút nhát của mình rốt cuộc cũng đã vùng lên một lần, cô ấy vui mừng đến mức muốn kéo Viên Y Y xoay vòng vòng, nhưng mà bây giờ vẫn còn đang ở phim trường, cho nên cô ấy chỉ có thể kiềm chế lại.

Cô ấy kéo Viên Y Y ra khỏi phim trường, sau đó mới vui vẻ ôm chầm lấy cô: “Không ngờ con rùa rụt cổ như cậu cũng có ngày thông suốt như vậy, đối phó với kẻ thù thì phải mắng cho hả giận như vậy, sao cậu lại nghĩ thông suốt như vậy?”

Viên Y Y bị cô ấy ôm chặt đến mức không thể động đậy: “Chắc là do...!Cuối cùng tớ đã nhận ra...!Trước kia tớ luôn tự lừa dối bản thân, cho rằng bố mẹ có nỗi khổ riêng của họ, cho rằng Quý Dương chỉ đang trong thời gian thực tập bận rộn nên không có thời gian ở bên cạnh tớ.

Thực ra tớ đã sớm nhận ra, bọn họ không hề yêu thương tớ...!Người yêu thương tớ đã không còn ở bên cạnh tớ nữa rồi...!Tớ sẽ không làm rùa rụt cổ trong cái mai nữa! Cậu nói đúng, những ngày tháng sau này, tớ phải sống vì chính mình!”

“Viên Y Y, tớ ủng hộ cậu hết mình!”

Cố Manh ôm chầm lấy Viên Y Y, cuối cùng con rùa nhỏ này cũng chịu chui ra khỏi cái mai của mình rồi.

Thực ra lúc trước kéo cô đến đây đóng phim, vì muốn cô thoát khỏi trạng thái rụt rè nhút nhát, rèn luyện thêm sự dũng cảm.