Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

Chương 41: Dungeon của sự giả dối phần 3

Ngay sau khi Aoga bỏ chạy một cuộc tàn sát diễn ra, trận chiến một chiều giữa Vương Minh và đám lính ma tộc.

Không quá 10 phút hơn chục ma tộc bị Vương Minh quét sạch, đám kị sĩ chỉ đứng ngó lòng thầm mừng.

"Kẻ kia không phải kẻ thù!!! "

Diệt sạch, Vương Minh như một thói quen vung sạch máu trên thanh kiếm sau đó đút lại bao kiếm. Dưới cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống của Cao Lãnh, Vương Minh tiếng lại gần ông tay lấy ra một mẫu giấy.

"Ta cần chữ kí." Vương Minh nói.

Cao Lãnh có vẻ giật mình nhìn mẫu giấy trên tay Vương Minh, nhưng ông ta chưa kịp lên tiếng thì...

"Anh Hai!"

Kẻ gọi không ai khác chính là Thanh Thanh em gái cùng cha khác mẹ với hắn, cô một tay để lên ngực một tay siết chặt nắm tay mặt nhìn Vương Minh.

Nghe được tiếng gọi Vương Minh đầu hơi quay ngang nhìn Thanh Thanh, hắn im lặng không nói gì sau đó quay lại nhìn Cao Lãnh.

"Ta hiện không kí được cho ngươi ít nhất vào lúc này." Cao Lãnh như đón được ý nghĩ của Vương Minh ông ta ngay lập tức trả lời.

Vương Minh có vẻ buồn bực nói.

"Lý do?"

"À thì Công Chúa Điện Hạ muốn gặp ngươi." Cao Lãnh trả lời.

Đúng lúc này trên chiếc xe ngựa sang trọng một nàng công chúa với chiếc váy trắng, tóc vàng óng, đôi mắt xanh lục, khuôn mặt xinh đẹp, nước da trắng hồng, cùng dóc dáng ba vòng chuẩn, bước xuống.

Vương Minh liếc cái hắn cũng chả thèm nhìn 5s rút kiếm chỉa về phía Cao Lãnh.

"Ngươi không kí, ta tẩn luôn ngươi!" Vương Minh hơi nghiên cái đầu sát khí toả ra như thác.

Cao Lãnh bị một màng bá đạo của Vương Minh làm cho câm lặng, đúng lúc Thanh Thanh chắn ngang Cao Lãnh.

"Hai hai!? Anh làm gì vậy ông đang bị thương đó." Thanh Thanh nói.

Mọi thứ như sắp đi vào bế tắc thì nàng công chúa kia lên tiếng giọng ngọt thanh.

"Ngài có thể dành chút thời gian nói chuyện với tôi không?"

"..." Vương Minh không trả lời kiếm dẫn chỉa về Cao Lãnh.

"Sau khi bàn chuyện xong thì ta có thể kí." Cao Lãnh thận trọng nói.

Một khoảng lặng có thể nghe thấy cả tiếng gió thổi, Vương Minh thu kiếm.

"Nói đi." Vương Minh nhìn nàng công chúa nói.

Đúng lúc này Thanh Thanh lại chen ngang.

"Hai hai, ít nhất cũng phải về Tp chứ anh định để công chúa bàn chuyện ở nơi thế này sau?" Thanh Thanh nói.

[Thanh Thanh lv 111]

"..." Trong thời gian ngắn lên không ít level, không tồi.

Vương Minh nhìn Thanh Thanh nghĩ thầm.

"Ta cho ngươi 5s bước ra hoặc bay đầu... 1..." Vương Minh nói người toả ra sát khí ngùn ngụt.

Thanh Thanh có vẻ hoang mang, Cao Lãnh thì vẻ ngạc nhiên, nàng công chúa thì có vẻ như đã biết trước mọi chuyện cô ra hiệu, từ hư không một kẻ mặc đồ hầu gái xuất hiện, một người phụ nữ trung niên theo thân hình là vậy khuôn mặt bị che bởi lớp khăn.

"Nàng ta là người ta, không cần phải cảnh giác." Công Chúa nói.

Vương Minh không nói gì hắn chỉ yên lặng, khiến bầu không khí trở nên ngột ngạc bất chợt. Nhân định đây là sự xem thường cô nàng mặc đồ hầu gái che mặc lên tiếng.

"Ngươi đây là ý gì? Gặp Đại Công Chúa không chào, lại chả hành lễ?"

Vương Minh không nói gì quay đi, hắn chán rồi không cần giấy nửa.

"Vương Minh, ít nhất hay cho ta một chút mặt mũi dù gì... " Cao Lãnh hơi khổ sở lên tiếng.

Cô nàng phiền phức Thanh Thanh ním lấy tay Vương Minh bộ mặt như sắp khóc nói.

"Hai hai... Em cũng có chuyện muốn nói với anh." Thanh Thanh nói.

Vương Minh nhìn Thanh Thanh hắn có chút động lòng.

"Ta đợi các ngươi ở hội."

Vương Minh nói xong đi mất.

......................................................

Không quá lâu tất cả đã tập hợp tại Hội, phòng làm việc của Cao Lãnh xung quanh chiếc bàn Vương Minh, Thanh Thanh ngồi đối diện với Cao Lãnh Và Công Chúa riêng cô hầu gái thì đứng.

"Tuy muộn nhưng xin giới Thiệu tôi tên Hạ Na... " Công chúa nói nhưng chỉ nửa bị cắt ngang.

"Vào việc chiến đi." Vương Minh cắt ngang lời Hạ Na nói.

Sau lời nói của Vương Minh cô hầu gái có vẻ thịnh nộ khí tức cuồng cuộn.

Xoẹt

Như một sự dằn mặt nhạ một con dao nhỏ phi thẳng về phía Cô Nàng Hầu gái cấm thẳng vào tường, một vạch máu nhỏ gớm gớm trên mặt nàng. Khuôn mặt nàng ta có vẻ ngơ ngác như không tin vào mắt mình việc Vương Minh vừa làm, nó quá nhanh xo với tốc độ phản ứng của cô.

[La La lv 197]

"Cô có thể thử lại nếu muốn đầu mình cấm dao."

Vương Minh nói.

Triệt để im lặng, cả Cao Lãnh cũng chả thấy rõ hành động Vương Minh vừa rồi. Như cố thay đổi bầu không khí Hạ Na lên tiếng.

[Hạ Na lv 155]

"Xin lỗi gì sự thất lễ vừa rồi."

Hạ Như nói.

"Tôi đến đây chỉ với mục đích mời ngài gia nhập giáo hội?"

Hạ Như nói tiếp.

Sau lớp mặt nạ Vương Minh nhíu mày, nhân tộc hiện nay có ba nước lớn trong đó nơi Vương Minh đang đứng đây có tên là Alan Đế quốc lớn nhất trong ba nước ở nhân tộc. Tuy vậy đó là điều Vương Minh không quan tâm cái quan tâm của hắn là Giáo Hội Thánh Quang.

Nhân tộc ba nước lớn thì ba nước đều có sự hiện diện của giáo hội này, hắn cũng đã được Diệp Thu kể lại việc của Saitou, về vấn đề mâu thuẫn giữa Giáo Hội Thanh Quang và Saitou dẫn đến việc kẻ cứu toàn bộ nhân tộc lại không hề có chút ghi chép gì.

"Như ngài biết Quỷ Vương hồi sinh, hắn đang đe doạ đến an nguy thần dân của ta và Tam Tộc, hiện tại chúng ta đang rất cần những người có sức mạnh như ngài." Hạ Na nói.

"Ừ, rất hùng hồn. Ta hỏi cô có bao nhiêu anh hùng đã phong ấn Quỷ Vương. " Vương Minh tay kéo nhẹ mặt để lộ ra cái miệng, tay đưa lấy li trà hớp nhẹn.

Hạ Na không đón được suy nghĩ của Vương Minh hiện đang nghĩ gì, nhưng cô quyết tâm phải lối kéo được kẻ này dù bất cứ giá nào đó cũng là lệnh của Giáo Hoàng.

"Có bốn anh hùng đã phong ấn quỷ vương." Hạ Na trả lời.

Vương Minh cười lạnh, hắn lại hỏi tiếp.

"Thật sau?"

Hạ Na có chút giật mình, càng thêm nghi vấn bởi cô biết vốn là năm nhưng thông tin này tuyệt mật cả cô, công chúa một nước người được coi là được phước lành từ nữ thần cũng không biết quá nhiều.

"Ý ngài là gì?" Hạ Na nói.

"Ta không giúp." Vương Minh vứt phát trả lời.

Bầu không khí bất chợt lặng im, khuôn mặt Hạ Na có vẻ khó coi.

Vương Minh có một suy nghĩ thú dị hướng về Saitou, hắn khá hướng thú với kẻ này tuy nhiên hắn ngủm rồi. Nhưng là những kẻ đến từ Trái Đất cũng coi là 1 ít đồng hương thấy đồng hương hi sinh gì thể loại này Vương Minh có phần chua chát cho kẻ kia đồng thời cũng khẳng định Saitou là kẻ ngu ngốc, dù vậy hắn cũng lẽ nói một hai câu giúp kẻ này.

"Tại sao chứ? Ngài không nghĩ đến nếu không ngăn được Ma tộc thì có bao nhiêu sinh mạng bị giết sau..." Hạ Na cố thuyết phục Vương Minh.

"Ta không giúp kẻ ăn cháo đá bát." Vương Minh nói.

Không khí chợt im lặng đến đáng sợ, Hạ Na, Cao Lãnh, La la là những kẻ có khuôn mặt khó coi nhất.

"Tại sao ngài... " Hạ Na.

"Biết phải không?" Vương Minh cười như không cười.

Hạ Na khuôn mặt có vẻ không tốt lắm, nhưng cô phải có được kẻ này.

"Nếu ngài chịu giúp... Tôi... Tôi sẽ làm vợ ngài." Hạ Na đứng vậy nói.

Lời nói này khiến Cao Lãnh có vẻ ngạc nhiên nhưng hắn cũng hiểu quyết định này của Hạ Na, Thanh Thanh thì...

"Chả phải cha ngài là Công Tước sau? Nếu ngài lấy ta thì địa dị của cha ngài sẽ được cũng cố thêm." Hạ Na nói.

"Công hiểu làm gì đó thì phải... Ta chỉ là một tên dân đen thôi."

Vương Minh dừng cái, nói tiếp.

"Với lại cô đẹp lắm sau."

Vương Minh nhìn nàng ta nói.

"Ngươi... " Hạ Như có vẻ mất bình tỉnh.

Vương Minh bắt đầu thấy chán cuộc trò chuyện không có ý nghĩa này, nhưng hắn lại có hứng thú với kẻ được gọi là Giáo Hoàng.

"Tại sao... Với sức mạnh... Như vậy ngài lại không đem nó bảo vệ người khác, ngài đúng là kẻ ích kỉ mà... Ngài không nghĩ cho mọi người xung quanh sau? Ngài không nghĩ cho người thân ngài sau? "

Hạ Na, rưng rưng nước mắt nhìn Vương Minh vẻ ai oán.

Vương Minh thì không tim không phổi nhìn một cô gái xinh đẹp tâm hồn lương thiện khóc a. Với hắn đó chỉ là nước mắt cá sấu. Cái chi bảo vệ người khác, cái chi chính nghĩa... Bala bala các thứ hắn có phải đấng cứu thế đâu, người ta bảo, Người không gì mình thì trời chu đất diệt a, còn muốn cho muốn tặng cái gì... thì phải biết đặt chỗ nào cho đúng.

"Xong chưa? Xong rồi có thể về." Vương Minh nói.

Vương Minh không quan tâm trực tiếp nhìn Cao Lãnh đang chết lặng kia.

"Mà chắc... Không cần nửa đâu nhỉ?" Vương Minh thầm nghĩ.

Hắn đứng vậy muốn đi ra phía cửa thì Cao Lãnh lên tiếng.

"Vương Minh... Thật sự không thể thương lượng sau?"

Cao Lãnh cố nuôi một ít hi vọng, hắn cả đời trinh chiến cũng một đời mang đầy lầm lỗi hắn cũng biết Vương Minh chịu bàn bạc là đã cho Hạ Na cùng Vương Quốc Alan một cơ hội tuy nhiên có lẽ câu trả lời của Hạ Na không làm Vương Minh hài lòng.

Cao Lãnh thừa biết Giáo Hội Thánh Quang đang cố thâu tóm Nhân tộc, nhưng bây giờ chỉ có sức mạnh của giáo hội mới đủ sức chống lại Quỷ Vương.

Giáo Hội Vốn tàn độc và mù quán đã bao nhiêu cảnh máu nhộm chỉ gì sự mù quán ấy. Cao Lãnh biết người trong hoàng tộc biết nhưng cũng chỉ biết nhắm mắt cho qua.

Vương Minh không trả lời hắn mở cánh cửa đi mất, Thanh Thanh chạy theo.

Tại sao phải diệt Quỷ Vương?

Gì hắn là hiện hiện cái ác, là bóng tối, hắn đe doạ đến nhưng sinh vật khác.

Tại sao hắn lại đe doạ đến sinh vật khác?

Vì hắn mạnh, đe doạ kia trên thực tế là sợ hải sức mạnh của hắn.

Vậy thì bất cứ đội quân nào, bất cứ kẻ mạnh nào có một đội quân hùng mạnh đều có thể thành Quỷ Vương.

Tại sao lại có Quỷ Vương?

Quỷ Vương chính xác là kẻ đứng đầu Ma tộc là vua của Ma tộc hắn là kẻ cai trị thì tất nhiên sẽ ích kĩ sẽ phải làm tất cả để duy trì đất nước của hắn.

Còn có một cách nghĩ khác mà không phải ai cũng hiểu?

Quỷ Vương vốn là quy lực của thế giới lời nguyền muôn thở để vận hành một thế giới là phải có một Quỷ Vương. Có xấu thì có tốt song song với nhau cùng nhau tồn tại. Nếu diệt Quỷ Vương thì một Quỷ Vương khác được sinh ra. Tốt và xấu vốn đấu đá nhau để tồn tại nếu chỉ có một cái tồn tại thì thế giới đó nhanh chóng sụp đỗ.