Giờ Thìn, Nguyên Quân Bạch cùng với Vũ Học và Cố Phong xuất phát, ba người ngự kiếm đến Đông Khinh thành, bọn họ nhẹ nhàng tiếp đất, chỗ họ đứng là bìa rừng cách thành cũng không mấy xa, Vũ Học đi đến vỗ vai Nguyên Quân Bạch hỏi:"Tiếp theo chúng ta phải bắt đầu từ đâu đây, phong chủ Dương Mặc?"

Nguyên Quân Bạch lạnh mặt quay sang nhìn hắn, ánh mắt đầy sát khí nhìn Vũ Học, Vũ Học nhất thời bị ánh mắt sát khí của y làm câm nín, từ lúc xuất pháp đến giờ, Nguyên Quân Bạch chưa bớt giận vì hắn đã nói chuyện điều tra cho Cố Phong.

Vũ Học lùi lại vừa hay đụng trúng người Cố Phong, hắn quay người lại nhìn Cố Phong. Cố Phong nhìn hắn, hai người nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, Cố Phong cất tiếng muốn hỏi thì bị Vũ Học lấy mình làm tấm chắn, hắn núp sau lưng Cố Phong nói:"Ngươi mau dỗ dành sư tôn của ngươi giúp ta đi."

Cố Phong nghe vậy có chút phì cười, hắn nhìn sang Nguyên Quân Bạch, ánh mắt sát khí ấy vẫn chưa thu hồi, Cố Phong cất bước đi đến bên cạnh y, hắn nắm lấy bàn tay trắng nõn của y nói:"Sư tôn, người đừng giận sư bá nữa, không phải người nói đến đây để điều tra sao?"

Lời nói của Cố Phong vô cùng nhẹ nhàng, Nguyên Quân Bạch nhìn khuôn mặt tuấn tú của Cố Phong, khuôn mặt tuấn tú ấy vô cùng bình tĩnh, Nguyên Quân Bạch nhìn một lúc mới rút bàn tay của mình khỏi tay hắn quay sang chỗ khác nói:"Ai nói ta giận hắn."

Cố Phong nghe câu này của y liền phì cười, Vũ Học nghe vậy liền nhanh chóng đi đến bên cạnh y nói:"Ngươi thật sự không giận ta chứ?", Nguyên Quân Bạch quay sang nhìn hắn nở nụ cười lạnh, Vũ Học chưa kịp phản ứng thì bị y cho ăn một cú vào đầu. Hắn ôm đầu trốn sau lưng Cố Phong, vừa xoa đầu vừa nhìn y với ánh mắt vô cùng phẫn nộ nói:"Ngươi nói ngươi không giận ta mà, sao lại đánh ta?"

Nguyên Quân Bạch nhìn hắn đầy sát khí nói:"Đó là ta nói với hắn không phải nói với ngươi.", Vũ Học nghe xong nhất thời không biết phản bác sao đành phải im lặng, cơn tức giận trong lòng Nguyên Quân Bạch cũng nuôi đi vài phần, y nhìn phía khu rừng nói:"Hoàn chưởng môn nói bọn họ tìm thấy nó ở bên ngoài rừng có phải không?"

Vũ Học xoa đầu, hắn chậm chậm tiến tới chỗ y gật đầu nhìn về phía rừng nói:"Đúng vậy, chúng ta chia nhau ra tìm thử xem. Cố Phong ngươi sang bên kia tìm đi, ta có chuyện muốn nói với sư tôn của ngươi.", Cố Phong nhìn sang Nguyên Quân Bạch, hắn chỉ thấy y gật đầu đành theo ý của Vũ Học đi đến chỗ hắn chỉ mà tìm.

Nguyên Quân Bạch nhìn bóng lưng rời đi của Cố Phong rồi nhìn sang Vũ Học nghi hoặc hỏi:"Có chuyện gì sao?", Vũ Học gật đầu, hệ thống lập tức xuất hiện xoay xung quanh hắn, Vũ Học nhìn màn hình xoay xung quanh mình, hắn chỉ lướt vài cái rồi nhìn y nói:"Hệ thống sắp hoàn thành, chỉ còn mấy còn mấy chỗ còn sót, ta sẽ cố gắng sửa chúng với lại ta có một tin tức quan trọng muốn nói với ngươi. Ta tra ra được người thứ tư này có quan hệ với ngươi nhưng không tra rõ được tên của hắn."

Nguyên Quân Bạch nghe Vũ Học nói người thứ tư có quan hệ với mình có chút bất ngờ, mọi chuyện sao lại phức tạp đến như vậy, đôi mày đen của y cau lại, trong đầu y lúc này vô số nghi vấn xuất hiện, nó cứ quanh vẩn trong đầu y khiến y phát đau.

Vũ Học thu hồi hệ thống nhìn sang y, hắn thấy đôi mày của y cau lại liền cảm thấy có chút không lành, hắn vỗ vai Nguyên Quân Bạch hỏi:"Ngươi không sao chứ?", Nguyên Quân Bạch vươn tay xoa thái dương xua tay bảo "không sao"

Vũ Học chỉ "ừm" một tiếng, lúc này Cố Phong trở lại. Hắn đi đến bên cạnh Nguyên Quân Bạch, hắn thấy sắc mặt của y không được tốt lắm lo lắng hỏi:"Sư tôn, người không sao chứ?"

Nguyên Quân Bạch xua tay nói:"Ta không sao, ngươi tra ra được gì chưa?", Cố Phong thở dài lắc đầu, Nguyên Quân Bạch buông tay, chắc có lẽ chuyến đi này vô ích rồi.

Đột nhiên có một nữ nhân mặc hồng y chạy về hướng họ, khuôn mặt kiều diễm xuất hiện đầy sự hoảng sợ, nàng vừa chạy vừa nhìn phía sau không may nàng đụng trúng người Nguyên Quân Bạch, y bất ngờ ngã xuống. Cố Phong nhanh tay ôm lấy eo y, Nguyên Quân Bạch ngay lập tức bị Cố Phong ôm vào lòng.

Nữ nhân ấy ngã trên mặt đất, nàng xoa đầu nhìn ba người trước mặt, nàng nhanh chóng đứng dậy. Nguyên Quân Bạch đẩy Cố Phong ra nói:"Khụ... Vị cô nương này sao lại chạy nhanh như vậy?"

Nàng ta sắc mặt đầy hoảng sợ vô ý nắm lấy tay y nói:"Đại nhân, ngài mau cứu ta đi. Ta sắp bị gả đi rồi.", Nguyên Quân Bạch nghe xong có chút bất ngờ, không nhịn được buông tay nàng ra mà lùi lại phía sau, có cần làm quá vậy không? Chỉ là gả đi thôi mà.

Nàng ta nói xong thấy Nguyên Quân Bạch lùi về sau một bước, nàng ta nhanh chóng sửa lại lời nói:"Đại nhân, ngài đừng hiểu nhầm. Chuyện này là như này."

Năm trước không hiểu sao Đông thành chủ bỗng nhiên muốn lấy vợ, chuyện này làm cả thành vui mừng, ai cũng biết Đông thành chủ là người vừa tuấn tú vừa lương thiện, ai ai cũng điều gặp qua hắn.

Biết tin thành chủ muốn tìm phu nhân ngay lập tức nhà nào có nữ nhi liền sắp xếp đưa đến cho thành chủ chọn, ban đầu mọi người chỉ nghĩ là thành chủ cô đơn nên mới cưới vợ nhưng không ngờ đằng sau đó là một sự thật khác, tân nương được mọi người cho rằng là phu nhân tương lai được đưa vào phủ thành chủ.

Sau khi vào phủ của thành phủ thì không bao giờ đi về thăm gia đình, có nhiều người cho rằng thành chủ vì quá yêu thương phu nhân của mình nên không nỡ để nàng về nhà cha mẹ đẻ, nhưng từ đó mà xuất hiện một chuyện kì lạ, mỗi tháng thành chủ đều nạp thϊếp. Tất cả bọn họ vào được nhưng lại không ra được.