Trời xanh càng thêm xanh.

Đối với Tinh Linh tộc, bọn họ cảm thấy mình khỏe mạnh, sinh cơ bừng bừng, ngập tràn sức sống hơn bao giờ hết.

Có người còn cảm thấy như sắp đột phá. 

Hạnh phúc, ngạc nhiên, bất ngờ, cảm xúc hỗn loạn. 

Bọn họ như thấy một sức sống mãnh liệt trào lên từ cây đại thụ trung tâm.

Những tán cây xanh rung rinh trong gió, như vươn cao hơn, vươn xa hơn.

Mà quả đúng như vậy, không chỉ một,mà những cây xung quanh cũng bắt đầu lớn thêm, to thêm thấy rõ. 

Sinh Nguyên bây giờ mới thể hiện hết hình dạng của nó. 

Như một quả cầu tràn đầy sức sống,tỏa ra sinh mệnh lực, tự xoay quanh nó.

Cơ thể Yasuo cũng được cải tạo, phát triển mạnh mẽ đến kinh khủng.

Dường như bao nhiêu sinh mệnh lực đối với hắn cũng là chưa đủ.

Sinh Nguyên không ngừng giúp hắn tẩy rửa gân cốt.

Mỗi thớ thịt đều chứa năng lượng, sáng loáng.

- Ahhhhhhh

Đột nhiên hắn thét lên, chính bên trong hắn hình thành một viên tinh tú màu lục sắc hoàn thiện. 

- W.....

Điều đầu tiên khi tỉnh dậy là, hắn cảm thấy thân thể tràn đầy lực lượng. 

Hai người kia sớm chạy,chỉ còn Lạc Tuyết xấu hổ chỉ hắn.

- Quần áo của anh...

Hắn mới nhìn xuống, thấy mình đang "lêu lổng" thì mau mặc lại đồ. 

- Sau khi anh ngất đi thì có chuyện gì vậy???

Hắn nhìn lại chính mình, phần thưởng, quà bonus"s thì không nói, nhưng lòi đâu ra một " thứ lạ" nữa vậy. 

Lạc Tuyết cũng từ từ kể lại chi tiết cho hắn.

- Hóa ra là vậy....

Hắn gật gù tự sướng với bản thân. 

Mà không biết Lạc Tuyết chịu ảnh hưởng bao nhiêu, thấy nàng cũng xinh đẹp thêm vài phần, làm hắn còn sung sướng hơn.

Hừ......

Hắn như giật thót, có gì đó không đúng.

Cả 10 tên thuộc hạ vô tình tóm được lại cùng mất đi liên hệ.

Không những vậy, hắn còn cảm thấy lo lắng bất an.

Mà quay sang, chính Lạc Tuyết cũng tương tự.

Nếu như sau Lạc Tuyết, thì cũng chỉ có người dì Hiểu Lan xảy ra chuyện.

- Không tốt, chúng ta mau trở về....

Hai người lao nhanh ra ngoài, hàng nghìn Tinh Linh đều quỳ xuống, cung kính.

- Chuyện này.....

Hắn nhìn hai người kia.

- Để cảm ơn...

- Khỏi cần, người thân có chuyện, xong việc nói tiếp.

Hắn vào cửa hàng hệ thống, tìm lấy một tấm phù Tốc Hành liền sử dụng. 

Cũng không hiểu là tốc hành hay tốc biến nữa, chẳng mấy chốc liền trở lại địa phận nhân tộc.

Mọi thứ không như hắn nghĩ.

Ngoài đường đại đa số là người Vũ gia.

Lạc gia, Nguyễn gia, ngay cả Hoàng gia cũng tan nhà nát cửa.

Thây chất đầy rẫy. 

Máu chảy thành sông. 

Mùi máu tanh nồng nặc trong không khí. 

- Vũ gia làm đảo chính, thực quá bất ngờ mà....

- Ngươi nói ít kẻo chết lúc nào không hay. 

....

- Nghe nói bọn họ bỏ ra phân nửa tài sản gia tộc để tìm thêm 12 tên Độ Không Cảnh cường giả trợ giúp... 

- Thật vậy???

- Nếu không làm sao có thể áp đảo được các gia tộc còn lại.

- Không ngờ.....mà cũng sắp diễn ra hành hình rồi, không biết hai người kia có quay lại??? 

- Ngươi điên hay sao, chắc chắn là bọn họ đã được ưu tiên chạy thoát,nghe nói gia chủ Nguyễn gia cùng Lạc gia bị bắt trở lại cũng là do mưu kế của Vũ Văn Chính. 

...

- Haizzz thời thế thật không lúc nào bình yên. 

...

Lạc Tuyết mặt đầy căm hận, nàng muốn lao đi tìm Vũ gia, chém giết bọn chúng cho hả giận. 

Yasuo mạnh mẽ giữ chặt nàng lại.

Dù cố vùng vẫy nhưng không thể thoát khỏi hắn.

- Lạc Tuyết, nàng bình tĩnh lại cho ta!!!

Hắn ôm chặt lấy Lạc Tuyết mạnh mẽ lay nàng. 

- Tại sao.... Tại sao chứ!!!!

Lạc Tuyết mặt đầy thương cảm, đau khổ.,uất ức....

Nàng muốn cứu cha mẹ mình ngay lúc này 

- Nàng bình tĩnh, ta sẽ giúp nàng, chắc chắn như vậy...

- Giúp, anh nói làm sao giúp bây giờ....

Lạc Tuyết nói mà hai hàng lệ tuôn trào. Không thể kìm nén cảm xúc của mình. 

- Chỉ cần hứa với ta, nàng nhất định phải không xảy ra chuyện gì... 

- Yasuo, anh tính định làm gì!!!!

Lạc Tuyết giật thót, vội giữ lại hắn...

- Tất nhiên là giúp em rồi...

- Anh điên rồi, bọn họ, đều là Độ Không Cảnh đó, là Độ Không Cảnh đó...

- Độ Không Cảnh, lũ rác rưởi ấy dám động đến thân nhân chúng ta, anh sẽ giết, giết hết.Bây giờ, em giúp anh, cẩn thận, đi tìm người Hoàng gia, bọn họ có lẽ nhất định phản công.Em đưa cho bọn họ tấm bản đồ này, tự ắt sẽ biết hành động. 

- Nhưng....

- Nhớ, nếu giúp anh,hãy mau giao cho bọn họ.

- Nhất định em sẽ chuyển tới cho bọn họ, anh không được xảy ra chuyện gì.!!!

- Đương nhiên rồi.

Hắn hôn lên trán nàng,khẽ xoa mái tóc người thương. 

Lạc Tuyết liền chạy đi tìm người Hoàng gia. 

Yasuo quay người, mái tóc vàng kim, đôi mắt đỏ yêu mị,khí tức sát phạt.

Thanh Katana sẵn sàng nơi tay.

- Độ Không Cảnh... Chết!!!! 

Yasuo biến mất ngay tại chỗ.

Xuất hiện chính là trên bầu trời, bên dưới, Hiểu Lan, phu phụ Lạc gia chủ, Lạc phu nhân đều bị trói trên cột. 

Quần áo rách nát, vết thương bầm tím đầy người.

- Cho các ngươi cơ.......

Một tên Vũ gia người chưa nói hết câu liền đầu rơi khỏi cổ.Chết không kịp ngáp. 

Xung quanh, xác người Vũ gia cũng la liệt đổ đốn.

Dây trói ba người liền đứt....

- Yasuo!!!

Lạc gia chủ thều thào. 

- Lão đầu, các người không được chết, dù có chết, cũng không phải bây giờ.

- Tiểu tử ngươi......chỉ cần ngươi cứu nàng nữa là được...

Gã chỉ sang Lạc phu nhân. 

Hắn đây vẫn rất là chung tình.

Khâm phục, khâm phục... 

- Yên tâm, ta nói là, không ai giết được các người.

Hắn liền nhét vào miệng mỗi người một viên Chữa Thương Đan siêu tốc.

Chẳng mấy chốc, Lạc gia chủ đã hồi phục năm phần, Lạc phu nhân cũng tỉnh lại.

Chỉ còn Hiểu Lan chưa tỉnh lại làm hắn lo lắng.

Yasuo để lại thêm một chút đan dược.

- Xin nhờ hai vị bảo hộ dì của ta....Món nợ này, tự ta sẽ trả!!!

Hai người còn chưa kịp ngăn đã không thấy bóng dáng hắn đâu.

- Đến lượt ngươi, Vũ Văn Chính!!!

Vũ Văn Chính đang cưỡi trên một nữ nhân Lạc gia thì đầu rớt xuống.

Hồn phách cũng bị Yasuo bắt được.

Amaterasu!!! 

Mọi thứ như chỉ trong chớp mắt. 

Nữ nhân đang đau đớn kia khi chứng kiến tên cưỡi mình chỉ còn lại một cái xác không đầu liền ngất lịm ngay tại chỗ.

- Từ hôm nay, sẽ chẳng còn Vũ gia nào hết!!!!

Âm thanh vang vọng trời xanh.Khiến bao kẻ ngước mắt nhìn.

Tiếp theo đó chính là dị tượng, toàn bộ Vũ gia bị một ngọn lửa ma mịt xóa sổ. 

Chỉ cần là người Vũ gia, liền chết ngay lập tức, dù xương cũng không còn.

Mà vài tên Độ Không Cảnh cũng chỉ kịp hét thảm vài tiếng, liền bị đốt chết, như chưa hề tồn tại.

Một gốc cây cọng cỏ cũng không còn 

Vũ gia mọi thứ đều biến mất, còn lại chỉ là vết đen trên mặt đất.

Thực sự không nói lên lời.

Nói còn thì còn, nói mất liền mất.

Không biết Vũ gia chọc giận thần thánh phương nào. 

Hắn không quan tâm gì khác nữa, bây giờ phải xem Hiểu Lan ra sao.