- Bà đừng nói bậy, đây là bạn trai của cháu, bây giờ và sẽ mãi mãi như thế!
Bà lão lắc đầu, rồi quay đi, miệng lại lẩm bẩm điều gì đó nó không nghe rõ.
- Mấy bà thầy bói này thật là, kiếm tiền thì cũng không nên đoán bừa như vậy chứ!
Nó nhìn sang Huyên, nét mặt cậu thoáng vẻ trầm tư, hướng ánh nhìn theo bóng dáng bà lão, cậu hỏi nó:
- Nếu một ngày tớ không thể ở bên cạnh cậu được nữa, cậu sẽ không khóc chứ?
- Sao cậu lại nói thế? Cậu đang lo lắng về những điều bà ấy nói đấy à? Đừng mê tín thế chứ! – Zen cười cười để che giấu sự bất an trong lòng.
- Không có gì! Tớ chỉ buột miệng hỏi vậy thôi mà!
Zen thở phào nhẹ nhõm, nó đưa tay véo lấy má Huyên, và giả vờ hung dữ:
- Không được nói thế nữa nghe không! Cậu nhất định không được bỏ rơi tớ! Hứa nhé!
- Tớ hứa. Nhất định là như thế!
...
Zen những tưởng nó sẽ sống mãi trong niềm hạnh phúc nhỏ nhoi đó cho đến một ngày...
- Cô nói sao? Ghost muốn thách đấu với Light ư? – Tâm trạng của nó vẫn còn chưa hết sửng sốt vì những gì Lưu Ly vừa nói ra.
- Đúng vậy, nếu bên nào thắng thì sẽ được toàn quyền sử dụng sân bóng của trường trong vòng một tháng. Không phải các người sợ đấy chứ?
Zen đã quá quen thuộc với những trò của Lưu Ly rồi, không biết lần này cô ta lại định bày trò gì nữa đây.
- Light không tham gia đâu, các người muốn đấu với ai thì tùy.
- Tham gia đi mày, vì danh dự của Light, không thể thua chúng được, dù sao thì ta cũng chẳng thiệt gì, đấu thì đấu, sợ gì!
- Đúng đó thủ lĩnh, ta việc gì phải sợ chúng, tham gia đi!
Thực lòng nó chẳng muốn tham gia tẹo nào, nhưng nguyện vọng của anh em nó không thể không xem xét được.
- Vậy cô nói thể lệ đi!
- Mỗi bên sẽ chọn ra năm người để tham gia thi đấu, thử thách lần này là thi xem ai can đảm nhất, chúng ta sẽ đến ở trong một ngôi nhà ma trong vòng ba ngày, đội nào đòi về trước xem như thua cuộc. Ok?
Ma ư? Từ trước đến giờ nó rất khoái xem phim ma, nhưng được gặp thì chưa bao giờ cả, lần này cũng muốn thử xem sao.
- Được!