*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một tuần hỗn loạn như thế trôi qua.
Lê Hân Dư không những không biết rốt cục mình nên làm gì, trái lại còn bị Lăng Diệu quấn chặt hơn, không thể nào thở nổi.
Tiếng chuông cửa vang lên, Lê Hân Dư tưởng là người giao đồ ăn đến, cô ngồi bỏ gối trên ghế số pha không nhúc nhích.
Mọi ngày Lăng Diệu đều giống như đề phòng trộm, tự ra mở cửa lấy đồ ăn vì sợ cô nhân cơ hội chạy ra ngoài.
Nhưng lần này Lăng Diệu lại ngồi bên cạnh cô không nhúc nhích, mãn mê ngón tay cô
Lê Hán Dư ngước mặt nhìn anh một cái,
Ánh mat Lăng Diệu nhìn thẳng vào cô, nhườn máy.
"Không phải em văn luôn thích đi mở cửa a? Hôm nay cho em đi
Có nhìu mày không rõ rất cục anh có ý định gi
Có rút tay ra rồi đi mơ của
Người đã sợ hãi rụt re thò đầu vào, không ngờ là Le Ngưng
Nhìn thấy Lê Hàn Du là người ra mở của lực mày có ủy mới thoải mái đi vào trên tay còn xách hai cái túi mua sắm của siêu thị đã đuợc
nhét đầy đồ: “Hân Dư, nghe nói cô muốn ăn chân giò hầm do tôi làm nên tiện thể tôi mua thêm đồ ăn đến làm cho cô ăn."
"Cô đến một mình à?" Lê Hân Dư ngạc nhiên nhìn cô ấy một chút, hình như cô chưa từng nói
những lời này.
Hơn nữa sao Lê Ngưng lại biết địa chỉ nhà mới của cô?
"Còn Hướng Lập Hiện nữa là anh ấy nhất định kéo tôi đến đây." Lẽ Ngưng ngượng nghịu hai lần: "Anh ấy đang đậu xe ở hầm để xe, tôi không chờ anh ấy nên tự chạy lên đây trước
Lê Ngung muốn ôm Lê Hàn Dư nhưng trên tay xách quá nhiều nguyên liệu nấu ăn, sợ làm bẩn quân áo của có nên lại bỏ tay xuống
Lê Hàn Dư nhận lấy một cái túi từ tay cô ấy đưa Là Ngưng vào bếp
Sự xuất hiện của Lê Ngưng khiến cho Lê Hân Dự đang ngọt ngạt rốt cục cũng được hít thở bầu không khí tươi mới nhất
Le Ngưng luôn là người hoạt bát và tràn đầy đọng lực, có thể cảm hóa được người khác hay không thì Le Han Du không biết có chỉ biết nhì thấy Lê Ngưng là trong lòng cô luôn có thể cảm thấy kiến định hơn rất nhiều.
Lê Ngưng không hề che giấu tâm trạng của minh, trợn tròn mắt dạo một vòng trong phòng bếp rồi bày tỏ là những thứ ở đây đều là đồ khoa học công nghệ cao, cô ấy không biết dùng.
Thật ra lời nói của Lê Ngưng không hề buồn cười chút nào, nhưng Lê Hân Dư nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ của Lê Ngưng cũng không nhịn cười được.
Rõ ràng cô với Lê Ngưng băng tuổi nhau, nhưng vì sao dường như cô không thể tìm lại được sức sống của khi mới về nước nữa?
Lê Ngưng và Lê Hân Dư cùng nhau rửa sạch nguyên liệu và bận rộn trong bếp.
Hướng Lập Hiền cũng chậm rãi ung dung đến cùng Lăng Diệu ngồi trên ghế số phía lớn gấu.
lễ Hán Dự quay đầu liếc mat nhìn con dao gọt suýt chút nữa cất vào tay mình
Lê Ngung giật mình nói gì cũng không chịu để có động vào nữa, cũng làm chỉ cho có phụ giúp một chút
Bữa cơm này diễn ra khá vui vẻ, thần kinh cảng tháng của Le Hàn Du cuối cùng cũng được thu gian một chút nhờ sự xuất hiện của Lê Ngưng.
Máy ngày tiếp theo ngày nào Hướng Lập HIên
.