Hậu Tinh Thần Biến

Chương 577: Cô Chú Nhất Trịch (Dốc Toàn Lực)

------------------------

"Hống!"

Một tiếng gầm rống lại lần nữa phác tác từ nơi sâu trong yết hầu của Mạt Long, hai mắt màu đỏ tươi kia nhìn chằm chằm vào Hồng Quân như giết người, ba cái long vĩ phá không vẩy ra, Hồng Quân tránh không kịp, vừa vặn bị trúng, thân thể giống như lượn lờ trong cuồng phong, hướng về nơi xa mà mạnh mẽ rớt xuống, nhưng mà chỉ trong phút chốc, lại ngưng đọng lại.

Hồng Quân nhìn đạo huyết nhục nơi ngực kia với vết thương mơ hồ, không khỏi kinh sợ nói:

" Lực công kích của Mạt Long này quả nhiên khủng bố, xem ra muốn kiềm chế nó lại không thể dễ dàng như vậy."

Cách đó không xa, Tôn Ngộ Không trông có chút sốt ruột, Vô Thượng Chiến Ý dâng lên một cách điên cuồng, lấy tốc độ kinh người làm cho lực lượng của Đấu Chiến Côn Điển được nâng lên, vận lực chờ phát động.

"Xem ra không có biện pháp nào khác."

Ánh mắt Hồng Quân chợt thu lại, lực lượng của trạng thái giải cấm thứ bảy tuy rằng không cách nào xuyên qua phòng ngự bên ngoài thân thể của Mạt Long, nhưng trước sau lại được giữ lại, trước mắt quả thật cũng không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể không ngừng tăng lên số lượng của Hỗn Độn chất biến, công kích lực phá hoại với mức độ đề cao trên diện rộng.

Vật chất Hỗn Độn trong cơ thể phát sinh chất biến với tốc độ kinh người, trong lòng Hồng Quân cũng có chút lo lắng bất an, không biết cổ lực lượng cắn trả kia khi nào lại đối linh hồn lẫn thân thể của chính mình ảnh hưởng lớn hơn. Giờ phút này, "Đạo Thiên Kính" phóng thích ra ánh sáng nhu hòa nhỏ bé màu bạch kim, đều đem cả người Hồng Quân bao phủ lại, từng tia sáng ẩn chứa vô cùng huyền diệu nhấm vào trong cơ thể của Hồng Quân, áp chế Hỗn Độn chất biến với trình độ thật lớn mà lực cắn trả đã gây ra.

Nhưng hiện giờ Hồng Quân đối với việc lĩnh ngộ Đạo Thiên Kính cũng chưa trọn vẹn, chỉ nắm trong tay một phần huyền diệu, làm cho "Đạo Thiên Kính" ở trình độ nào đó có thể áp chế lực lượng cắn trả, đợi đạt tới trạng thái giải cấm thứ chín, thì sẽ vượt qua giới hạn có thể chịu lực của "Đạo Thiên Kính", khi đó thì đối bản thần Hồng Quân sẽ sinh ra lực lượng cắn trả cực kỳ khủng bố.

Cho nên đối với số lượng của vật chất Hỗn Độn biến chất thì phải hết sức chính xác để nắm lấy, nếu không loại lực lượng cắn trả này sẽ trực tiếp phá hủy linh hồn cùng thân thể, đây là điều Hồng Quân e ngại nhất.

Trong phút chốc, ánh sáng màu đỏ thẵm bên ngoài thân thể của Hồng Quân lưu động với tốc độ giống như bão tố, cổ khí trắng dày đặc mù mịt kia cũng mãnh liệt tràn ra. Cách đó không xa Tôn Ngộ Không thấy thế, cũng là cực kỳ khiếp sợ, thầm cảm khái nói:

" Thực lực của Tiểu Quân vậy mà đã đạt tới loại trình độ này, thật sự là lợi hại."

Trong lúc cùng Chiến Thần đối chiến, sống lại sau khi bị hủy diệt khiến cho Hồng Quân đột phá giới hạn của trạng thái giải cấm thứ bảy, nhưng khác biệt của hắn cùng Chiến Thần ở chỗ bất luận cường độ trên thân thể hay là linh hồn sau khi vật chất Hỗn Độn biến chất đều xa xa không thể chịu năng lực bạo tạc, điều này cũng đã hạn chế Hồng Quân trong việc đột phá chướng ngại duy nhất của giới hạn.

"Hát!"

Một tiếng nổ rít lên, cả người biến ảo thành một đạo cực quang màu đỏ thẳm, nháy mắt biến mất không thấy.

Mạt Long mở ra chiếc miệng to như cái bồn máu, long tức phát động, cả cái bụng đều phồng lên, vật chất Hỗn Độn chung quanh nháy mắt ngưng tụ lại, cùng với việc long tức bạo phát, một đạo cột sáng vô cùng to lớn màu đen u ám nổ bắn ra.

Tôn Ngộ Không cực kì sợ hãi, nhưng giờ phút này hiển nhiên còn chưa đến thời cơ để hắn ra tay, chỉ nghe được bên trong hư không truyền đến nhất tiếng rên đau đớn. Nguồn truyện: Truyện FULL

Đột nhiên, ầm ầm tiếng vang rất lớn truyền đến, Mạt Long dường như có chút đứng không vững mà lui lại mấy bước, mà lân giáp ở trước ngực của nó, nhưng toàn bộ đều vỡ ra, lộ ra Hỗn Độn thân thể mơ hồ.

"A ô!" Mạt Long liền phát ra tiếng kêu vô cùng thê thảm.

"Tiểu Quân!" Con ngươi của Tôn Ngộ Không trợn tròn, nhìn đến cái bóng người kia ở nơi xa, kinh hô.

Chỉ thấy sắc mặt Hồng Quân trắng bệch, toàn bộ cánh tay trái đều bị đánh thành tan nát, hiển nhiên là không hoàn toàn né tránh cột sáng Hỗn Độn vừa rồi, chẳng qua vẫn còn đem lực lượng toàn thân đều ngưng tụ trên tay bên phải, mạnh mẽ dành cho Mạt Long một đòn nghiêm trọng.

Giờ phút này, "Đạo Thiên Kính" đang hơi hơi rung động, phóng thích ánh sáng màu bạch kim nhanh chóng tụ tập vật chất Hỗn độn để một lần nữa chữa khỏi cánh tay trái của Hồng Quân.

"Không được, loại công kích với cường độ này tạo thành thương tổn quả thật là quá nhỏ, căn bản không có biện pháp vì Hầu tử mà tạo cơ hội!" Hồng Quân cắn chặt hàm răng, trong ánh mắt toát ra một cơn giận dữ, nhưng hiện giờ thực lực đã tăng lên tới trạng thái giải cấm thứ tám, nếu như cưỡng ép đạt tới trạng thái giải cấm thứ chín, hắn biết hậu quả sẽ như thế nào.

"Ta nên làm cái gì đây, chẳng lẽ thật sự phải liều mạng?"

Hồng Quân có chút chần chờ, dẫu sao hơn một lần bị cắn trả nên ở trong lòng của hắn lưu lại chút lo lắng còn không có tiêu trừ, đối với việc phát huy thực lực của hắn cũng tạo thành ảnh hưởng tiêu cực rất lớn.

"Nếu như thật sự không được, thì có thể quay về để tiếp tục thương nghị, chớ hành sự lỗ mãng!"

Lúc này, lại nghĩ tới việc đến trước mặt Tần Vũ nói như vậy, Hồng Quân hít vào một hơi thật sâu, trong ánh mắt hiện lên một tia kiên quyết.

"Phụ thân... Yên tâm đi, ta là con cháu Tần gia, tuyệt đối sẽ không lâm trận mà thối lui, " Tà Long Thứ " này ta nhất định sẽ đoạt được!"

Nhún vai, trong phút chốc, ánh mắt Hồng Quân trở nên vô cùng mạnh mẽ, trong lòng hiện lên nghị lực dường như loại bỏ toàn bộ chút lo lắng ở tận sâu trong đáy lòng, cũng không còn hạn chế gì nữa, vật chất Hỗn Độn trong cơ thể tiến hành biến chất một cách điên cuồng, toàn bộ thân thể giống như hóa thành kim cương cứng rắn vô cùng, lưu động sáng bóng giống kim chúc, trạng thái giải cấm thứ chín, nháy mắt bạo phát.

"Đạo Thiên Kính" rung động kịch liệt, vẻ sáng bóng màu bạch kim càng phát ra sáng chói hơn, nhưng mà điều này hiển nhiên không cách nào áp chế hoàn toàn Hỗn Độn biến chất hình thành lực lượng cắn trả trong cơ thể của Hồng Quân, toàn bộ thân thể của Hồng Quân đều đang run lên mãnh liệt mà cái đó giống như lớp ngoài của kim cương với vết nứt như tơ, đang lấy tốc độ kinh người tràn ra.

Hồng Quân một mặt toàn lực thúc động tốc độ vật chất Hỗn Độn biến chất, mặt khác truyền âm cho Tôn Ngộ Không nói:

"Hầu tử, ta đã chuẩn bị tốt rồi phải tạo một kích toàn lực, nhưng loại công kích với cường độ này chỉ có một lần, sau đó phải dựa vào ngươi, chuẩn bị tốt được không?"

Nhìn thấy Hồng Quân không có chuyện gì, Tôn Ngộ Không với vẻ mặt ngưng trọng kia cũng dần dần bình tĩnh trở lại, nắm chặt Hồn Thiên Vô Cực Côn, trầm giọng nói:

"Yên tâm đi, đợi lát nữa ta sẽ đập vỡ đầu của nó để cho ngươi hả giận!"

"Vậy thì dựa vào ngươi rồi, a a a a!"

Một tiếng thét khàn khàn từ tận sâu trong yết hầu của Hồng Quân bộc phát, khuôn mặt bởi vì đau đớn lộ ra vẻ vô cùng dữ tợn, vết nứt bên ngoài da thịt đột nhiên mở rộng, cả người Hồng Quân không biết thế nào mà biến mất ở trong hư không, chung quanh mỗi một tấc không gian đều tràn ngập một cổ lực lượng bạo tạc kinh khủng.

Mạt Long dường như cũng có chỗ kiêng kị cổ lực lượng hủy diệt này, khẽ đem thân thể cuộn tròn lại, che chặn nơi ngực bị vỡ kia. Lập tức cái bụng mộng phồng lên, một cổ lực lượng vô cùng nóng cháy rất nhanh ngưng tụ ở trong miệng của Mạt Long, chung quanh hư không dường như bị liệt hỏa đốt chảy, đột nhiên nổi lên từng vòng sóng gợn vặn vẹo kỳ quái, có vẻ vô cùng quỷ dị.

"Ba!"

Cột sáng màu đen u ám chợt bạo phát, nhưng thể tích lần này mà so với lần trước không chỉ lớn hơn mấy lần, dựa theo tình huống lần trước, lần này Hồng Quân tuyệt đối không chỉ là tổn thất một cánh tay trái, e rằng toàn bộ thân thể đều phải bị hủy diệt nát tan.

Nhưng mà giờ phút này, cột sáng vô cùng to lớn màu đen u ám kia đột nhiên đình trệ xuống, lực lượng khủng bố dường như đã bị ngăn trở, bắt đầu hướng bốn phía mà dâng lên. Chỉ thấy chính giữa cột sáng kia, một cái điểm nhỏ màu đỏ thẵm đang không ngừng khuyếch đại, lực lượng ẩn chứa cổ long tức này vậy mà hướng vào bên trong dần dần sụp xuống.

Điểm nhỏ màu đỏ thẵm kia rõ ràng đó là Hồng Quân với trạng thái giải cấm thứ chín, rất hiển nhiên lực lượng của long tức căn bản không cách nào xuyên qua được phòng ngự của thân thể Hồng Quân.

" Đi chết cho ta!"

Hồng Quân gần như đánh ra một quyền một cách điên cuồng, ẩn chứa lực lượng bạo tạc cực kì khủng bố nhất hướng Mạt Long đánh tới, cột sáng màu đen u ám mà long tức hình thành liền tan vỡ ra, cổ lực lượng kia lại không có giảm xuống chút nào, tiếp tục xuyên qua ngực của Mạt Long.

Từ xa nhìn lại, một cái lỗ thủng thật lớn xuất hiện ở nơi ngực của Mạt Long, đau đớn bứt rứt kinh khủng liền lan ra toàn thân, một tiếng gào thét thảm thiết vang vọng toàn bộ không gian.

"A!"

Cùng lúc đó, Hồng Quân cũng phát ra tiếng thét thảm thiết, ánh sáng toàn thân đang lấy tốc độ kinh người mà mất đi, nhưng mà dưới sự ánh sáng chữa trị của "Đạo Thiên Kính", chỗ vết nứt nhìn thấy ghê người kia có tốc độ khép lại rõ ràng cực kỳ chậm chạp.

Vừa rồi một quyền kia, Hồng Quân cảm giác giống như đem linh hồn của chính mình làm cho vỡ nát, đau đớn tê tâm liệt phế lướt qua toàn thân, trước mắt dưới sự chữa trị của "Đạo Thiên Kính", cho dù có chuyển biến tốt hơn, nhưng tình huống xác thực không có lạc quan lắm.

Cổ lực lượng cắn trả này thật sự quá cường đại!

Hồng Quân vô lực trôi nổi ở trong hư không, gần như hai mắt mơ hồ tan tác nhìn Mạt Long cách đó không xa vớ dáng vẻ cực kỳ phẫn nộ, rít giọng nói:

"Hầu... Hầu tử, dựa vào ngươi rồi."

Giờ phút này, tạo thành hơn trăm ngàn đạo ánh sáng bạch kim chói lọi phóng lên cao, mà ở đỉnh ánh sáng kia, Tôn Ngộ Không giống như một pho Thiên Thần có vẻ vô cùng uy nghiêm, đứng ngạo nghễ trên hư không, giận dữ hét:

"Ngươi súc sinh này, dám tổn thương tiểu Quân, ăn lão Tôn ta một bổng!"

Sự bạo phát của vô thượng chiến ý, khiến cho Đấu Chiến Côn Điển vào lúc này đã đạt tới cảnh giới cực hạn, đấu chiến một ngàn côn tựa như dung hợp cùng nhau, hình thành một đạo cột sáng vô cùng to lớn màu bạch kim, gần như quét ngang toàn bộ không gian.

Đông!

Một côn này, đòn nghiêm trọng kết thúc xong ở trên đỉnh đầu của Mạt Long!

...

"Hẳn là nơi này chứ, ngươi cảm giác được nơi của nó sao? Huống Thiên Minh hỏi. Thần Tôn ở một bên nhìn không gian này bị cưỡng ép mở ra, nhíu mày nói:

"
Thiên Cực Hạc là một trong bảy đại ma thú nguyên thủy có linh tính nhất, như thế nào làm cho chúng ta dễ dàng phát giác chỗ của nó?"

Huống Thiên Minh hừ lạnh một tiếng:

"
Không gian này cũng lớn như vậy, ta không tin nó có thể trốn được đi!" Lập tức liền xông ra ngoài. Thần Tôn dường như ý thức được cái gì, lớn tiếng nói:

"
Đừng lỗ mãng!"

Trong khoảnh khắc này, Thiên Đạo chi nhận phát ra một tiếng kêu run rẩy, trong lòng Huống Thiên Minh cả kinh, dường như dự đoán được cái gì, nháy mắt hoàn thành chín lần biến thân, Thiên Đạo chi nhận giống như trăng tròn trên bầu trời đem hắn bao vào giữa.

Giờ phút này, từng đợt tiếng hạc kêu truyền đến, lại giống như ẩn chứa lực lượng làm khiếp sợ tâm hồn người khác, cho dù là ở dưới phòng ngự của Thiên Đạo chi nhận, cũng cảm giác được linh hồn đang rung động kịch liệt.

----------oOo----------