Hồng Quân hành phủ biến hóa thành một hạt bụi nhỏ trong phòng, chỉ cần có người đi lại là có thể giúp hạt bụi nay bay ra ngoài phòng

Tử Phong cũng đã dự liệu đến trường hợp này nên bất luận là ai hắn cũng không cho phép đi lại trong phòng. Một tòa đại trận vây quang căn phòng, căn bản là không gì có thể lọt ra ngoài được dựng lên, chỉ cần Hồng Quân còn trong phòng thì Tử Phong tin tưởng sẽ bắt được hắn.

Một đạo lam hỏa được phóng lên, tro bụi trong phòng lập tức bị đốt cháy và biến mất. Hồng Quân hành phủ không bị đốt cháy tiêu biến nên nhanh chóng bị Tử Quang phát hiện.

" Ha ha, ngươi trốn vào đâu, trước hết ta hủy diệt phủ của ngươi sau đó giết chết các ngươi" Tử Quang gương mặt dữ tợn, giơ kiếm chém tới, một đạo kiếm khí lăng lệ chém lên Hồng Quân hành phủ.

Nhưng điều bất ngờ là: Trong Hồng Quân hành phủ, Hồng Quân, Cổ Bàn, Phượng Hi chỉ thấy có điểm chớp lên, nhanh chóng trở lại bình thường. Hồng Quân đã bố trí thần giới nhị cấp trận pháp, chỉ là một tiên đế như Tử Quang có thể Phá được sao?

" Không bị phá? Xem ra phòng ngự của ngươi không thấp, ta xem ngươi chịu được đến bao giờ?:" Nhanh chóng hắn phóng một lúc luôn ba đạo kiếm khí, nhưng vẫn như cũ, HQHP chỉ hơi lóe lên rồi trở lại bình thường, không bị một chút tổn thương nào.

Tử Quang vẻ mặt thay đổi, ba đạo kiếm khí vừa rồi hắn sử dụng đến bảy thành lực lượng, vì sợ Lâm Lâm phát giác sẽ xảy ra nhiều chuyện không hay nên hắn không dám tòan lực công kích.

" Sư huynh, đệ đã bắt được mấy người bọn chúng, nhưng tên tiểu tử chín cấp kim tiên kia trốn trong một tiên phủ mà ta không thể nào phá được. Tiên phủ có khả năng biến hóa hình dạng nhưng tạm thời không thoát khỏi được trận pháp của Tử Quang. Nhưng cũng lúc này, Tử Quang cũng không có phương pháp nào khả quan nên chỉ biết giằng co như vậy.

"
Đệ chờ một chút, ta sẽ tới ngay" Ngũ Hành nhanh chóng truyền âm lại cho Tử Quang

"
Lâm Tiên tử, tại hạ đột nhiên có chút chuyện xin được phép cáo từ trước, hẹn sau này sẽ đến bái phỏng" Vừa rồi Ngũ Hành đang nói về sự uy lẫm của Lẩm Ẩn tiên đế, đột nhiên đứng dậy xin cáo từ ra về.

"
Ngũ Hòang bệ hạ có việc, ta không dám giữ lại, ta tiễn bệ ra ra về " Lâm Lâm đứng dậy cười nói.

"
Không cần, Lâm tiên tử không cần phải khách sáo như thế, ta còn thuộc hạ bên ngoài điện, cứ để ta đi một mình là được rồi" Ngũ Hành cười cười, ý muốn bảo Lâm Lâm không cần tiễn đưa, hắn sẽ nhanh chóng rời khỏi.

Ngũ Hành vừa đi khỏi, ngay lập tức bên cạnh Lâm Lâm xuất hiện hai người.

"
Tiểu thư, Ngũ Hành không giống như hắn nói là không có gì, nhất định là có vấn đề trong chuyện này." Một hắc y nhân chín cấp tiên đế nhìn Lâm Lâm nói.

"
Mặc kệ hắn có chuyện gì, miễn không gây hại cho Ẩn đế tinh ta thì ta cũng không cần thiết phải xen vào" Lâm Lâm thở dài trong lòng, tâm niệm của Lâm Lâm từ xưa tới giờ chỉ muốn một cuộc sống ẩn cư, không tham gia tranh quyền đoạt lợi. Vì là nhi tử duy nhất của Ẩn đế Lâm Ẩn nên mọi sự đều do nàng gánh vác.

"
Sư huynh"

Ngũ Hành Thuấn di tới bên cạnh Tử Quang, trông thấy Ngũ Hành Tử Quang cũng cảm thấy đỡ lo lắng hơn một chút.

"
Tham kiến Ngũ Hòang" Tử đế mang theo mấy người bày tiên đế trận pháp cũng khom người xuống hành lễ.

"
Đứng lên hết đi" Ngũ Hành phất tay đoạn quay lại phía Tử Quang nói:" Vậy tiên phủ đâu, cho dù hành động của chúng ta bị Lâm Lâm phát hiện, hai huynh đệ cũng phải liên thủ phá cho được cái tiên phủ kia, ta đã điều động bảy mươi hai tiên đế và ba mươi sáu nhân mã bao vây, ta tin rằng Lâm Lâm cũng biết phân biệt nặng nhẹ".

"
Ba mươi sáu tiên đế vừa đến, cho dù có bị phát hiện thì với nhân mã như thế này, chúng có thể làm gì được chứ?" Tử Quang mỉm cười gật đầu đoạn chỉ vào một chấm đen được bao vây bởi trận pháp." Cái đó chính là tiên phủ của bọn chúng, con mẹ nó (nói bậy thế) không biết được làm từ cái gì mà cứng rắn như thế, đây là lần đầu tiên đệ thấy tiên phủ cứng rắn đến như vậy". Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

"
Sư đệ, ta và đệ tòan lực liên thủ phá cái tiên phủ này, ta không tin là không phá được" Ngũ Hành triệu xuất Tử Kỳ thần khí, quay qua mấy người bày trận phân phó:" các ngươi cố gắng duy trì trận pháp càng khống chế tốt trận pháp càng tốt.

Ngũ Hành phân phó cũng không có tác dụng gì, vì hai người toàn lực công kích khẳng định trận pháp không chịu nổi, phòng ốc xung quanh chắc chắn bị thổi bay hết. Muốn không kinh động đến Lâm Lâm thì quả thật là không thể.

Hai người chia làm hai bên, Tiên kiếm trên tay đều phát sáng, hai người tòan lực tung ra một kích đã khiến không biết bao nhiêu người trên Ẩn Đế tinh thiệt mạng.

" Quân ca, tiên phủ liệu có chịu nổi không?"Phượng Hi trong Hồng Quân hành phủ hỏi, ở bên trong bọn họ nghe được dự định hai bát cấp tiên đế liên thủ của Ngũ Hành nên cũng cảm thấy lo lắng không yên.

"Tiểu Phượng muội yên tâm đi, hành phủ của ta cho dù mười tiên đế công phá cũng đừng mơ mà phá được" Hồng Quân cười tự tin như vậy cũng khiến cho Phượng Hi yên tâm thêm phần nào.

Oanh

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, trận pháp do mấy tiên đế bố trí nhanh chóng bị triệt tiêu, lưỡng đại cường đại kiếm khí công kích vào Hồng Quân phủ tạo thành một giải dư chấn năng lượng. Năng lượng cường đại tràn ra ngoài khiến cho tất cả kiến trúc hàng trăm dặm xung quanh bị san bằng, toàn bộ tiên nhân quan chiến cũng biến mất không để lại dấu tích gì. Hồng Quân hành phủ lần này chớp lên rõ ràng sau đợt công kích này, tuy nhiên một chút thương tổn cũng không có. Trận pháp đã không còn, Hồng Quân khống chế tiên phủ của mình bay ra ngoài.

" Sư huynh, thế này là thế nào?" Tử Quang trợn mắt nhìn, hai người toàn lực công kích mà cũng không phá nổi, mà bây giờ ngay cái tiên phủ đó ở đâu cũng không biết nữa.

" Tiên phủ này tuyệt đối không tầm thường, lần này hai chúng ta quá sơ xuất rồi" Ngũ Hành nghiêm mặt chầm chậm nói.

" Không phải tiên phủ bình thường, không lẽ là Thanh Vũ tiên phủ trong truyền thuyết?" Tử Quang con mắt sáng ngời, kích động cực độ. Chỉ vì truyền thuyết về Thanh Vũ tiên phủ khi xưa, ngay cả Tỏa Nguyên luyện hóa trận cũng không thể làm cho tiên phủ này tổn hại.

" Ngũ Hòang, đây là ý gì?"

Một tiếng nói vang lên, chính là Lâm Lâm cùng hai lão nhân chín cấp tiên đế xuất hiện tại hiện trường, căm tức nhìn Ngũ Hoàng và đau lòng nhìn cảnh hoang tàn đổ nát xung quanh.

" Lâm tiên tử, chúng ta đang truy đuổi một gã thích khác, ra tay có hơi nặng, những thiệt hại hôm nay chính ta sẽ chịu trách nhiệm" Ngũ Hành vòng tay cười cười nhẹ nhàng nói.

" Ngũ Hòang bệ hạ, ngươi đuổi theo thích khách có thể cho bọn ta biết trước, không lẽ ngươi nghi ngờ bọ ta bao che cho thích khách? Ngươi không để ý ra tay, đã khiến cho bao nhiêu người chết trong tay ngươi, ngươi có biết hay không hả Ngũ Hành?" Lâm Lâm lần này cực kỳ tức giận, đối với Ngũ Hành ngữ khí cũng thay đổi, nơi này là một nơi phồn thịnh trên Ẩn đế tinh, nhưng chỉ một kích vừa rồi đã ít nhất giết chết mấy vạn tiên nhân.

" Ta đã nói rồi, sự kiện hôm nay chúng ta sẽ bồi thường, còn thích khách kia đã giết một tiên đế cùng mười mấy kim tiên của chúng ta, bất luận thế nào ta cũng không để cho hắn chạy thoát, thành thật xin thứ lỗi"

" Bồi thường? Chỉ một câu bồi thường? Mạng của mấy vạn tiên nhân ngươi lấy cái gì ra bồi thường?" Lâm Lâm thân thể run run, chỉ vào Ngũ Hành quát lớn.

" Lâm tiên tử muốn nói, ta cũng có thể điều mấy vạn tiên nhân tới nơi này" Ngũ Hành vẫn giữ nguyên thái độ, tuy nhiên tiên thức đang gấp rút tìm kiếm, hi vọng có thể tìm được tiên phủ vừa mới chạy trốn.

" Láo toét, Ngũ Hành ngươi đừng lừa đảo láo toét" Hắc y tiên đế từ phía sau Lâm Lâm tiến lên từng bước phẫn nộ quát lớn.

Ngũ Hoàng điều mấy vạn tiên nhân tới, khác nào Ẩn đế tinh cấp nơi ở cho họ sao? Mà họ là người ngoài chẳng lẽ lại một lòng bảo vệ Ẩn đế tinh? Lâm Lâm làm sao mà có thể yên tâm được?

" Lâm Lâm, ta vốn đã là nể mặt ngươi lắm rồi ta không muốn nhờ tới sự giúp đỡ của ngươi, thích khách này tuyệt đối chúng ta phải bắt được, tiên đế ba mươi sáu thuộc hạ của ta đang đến, hi vọng Lâm tiên tử có thể giúp cho" Ngũ Hành sắc mặt thay đổi, âm thanh cũng lạnh như băng.

" Ngũ Hành, ngươi…" Hắc y tiên đế tức giận, Ngũ Hành nói như vậy có khác nào là hăm dọa bọn họ không?

" Ngũ Hòang bệ hạ, ngươi truy đuổi thích khách ta không cản, nhưng ngươi hãy rời chiến trường ra khỏi Ẩn đế tinh, nếu không chớ trách ta trở mặt." Lâm Lâm sắc mặt rất khó coi, tuy bên cạnh có hai chín cấp tiên đế nhưng họ cũng sắp độ Thần kiếp nên cũng không dám tòan lực ra tay, Ngũ Hành cùng Tử Quang đều là kiếm tiên, phe mình không bằng người ta nên chỉ còn biết nuốt giận vào trong.

" Hay cho ngươi Ngũ Hòang, thật khí phách, thật can đảm, so với Vũ Hòang trước kia còn cường đại hơn, da mặt ngươi có lẽ dày hơn Vũ Hoàng một bậc.

Bên cạnh Lâm Lâm xuất hiện một người, Tông Quật chạy một mạch tới đây, cuối cùng cũng đã xuất hiện. Lần trước Tông Quật cùng Nghê Minh không có trở về, chỉ du ngoạn trên mấy tinh cầu trung gian bên cạnh Ẩn Đế tinh, sau khi Hồng Quân niết toái ngọc phù thì đã nhanh chóng tới đây, Tông Quật đi trước, Nghê Minh đi sau. Trên đường đi, Tông Quật đã nhận được tin của Hồng Quân nên cũng hiểu được tình hình lúc này.

" Kim sí đại bằng Tông Quật?" Ngũ Hành cau mày, người mà hắn khong muốn nghĩ tới cuối cùng cũng tới.

"
Ngũ Hành, năm đó Vũ Hoàng cướp Mê Thần đồ quyển của Tần Vũ, ít nhất cũng quang minh chính đại để cướp, ngươi muốn cướp thần khí của hậu nhân Tần gia lại vu cho hắn là thích khách, thật chẳng biết liêm sỉ" Tông Quật khinh miệt nhìn Vũ Hoàng, "bóc mẽ" hắn ngay giữa đông người.

"
Thần khí?" Lâm Lâm cùng hai vị tiên đế phía sau cả kinh, Ngũ Hành mục đích chính là Thần khí, cũng không trách được vì sao hắn lại ra tay ác độc như vậy.

"
Tông Quật, ta muốn có thần khí đó rồi sao đây? Hắn chỉ là cửu cấp Kim tiên nhỏ bé mà cũng đòi sở hữu Thần khí, thà rằng bây giờ đưa cho ta còn hơn sau này lọt vào tay kẻ khác". Ngũ Hành hừ lạnh, Tông Quật đã nói ra chân tướng của hắn, hắn cũng sảng khóai thừa nhận.

"
Ngũ Hàng, ngươi thật không biết xấu hổ, cướp đoạt đồ của người khác mà cũng có lý do. Thật không nghĩ được con người của ngươi lại như thế." Lâm Lâm giận dữ nói lớn, bỗng dưng thấy hắn viếng thăm đã thấy được có việc không bình thường rồi. Thì ra ẩn tình là như vậy.

"
Tông Quật, ngươi định nhúng tay vào việc này sao?" Ngũ Hàng không để ý tới Lâm Lâm, nhìn Tông Quật nói, Vừa rồi hắn đã truyền tin cho 72 thuộc hạ nhanh chóng tới Ẩn Đế tinh, không kể bất kỳ chuyện gì, nhất định phải cướp đoạt cho được mấy món thần khí kia.

"
Ngũ Hành, nói thật là ngươi rất đáng thương, ngươi không biết rằng ngươi căn bản đã phạm vào bao nhiêu sai lầm, đây là Hậu nhân của Tần gia, ngươi muốn cướp đọat như vậy, Ngũ Hành ngươi sẽ hối hận." Tông Quật khẽ cười nói, ông mang theo ánh mắt thương hại nhìn Ngũ Hàng. Đắc tội với hậu nhân Tần gia, quả thật hậu quả tuyệt đối nghiêm trọng. Năm đó tại Nhân gian giới, tu ma, tu tiên hai nhà vì giết nhầm Tần gia đệ tử mà bị đánh cho tổn thất nghiêm trọng.

"
Tông ca, Tiểu Phượng không sao chứ?" Tông Quật vừa nói xong thì Nghê Minh cũng tới, không trông thấy ái đồ của mình nên vội vàng hỏi.